Diệp Hiên gầm nhẹ, quanh thân lượn quanh sương mù màu đen, Đại La Kim Đan trong đầu đã đầy vết rách, trong đó phun trào khí tức quá mức quỷ dị, khi Diệp Hiên tê liệt thời không phương thiên địa này, biến mất ở trong mắt Di Phật.
- Định!
Sắc mặt Di Phật đại biến, đánh ra một đôi Phật Chưởng, muốn định trụ phương thiên địa này, nhưng để cho hắn hoảng là, Phật Môn đại thần thông của hắn dĩ nhiên hoàn toàn mất đi hiệu lực, căn bản lưu không được Diệp Hiên.
Vạn vật yên tĩnh, thiên địa không tiếng động.
Di Phật không còn mỉm cười, sắc mặt trướng đến đỏ bừng, cảm giác nhục nhã hiện lên trong ánh mắt của hắn.
Hắn làm sao cũng không ngờ, Diệp Hiên thoát đi dưới mí mắt hắn, quả thực là nhục nhã lớn nhất dành cho hắn, để hắn như thế nào đi về phục mệnh cho Nhiên Đăng Cổ Phật?
- Không đúng, Càn Khôn Thiên Địa là đại thần thông của ta, mặc dù đối mặt người cùng tu vi cũng không mất đi hiệu lực, khí tức trên người người này quá mức quỷ dị, tựa như đang xảy ra một hồi lột xác cực lớn.
Di Phật lẩm bẩm, đáy mắt có một tia hoảng loạn, bởi vì vừa rồi hắn cảm giác được khí tức trên người Diệp Hiên làm cho hắn có một loại cảm giác cực kỳ hoảng hốt, giống như trong cơ thể Diệp Hiên cất dấu một loại cường đại khủng bố không cách nào tưởng tượng, loại cảm giác này làm cho tâm thần hắn cực kỳ bất an.
- A di đà phật!
Di Phật nhẹ tụng Phật hiệu, bước ra một bước, dưới chân mọc lên kim vân, bay thẳng trở về Linh Sơn, hắn phải nhanh chóng nói thân phận chân thật của Diệp Hiên cho Phật Tổ, còn chuyện kế tiếp thì để cho Phật Tổ quyết định.
...
Hỏa, vô tận địa hỏa, nham tương, nham tương trong địa tâm.
Đây là một mảnh thế giới của lửa, địa tâm nham tương kinh khủng đang bốc hơi, mặc dù La Thiên Kim Tiên bước vào nơi đây, trong khoảnh khắc cũng sẽ hóa thành bụi.
Nơi này là địa tâm, vạn vật sinh linh đừng nghĩ bước vào nơi đây, mặc dù Đại La Kim Tiên cũng sẽ không nhàm chán đi tới chỗ sâu trong địa tâm, bởi vì nơi này không chỉ không có linh khí, càng không có động thiên phúc địa, chỉ có địa tâm nham tương tuyệt diệt vạn vật.
Thế giới của lửa, tĩnh mịch không tiếng động, mà ở bên trong địa tâm nham tương đang cuồn cuộn kia có một bóng dáng thon dài ngâm mình trong đó.
- Ách a!
Giống như vạn kiếm xuyên tim, lại tựa như vạn kiến đốt thân, một loại cảm giác đau đến cực hạn truyền ra từ trong miệng Diệp Hiên, mi tâm của hắn đang phá toái, Đại La Kim Đan ông ông chuyển động, càng làm cho là địa tâm nham tương nổi lên sóng lửa vạn trượng.
Đau nhức, cực hạn đau nhức, loại đau này không chỉ có là thân thể truyền đến, càng là linh hồn Diệp Hiên truyền đến, làm cho hắn có một loại cảm giác sống không bằng chết.
Máu thịt của hắn giống như bị con kiến gặm ăn, cốt cách dường như có giòi bọ leo lên, Đại La Tiên Thể từng khúc rạn, mà Đại La Kim Đan trong đầu cũng đã nổ tung ra.
Ông!
Thời gian tĩnh chỉ, không gian vặn vẹo, giống như vào thế gian đình chỉ vận hành giờ khắc này, một tiếng hít thở nặng nề truyền đến từ trong miệng Diệp Hiên.
Càng quỷ dị hơn là, sau khi Đại La Kim Đan nổ tung, một người tí hon màu vàng óng ngồi xếp bằng ở ngay trong đầu Diệp Hiên, tuy người tí hon màu vàng đen cực kỳ hư huyễn, nhưng lại chân thực tồn tại.
Từng đạo phù văn thần bí khắc sâu vào trong tiểu nhân, dung nhan có bảy phần giống Diệp Hiên, quanh thân đang ở rộ một cổ khí tức thần bí khó lường, càng lấy thức hải Diệp Hiên làm trung tâm, bắt đầu khuếch tán cổ lực lượng thần bí này đến toàn thân Diệp Hiên.
- Vạn cổ tang thương một đời tu, vận mệnh nhấp nhô nói thê lương, chiếu phá sơn hà ngàn vạn đóa, nhất niệm phi hoa đều là thành cát.
Như thần chung trong mộ cổ gõ vang, lại tựa như hỗn độn kinh văn, một hồi kinh văn giống như từ hỗn độn đi tới tam giới, tuy nhỏ đến khó có thể nghe được lại rõ ràng xuất hiện ở bên tai Diệp Hiên.
Dung nhan Diệp Hiên bởi vì đau khổ mà vặn vẹo dần dần bình phục, Đại La Tiên Thể khép lại trong địa tâm nham tương, tiểu nhân trong đầu hắn đang bắt pháp quyết thần bí, từng luồng ánh sáng màu vàng đen dần dần đem quấn quanh Diệp Hiên.
Ông!
Hư không hỗn loạn, rung động khuếch tán, chuyện quỷ dị xuất hiện, chỉ thấy túi không gian đang tự động mở ra, thanh đồng tiên kinh bay ra, một tờ kinh văn khắc thanh đồng cổ đỉnh đang sáng lên, hóa thành từng kinh văn màu đen dũng mãnh tiến vào trong đầu Diệp Hiên.
Coong!
Bỗng nhiên, Tru Thiên kích hồi lâu không có động tĩnh lặng yên xuất hiện ở ngay trong đầu Diệp Hiên, thân kích màu ám kim ông hưởng lưu chuyển, bay lượn xoay tròn ở quanh thân người tí hon màu vàng đen, càng toát ra một loại cảm giác vui sướng.
Diệp Hiên quên hết mọi thứ, ý thức của hắn hoàn toàn dung nhập vào trong vị tiểu nhân này, mà trong linh hồn đột ngột hiện ra bốn chữ lớn.
Bất diệt nguyên thần.
Khi bốn chữ này in vào trong linh hồn Diệp Hiên, hắn thông suốt hiểu ra một ít gì đó, cũng rốt cục hiểu rõ tiểu nhân trong đầu chính là tồn tại loại gì.
Bàn Cổ khai thiên, Hồng Quân truyền đạo.
Từ khi khai thiên lập địa tới nay, ngoại trừ người của Vu tộc không có linh hồn, chúng sinh tam giới đều có linh hồn tồn tại, mà tiên nhân cũng gọi linh hồn là nguyên thần.
Nguyên thần là căn cơ của tiên nhân, mặc dù mất đi nhục thân cũng có thể bằng vào nguyên thần xây dựng lại thân thể, nhưng nguyên thần của bọn họ cũng cực kỳ yếu đuối, căn bản không chịu nổi bất cứ thương tổn gì.
Cửu Chuyển Đại La pháp, nhìn như làm cho tu vi Diệp Hiên bước vào Đại La Kim Đan, kỳ thực bản chất là rèn luyện nguyên thần của hắn, đây cũng là đi đường mà lấy lực chứng đạo nhất định phải.