Tại thời điểm này.
Tinh khí thần Diệp Hiên đã ngưng luyện đến đỉnh phong, bất diệt nguyên thần trong thức hải hơi nở ra kim quang, còn có một luồng sương mù quấn quanh bất diệt Nguyên Thần, huyết nhục của hắn hơi phồng lên, lực lượng hủy thiên diệt địa kia gào thét trong cơ thể, chỉ là dẫn mà không phát, làm cho bất kỳ kẻ nào cũng không phát hiện được nửa điểm khác thường.
Hô!
Phun ra một ngụm trọc khí, Diệp Hiên chậm rãi mở hai mắt ra, Đại La tiên quang lặng yên xẹt qua đáy mắt, cũng để cho hắn nhìn về phía giữa Dao Trì.
Này!
Hơn mười đạo Đại La trường hồng đạp mây mà đến, thiên địa phong vân không ngừng biến hóa, Đại La tiên quang trút xuống đầy trời, cũng làm cho quần tiên trong dao trì phát ra âm thanh kinh hô.
- Tử Vi đế quân đã đến rồi.
- Thập điện Diêm La?
- Vậy... Đó là Tây Phương Lặc Tôn Giả?
- Phổ Hiền Bồ Tát?
- Thượng cổ thập nhị kim tiên?
......
Theo quần tiên kinh hô ra tiếng, từng vị Đại La Kim Tiên rất ít khi lộ ra giữa Tam Giới đã ngồi vào chỗ, càng làm cho quần tiên thấp giọng nghị luận, cũng làm cho Dao Trì bắt đầu trở nên náo nhiệt.
Ù!
Kim quang che trời, cửu long kim liễn, khi Đại La Kim Tiên ngồi vào, chỉ thấy trong Đấu Ngưu cung dâng lên Kim Vân che trời, mang theo thiên đạo long khí không cách nào tưởng tượng cuồn cuộn mà đến Dao Trì.
Cửu Long đạp vân, kim liễn hoành tráng, tiếng long ngâm động trời vang vọng trong thiên địa, còn có hai vị đồng nam đồng nữ điều khiển ở hai bên kim liễn, mười vị tiên nữ tay cầm lẵng hoa rải mưa hoa đầy trời, tất cả đều thể hiện phong tư vô thượng của Ngọc Đế, chủ nhân tam giới.
Cửu Long Kim Tuyến trải dài trên bầu trời, khi hai đồng nam nữ vém châu rèm lên, chỉ thấy Ngọc Đế mặc Cửu Long đế bào, Vương Mẫu mặc phượng y chín màu, dưới chân dâng lên kim vân đang tay trong tay đi về phía Dao Trì.
- Gặp qua Ngọc Đế bệ hạ.
- Gặp qua Vương Mẫu nương nương.
Quần tiên nghiêm trang, đứng dậy lẽ bái, chỉ là những Đại La Kim Tiên kia lại không có bất kỳ kẻ nào đứng dậy, chỉ hơi hướng Ngọc Đế Vương Mẫu gật gật đầu, hiển nhiên bọn họ thân là Đại La Kim Tiên, bọn họ tự nhiên sẽ không chào hỏi giống như các tiên nhân khác.
- Thanh Hỏa, ngươi đang làm gì, còn không mau chào hỏi.
Cuối Dao trì, Thanh Tùng đạo nhân đang khom người lễ bái, nhưng khi khóe mắt hắn nhìn thấy Diệp Hiên ngồi ngay ngắn, sắc mặt trong nháy mắt biến thành trắng bệch, không ngờ Diệp Hiên quá to gan, Ngọc Đế Vương Mẫu đến mà còn ngồi ngay ngắn không nhúc nhích, chẳng lẽ hắn ăn tim rồng gan phượng?
Đáng tiếc, đối với Thanh Tùng đạo nhân thúc giục, Diệp Hiên không nhúc nhích, một nụ cười quỷ dị càng hiện ra nơi khóe miệng.
- Để cho ta chào hỏi Ngọc Đế lão nhi, ngươi cảm thấy hắn có tư cách này sao?
Sắc mặt Diệp Hiên bình tĩnh, tiện tay uống cạn chén rượu tiên, ánh mắt nhìn Ngọc Đế như nhìn người chết.
- Ngươi... Ngươi gã điên này... Ngươi muốn muốn chết cũng đừng liên lụy đến ta.
Cái trán Thanh Tùng đạo nhân chảy đầy mồ hôi lạnh, hắn như thế nào cũng không ngờ, Thanh Hỏa Thượng Tiên phát điên cái gì, to gan như tế, dám nói ra những lời đại nghịch bất đạo như vậy.
Làm cho Thanh Tùng đạo nhân thoáng yên tâm chính là, trong quần tiên triều bái, Ngọc Đế Vương Mẫu cũng không có khả năng chú ý tới vị trí của hai người, điều này cũng làm cho Thanh Tùng đạo nhân thở phào nhẹ nhõm, trừng Mắt Diệp Hiên một cái, càng mơ hồ dời vị trí của mình ra cách Diệp Hiên một đoạn, sợ Diệp Hiên gây phiền toái gì lại đem liên lụy mình.
Trong lúc quần tiên triều bái, Ngọc Đế Vương Mẫu mỉm cười ngồi ở chủ vị trung ương, một gã tiên quan liên tục rung chuông chín mươi chín cái, cũng tượng trưng cho Bàn Đào Thịnh Hội chính thức mở ra.
Chuông tiên dừng lại, Dao Trì yên tĩnh.
Ngọc Đế ở chủ vị trung ương, trước tiên tiên nhân nhìn quanh Dao Trì một phen, âm thanh uy nghiêm cũng truyền đến.
- Từ sau đại chiến vu yêu thượng cổ, trẫm cùng Vương Mẫu thụ mệnh Vu Thiên một lần nữa thành lập Thiên Đình, mỗi mười vạn năm mở ra một lần Bàn Đào thịnh yến, cũng tiến hành phong thưởng cho tiên gia có công ở Tam Giới, trẫm cùng Vương mẫu kính chư vị khanh gia một chén.
Ngọc Đế nói xong lời này, trước tiên cùng Vương Mẫu nâng chén rượu lên, kính tất cả tiên nhân ở đây, cũng làm cho quần tiên vội vàng đứng dậy kính rượu.
- Bệ hạ là cộng chủ tam giới, ngày đêm vất vả chuyện tam giới, có thể nói lao khổ không thôi, Vương Mẫu nương nương thống lĩnh nữ tiên Tam Giới, càng là từ bi thương người, chén rượu này hẳn là chúng ta kính bệ hạ cùng nương nương mới đúng.
Một vị Thái Ất Kim Tiên vỗ mông ngựa, cũng làm cho quần tiên ở đây nhao nhao phụ họa, trong lúc nhất thời các loại âm thanh ca công tụng đức truyền đến, cũng làm cho Ngọc Đế và Vương Mẫu nhìn nhau cười.
- Hừ!
Bỗng nhiên, một tiếng hừ lạnh cực kỳ bất hòa truyền đến, cũng làm cho Dao Trì đột nhiên yên tĩnh, tất cả đều hướng về nguồn âm thanh nhìn lại.
Tử Vi đế quân mặc pháp bào đế quân, khí tức quanh thân lạnh lùng mà lạnh nhạt, đang nếm thử rượu trong chén, hiển nhiên âm thanh hừ lạnh này chính là truyền ra từ trong miệng của hắn, điều này làm cho quần tiên hiện ra sắc mặt khác nhau, nhưng cũng không có ai dám quát lớn hành vi vô lý của Tử Vi đế quân.
Quần tiên ở đây đều biết, năm đó Thiên Đình đánh một trận, Tử Vi đế quân đã sớm cùng Ngọc Đế xé rách da mặt, tự nhiên sẽ không cho Ngọc Đế Vương Mẫu chút thể diện.
Mà Tử Vi đế quân có tu vi bất phàm, không chỉ là một trong tứ đại đế quân thiên đình, sư tôn còn là Địa Tiên chi tổ Trấn Nguyên đại tiên, ngay cả Ngọc Đế thầm hận không thể làm thịt Tử Vi đế quân, nhưng ở ngoài cũng chỉ có thể lựa chọn ẩn nhẫn.