- Nhị đệ, chẳng qua chính là một cái con nối dòng thôi, chết cũng tựu chết, đây cũng là hắn mệnh nên như đây. -.
- Nhưng ngươi phải biết, Khổng Tước Đại Minh Vương chính là Đại La đỉnh phong, tuyệt đối không phải chúng ta có thể đắc tội, nếu ta thật đánh giết Khổng Ly, chọc Khổng Tước Đại Minh Vương hưng sư vấn tội, chúng ta há không phải gặp đại kiếp?
Tắc Sơn lão quái nhướng mày khiển trách.
- Đúng vậy nhị ca, đại ca nói không sai, Khổng Ly tự nhiên không ở trong mắt chúng ta, mặc dù hắn là Đại La, nhưng chúng ta cũng Đại La nhị trọng thiên, đại ca là tam trọng thiên, muốn đánh giết là việc dễ dàng.
- Nhưng ngươi cần hiểu rõ, chúng ta đắc tội không nổi Khổng Tước Đại Minh Vương, cũng tuyệt không thể kết thù với hắn.
Vu Sơn lão mẫu thẳng thắn phát biểu ý kiến, cũng không có xúc động như Ứng Long lão tổ.
Ứng Long lão tổ như thế nào không hiểu rõ Khổng Tước Đại Minh Vương khủng bố, nhưng ái tử của hắn bị giết, trong lòng tràn đầy vô tận không cam cùng phẫn hận, sao hắn có thể bình tâm tĩnh khí?
- Nhưng... Nhưng... Lẽ nào chúng ta không làm gì người này?
Ứng Long lão tổ không cam lòng lên tiếng.
- Hừ!
Ánh mắt Tắc Sơn lão quái âm trầm, hừ lạnh nói:.
- Tuy nói Khổng Ly chính là ngũ sắc Khổng Tước nhất tộc, Khổng Tước Đại Minh Vương cũng cực kỳ bao che khuyết điểm, nhưng thiên địa nhân tam giới cũng không phải ngũ sắc Khổng Tước một nhà độc đại.
Tắc Sơn lão quái nói đến đây hơi ngừng, cười lạnh nói:.
- Các ngươi cũng không nên quên, Khổng Ly không chỉ có giết các đại Yêu Vương, còn diệt toàn bộ Bắc Hải Long Cung, đây chính là tội lớn ngập trời, càng đánh mặt Thiên Đình.
Nhìn Tắc Sơn lão quái cười lạnh, Ứng Long lão tổ hơi ngẩn ra một chút nói:.
- Đại ca có ý là...
- Chúng ta đi đầu báo việc này cho Linh Sơn phương tây, lại nói tội của Khổng Ly cho Thái Bạch Kim Tinh, ta cũng không tin Thiên Đình sẽ ngồi yên không để ý đến.
Tắc Sơn lão quái cười lạnh.
- Không sai, Linh Sơn phương tây một mạch đánh cờ hiệu lòng dạ từ bi, tất nhiên phải cho chúng ta một cái giao phó, huống hồ Khổng Ly diệt Bắc Hải Long Cung, Thiên Đình cũng sẽ phái người tới hàng phục Khổng Ly.
- Hai thế lực lớn cùng nhau giáng tội, mặc dù Khổng Tước Đại Minh Vương muốn che chở Khổng Ly, chỉ sợ cũng không phải do hắn.
Vu Sơn lão mẫu lên tiếng.
Nghe thấy hai người nói, Ứng Long lão tổ mừng rỡ, tâm tình nổi giận lúc đầu cũng giảm bớt không ít.
- Khởi bẩm ba vị lão tổ, tiểu yêu có mấy lời không biết nên nói hay không?
Đôi mắt Hắc Ưng Vương hơi chuyển, dập đầu nói với ba vị lão tổ.
- Ấp a ấp úng làm cái gì, có lời gì nói mau.
Ứng Long lão tổ nhướng mày.
- Lão tổ bớt giận, Khổng Ly bảo tiểu yêu truyền lời cho ba vị lão tổ, hắn nói nếu ba vị lão tổ an phận thủ thường, hắn đương nhiên sẽ không làm khó dễ ba vị lão tổ, nếu như ba vị lão tổ muốn chết, hắn không ngại rút gân lột da xử tử lăng trì ba vị lão tổ.
Hắc Ưng Vương run rẩy lên tiếng, mà ánh mắt đang rủ xuống xuất hiện tia thâm độc, hiển nhiên người này hận không thể Diệp Hiên đi chết, hắn đương nhiên sẽ không buông tha chuyện thêm dầu thêm mỡ.
- Thật can đảm!
Ứng Long lão tổ rống giận, thiên địa xung quanh nổ vang, sắc mặt căng cứng đến đỏ bừng, mà khuôn mặt Tắc Sơn lão quái cùng Vu Sơn lão mẫu cũng hiện ra vẻ cực kỳ hung ác, hiển nhiên cũng tức giận tới cực điểm.
- Khổng Ly tiểu nhi quá kiêu căng, nếu như không đánh giết, thực sự khó tiêu mối hận trong lòng của ta.
Ứng Long lão tổ rít gào.
- Đại ca, Khổng Ly tiểu nhi vũ nhục chúng ta, nếu như không cho hắn một ít giáo huấn, chỉ sợ chúng ta thật sẽ bị người ngoài chê cười, không bằng trước bắt hắn dằn vặt một phen, chờ đợi Linh Sơn phương tây cùng người Thiên Đình đến.
Ứng Long lão tổ căm hận nói.
Tắc Sơn lão quái gật đầu, băng hàn nói:.
- Cho tiểu nhi này một ít giáo huấn cũng tốt, tuy chúng ta không thể giết hắn, nhưng vẫn có thể diệt Thông Thiên Lĩnh của hắn.
- Tam muội, ngươi lập tức báo việc này cho Thái Bạch Kim Tinh, sau đó tự mình đi Linh Sơn phương tây, ta với nhị ca ngươi đi bắt Khổng Ly, ngươi cần đi nhanh về nhanh.
Tắc Sơn lão quái nói.
- Phải, đại ca.
Vu Sơn lão mẫu nhận lời, trực tiếp chạy tới Bắc Hải Long Cung.
Khi Vu Sơn lão mẫu rời khỏi, chuyện tiếp theo cực kỳ đơn giản, Tắc Sơn lão quái triệu tập bầy yêu, ba ngày sau hiện ra yêu vân che trời trùng trùng điệp điệp lao tới Thông Thiên Lĩnh.
...
Ba mươi ba trọng thiên... Đấu Ngưu cung.
Thái Bạch Kim Tinh khom người ở một bên, chậm rãi thuật lại chuyện Bắc Hải Long Cung bị diệt, Ngọc Đế chau mày, sắc mặt cũng trở nên âm tình bất định.
- Ý của ngươi là nói, người diệt Bắc Hải Long Cung chính là ngũ sắc Khổng Tước nhất tộc?
Ngọc Đế trầm giọng hỏi.
- Bệ hạ, thiên chân vạn xác, đây là Vu Sơn lão mẫu nói cho ta biết, hơn nữa nàng bảo, khi báo xong cho bề tôi việc này liền đi trước Linh Sơn phương tây, hiển nhiên muốn Linh Sơn phương tây giữ gìn lẽ phải.
Thái Bạch Kim Tinh trịnh trọng nói.
Cộc cộc cộc.
Ngọc Đế gõ bàn, mặt hiện ra vẻ u sầu, ngàn năm trôi qua, Diệp Hiên còn không có tìm được, Thiên Đình càng ngày càng hỗn loạn, lúc này lại xảy ra chuyện, thật sự làm cho hắn có một loại cảm giác sứt đầu mẻ trán.
Nếu như diệt Bắc Hải Long Cung là Đại La Yêu Vương thông thường, hắn đi mời một vị Đại La Kim Tiên hạ giới cũng không phải việc khó, nhưng Khổng Ly này chính là ngũ sắc Khổng Tước nhất tộc, có thể liên luỵ đến Khổng Tước Đại Minh Vương, điều này cũng làm cho hắn cảm thấy khó làm.