- Đế Quân có gì phân phó?
Thân Công Báo khom người cúi đầu.
- Sau khi ngươi trở về Thiên Đình, chỉnh đốn hết thảy tiên nhân Triệt giáo , lâu thì tám mươi năm, mau thì năm mươi năm, ta nhất định sẽ trở về Thiên Đình, đến lúc đó sẽ thanh toán hết thảy ân oán ngày xưa với Ngọc Đế lão nhi.
- Hí!
Nghe được Diệp Hiên nói, Thân Công Báo hơi biến sắc, trong miệng không tự chủ được hít sâu một hơi, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên xuất hiện vẻ kinh hãi, hắn làm sao cũng không ngờ, Diệp Hiên lại có lòng tin lớn như vậy, muốn trăm năm sau quyết một trận tử chiến với Ngọc Đế.
- Đế Quân, ngài.....
Không đợi Thân Công Báo khuyên nhủ, Diệp Hiên ngắt lời.
- Đi đi, dựa theo lời ta nói mà làm, nếu ta có thể ngồi trên Thiên Đế bảo tọa, năm xưa hứa hẹn đại hưng Triệt giáo ngươi tự nhiên sẽ thực hiện.
- Phải, Đế Quân.
Thân Công Báo chấn động, tuy trong mắt có vẻ lo lắng, nhưng vẫn lên tiếng nhận lời.
Chuyện kế tiếp rất đơn giản, Diệp Hiên giao phó Thân Công Báo một việc, Thân Công Báo ghi nhớ trong lòng, ba ngày sau rời khỏi Thông Thiên Lĩnh, trở về Thiên Đình.
Từ khi mười đại Yêu Vương biết dã tâm cùng thân phận chân thật của Diệp Hiên, trong lòng mỗi người đều kích động tột cùng, nếu như Diệp Hiên thật có thể ngồi trên Thiên Đế vị, vậy bọn họ sẽ trở thành đại tiên của Thiên Đình, không còn là Yêu Vương hạ giới nữa.
Tuy trong này tràn đầy nguy hiểm cực lớn, nhưng bao nhiêu phiêu lưu thì có bấy nhiêu quyền lợi, điều này làm cho mười đại Yêu Vương đánh bạc tất cả, tranh đấu một tiền đồ rộng lớn hơn cho mình.
Theo Diệp Hiên đưa ra từng mệnh lệnh, toàn bộ Thông Thiên Lĩnh triệt để động, một loại cảm giác xơ xác tiêu điều lan tràn kéo dài ra từ trong Thông Thiên Lĩnh, tựa như điềm báo trước khi núi lửa phun trào.
Diệp Hiên lần nữa bế quan, mà vô tận yêu ma Thông Thiên Lĩnh đã hoàn tất tập kết, mười đại Yêu Vương dẫn dắt vô tận yêu ma trên Quỳ Thủy trường hà đợi Diệp Hiên xuất hiện.
Trong Cửu Yêu động.
Hai viên cầu màu máu ông ông chuyển động, tiếng kêu rên thê thảm truyền đến từ bên trong, kèm theo là tiếng nguyền rủa của Nam Hải Quan Âm và Vu Sơn lão mẫu.
Khuôn mặt Diệp Hiên vặn vẹo, đôi mắt khép mở hiện ra thâm độc tàn nhẫn, căn bản không quan tâm trớ chú độc ác và tiếng cầu xin tha thứ của Nam Hải Quan Âm hai người.
- Nuốt tu vi đạo quả của hai người các ngươi, khoảng cách ta bước vào Đại La cảnh sẽ chỉ thiếu chút nữa.
Iệp Hiên thâm độc nói nhỏ, hai tay bắt ấn Kiếp Tiên thuật, trong nháy mắt hóa thành vòng xoáy màu đen, thôn phệ hai viên cầu màu máu.
...
Thời gian nửa năm nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn, nhưng đối với mười đại Yêu Vương cùng yêu ma trong Thông Thiên Lĩnh mà nói, nửa năm có chút dày vò khó nhịn.
Trước khi Diệp Hiên bế quan từng ra lệnh, phân phó toàn bộ bọn họ tập kết ở Quỳ Thủy trường hà, chờ đợi hắn ra mệnh lệnh kế tiếp, không có ai biết Diệp Hiên muốn làm cái gì, nhưng mười đại Yêu Vương tin tưởng Diệp Hiên không nghi ngờ, tự nhiên kiên trì chờ đợi ở đây.
Nửa năm trôi qua, Diệp Hiên còn không có dấu hiệu xuất quan, điều này làm cho vô tận yêu ma nghị luận ầm ỉ, để mười đại Yêu Vương có chút tâm thần bất định.
Nguyên nhân mười đại Yêu Vương bất an rất đơn giản, cách thời gian từ khi người Linh Sơn Thiên Đình đến đã qua nửa năm, tuy Diệp Hiên giết chết Nam Hải Quan Âm, càng phong tỏa tin tức này, nhưng Linh Sơn tây phương cũng không phải kẻ ngu, Nam Hải Quan Âm thời gian dài không hề trở về, tất sẽ dẫn tới Linh Sơn chú ý.
Nếu như Phật Đà đầy trời đi tới Thông Thiên Lĩnh, đó sẽ là một hồi kiếp nạn cực kỳ đáng sợ.
Ông!
Hư không rung chuyển, rung động khuếch tán, giữa lúc mười đại Yêu Vương hơi lộ ra chán chường, một bóng dáng hư ảo lặng yên xuất hiện ở trong hư không, khi ánh sáng tan hết, bóng dáng Diệp Hiên hiện ra.
- Đại ca!
Mười đại Yêu Vương mừng rỡ, dồn dập chào Diệp Hiên, khi bọn họ cảm thụ khí tức Diệp Hiên, trong mắt mỗi người đều xẹt qua vẻ kinh ngạc.
Không có tiên quang lượn lờ, càng không có yêu quang nảy sinh, trong mắt mười đại Yêu Vương, vị đại ca này của bọn họ tựa như hóa thành phàm nhân, quanh thân không có nửa điểm sóng lớn.
Để cho mười đại Yêu Vương kinh dị là, Diệp Hiên cho bọn họ cảm giác giống như rời khỏi phương thiên địa này, bọn họ căn bản không cảm giác được chút khí tức nào.
Nếu không phải Diệp Hiên chân thật xuất hiện ở trước mắt bọn họ, mười đại Yêu Vương dám khẳng định, mình căn bản không phát giác được Diệp Hiên tồn tại.
- Truyền lệnh xuống, phía bắc phương nam bên đông bìa tây, bất kể đại thế lực hung ma nào, đều đồ môn diệt nhà một cái không lưu.
Diệp Hiên nhắm hai mắt lại, âm thanh hơi lộ ra vẻ lãnh khốc.
Nghe thấy Diệp Hiên ra lệnh, tâm thần mười đại Yêu Vương run lên, bọn họ làm sao cũng không ngờ, Diệp Hiên lại tuyên bố ra mệnh lệnh như vậy, há chẳng phải muốn để cho toàn bộ Bắc Câu Lô Châu xảy ra một hồi náo động kinh thiên?
Thôn Thiên Cáp Mô vừa định lên tiếng hỏi ý, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt lạnh lẽo của Diệp Hiên, cố gắng nuốt những gì chuẩn bị nói trở về, sau đó không có nói nhảm, trực tiếp hành sự dựa theo Diệp Hiên phân phó.
- Các huynh đệ, phía bắc phương nam bên đông bìa tây, bất kỳ phương nào, chém tận giết tuyệt.
Tiếng quát của Thôn Thiên Cáp Mô quanh quẩn tám phương thiên địa, vô tận yêu ma kích động gào thét, yêu vân che trời hiện ra, yêu trống sát sinh đang gióng lên... Khí tức đáng sợ hung ác tàn sát bừa bãi bầu trời, mang theo tiếng hò hét chấn động thiên địa lao ra ngoài.
Yêu ma thị sát, lấy máu thịt làm thức ăn, đây là chân lý vạn cổ không đổi, điều này cũng làm cho đôi mắt hết thảy yêu ma Thông Thiên Lĩnh đỏ đậm, bọn họ giống như hóa thành nạn châu chấu càn quét mùa màng, mỗi nơi đi qua đều xuất hiện biển máu, xác chết trôi nổi.