Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 644 - Chương 644 - Bước Cuối Cùng

Chương 644 - Bước cuối cùng
Chương 644 - Bước cuối cùng

- Cổ Phật đã có chủ ý, bản tọa theo tâm ý Cổ Phật, để tôn giả đi độ hóa Khổng Ly.

Đa Bảo Như Lai chắp tay trước ngực, lần nữa ngồi xuống Cửu Phẩm Kim Liên.

- Minh vương, không biết ngươi có ý gì?

Nhiên Đăng Cổ Phật khàn khàn lên tiếng.

- Cổ Phật đã mở miệng, bản tọa tự nhiên muốn cho mặt mũi này. Chỉ là bản tọa nói trước, nếu như Khổng Ly vô cớ uổng mạng, vậy đừng trách bản tọa dẹp luôn cả Linh Sơn, mặc dù nhị thánh đến cũng không thể ngăn cản.

Khổng Tuyên lần nữa hóa thành thân người, hiện ra kim vân bay xa, hiển nhiên Nhiên Đăng Cổ Phật đứng ra, mặc dù hắn có tâm che chở Diệp Hiên một đoạn nhưng cũng chỉ có thể làm đến mức độ như thế, đường còn lại thì để Diệp Hiên tự đi.

...

Bắc Câu Lô Châu, yêu vân che trời.

Bắc Mãng Yêu Sơn, đâm vào vân tiêu, một tòa cổ sơn thông thiên của Bắc Câu Lô Châu, tương truyền chính là Yêu Sơn lưu truyền từ thời đại Hồng Hoang đến nay, trong đó không biết dựng dục bao nhiêu đại yêu ma thông thiên triệt địa.

Hôm nay Bắc Mãng Yêu Sơn có đếm không hết yêu ma tụ tập, không thể nhìn thấy phần cuối, trên đỉnh núi càng có mấy trăm vị Yêu Vương, yêu quang rung chuyển thiên địa phóng lên cao.

- Tới!

Một vị thông thiên Yêu Vương lạnh lùng gầm nhẹ, giương mắt nhìn về phía chân trời phương xa, chỉ thấy một yêu vân che trời đang cuồn cuộn lao đến, còn có âm thanh của vô tận yêu ma gào thét ở trên bầu trời.

Hắc vân che trời, yêu rống không dứt, chín giao long lôi kéo cổ chiến xa màu đen rít gào ở trên bầu trời, mười đại Yêu Vương điều khiển hai bên chiến xa, chỉ có Diệp Hiên ngồi ở trong chiến xa quan sát đại Yêu Vương mỗi bên phía dưới.

Nhất thiên nhất địa, lẫn nhau đối diện, thiên địa quỷ dị yên lặng lại, lệ khí sát cơ vờn quanh tám phương, hiển nhiên hai phe nhân mã đều biết đây là một trận chiến không chết không thôi.

- Khổng Ly, nên tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, chúng ta tự nhận không phải đối thủ của ngươi, càng sẽ phụng ngươi là chủ nhân Bắc Câu Lô Châu, chỉ cần ngươi thối lui, từ nay về sau mỗi đại hung ma thế lực sẽ Thông Thiên Lĩnh ngươi đứng đầu.

Bắc Mãng Vương ngửa mặt lên trời gào to, đây cũng là nhượng bộ sau cùng của bọn họ, chỉ cần Diệp Hiên nguyện ý thu tay, dù cho để bọn họ thần phục Diệp Hiên cũng không có gì không thể.

Yêu ma khắp núi, nhiều đến mấy ức, càng có mấy trăm Yêu Vương trầm tĩnh không tiếng động, nhưng trong mắt mỗi người đều có khẩn trương, bởi vì bọn họ cũng không muốn quyết tử chiến với Diệp Hiên.

Trong bầu trời, sóng lớn không sinh.

Diệp Hiên ngồi trong cổ chiến xa màu đen, giống như không có nghe được lời Bắc Mãng Vương khẩn cầu, hắn chậm rãi giơ cánh tay lên, giữa lúc đôi mắt khép mở có tia máu lóe lên.

Hiển nhiên, khi cánh tay Diệp Hiên rơi xuống, ngàn vạn yêu ma Thông Thiên Lĩnh sẽ điên cuồng chém giết, làm cho thiên địa vô biên sinh ra biển máu, hóa thành nhân gian luyện ngục.

- Đại ca, thu tay lại đi, các huynh đệ đã tử thương thảm trọng, nếu thật phát động trận đại chiến này, Thông Thiên Lĩnh ta cũng sẽ không còn tồn tại.

Thôn Thiên Cáp Mô run giọng khuyên lơn.

- Đại ca, tuy tiểu muội không biết ngài rốt cuộc muốn làm gì, nhưng Thông Thiên Lĩnh là căn cơ của chúng ta, nếu như các huynh đệ toàn bộ chết trận ở nơi đây, chúng ta há có thể mưu đồ cho mai sau?

Thanh Khâu Vương tận tình khuyên bảo đạo.

Theo hai đại Yêu Vương lên tiếng, Yêu Vương còn lại cũng dồn dập nêu ý kiến, nhưng cho mười đại Yêu Vương bất đắc dĩ là Diệp Hiên cũng không động lòng, lệ khí quanh thân càng dần dần nồng nặc.

Đùa gì thế?

Đại La Kim Đan gần đại thành, đừng nói hi sinh toàn bộ yêu ma Thông Thiên Lĩnh, ngay cả huỷ diệt Bắc Câu Lô Châu, Diệp Hiên cũng sẽ không hối tiếc.

- Giết!

Không có ai có thể làm trái ý chí của Diệp Hiên, khi cánh tay hắn rơi xuống, âm thanh lạnh lùng vô tình quanh quẩn bên tai mười đại Yêu Vương.

Ùng ùng!

Mười đại Yêu Vương khẽ cắn răng, biết vô pháp làm trái ý Diệp Hiên, quanh thân bọn họ bạo phát yêu quang trùng thiên, trong miệng phát ra tiếng yêu rống cực kỳ đáng sợ, mang theo ngàn vạn yêu ma Thông Thiên Lĩnh giết tới Bắc Mãng sơn.

- Chư vị, hôm nay tử chiến đến cùng, mặc dù chúng ta vẫn lạc ở đây, cũng muốn làm cho Thông Thiên Lĩnh chôn cùng chúng ta.

Bắc Mãng Vương lên tiếng rống giận, ngưng tụ ra yêu pháp đại thuật, dẫn đầu nghênh đón Thôn Thiên Cáp Mô, mấy trăm vị Yêu Vương còn lại càng điên cuồng lao thẳng đến cửu đại Yêu Vương còn lại.

- Giết!

- Đi tìm chết.

- Ta ăn ngươi.

Yêu ma gào thét, thiên địa náo động, vô tận yêu ma chém giết cùng một chỗ, mỗi chủng yêu ma thuật pháp phủ đầy đất, mấy trăm vị Yêu Vương tuy tốt xấu lẫn lộn, nhưng cũng đến La Thiên cảnh, còn có Thái Ất cảnh, nhưng nhân số bọn họ rất nhiều, mang đến áp lực cực lớn cho đám người Thôn Thiên Cáp Mô.

Máu yêu nhuộm đỏ, kêu rên thê lương, đây là một thế giới của máu và xương trắng, càng là yêu ma đồ tràng trong thiên địa, dãy núi nhuốm máu, vùng đất gãy lìa, núi sông phá toái, yêu huyết bay lả tả, hình ảnh biển máu xuất hiện trong trời đất.

Ùng ùng!

Trong cổ chiến xa màu đen, Diệp Hiên chậm rãi đứng dậy, hắn bước ra một bước đứng ở trên bầu trời, đại trận màu đỏ ngòm phía trên đỉnh đầu đang ông ông chuyển động, giống như Diệt Thế Ma Bàn, phóng ra khí tức ma diệt vạn vật sinh linh.

- Chuyển!

Đôi mắt Diệp Hiên huyết hồng, khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn, đại trận màu đỏ ngòm ù ù chuyển động, chỉ thấy từng đạo huyết quang bị hút vào đại trận màu đỏ ngòm, càng phát ra lực lượng cực kỳ tinh thuần rưới vào trong đầu Diệp Hiên.

- Ngàn vạn yêu ma là binh, mười đại Yêu Vương là tướng, sát tiên diệt thần, Đồ Phật Lục Yêu.

Bình Luận (0)
Comment