Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 669 - Chương 669 - Cực Kỳ Nhục Nhã (2)

Chương 669 - Cực kỳ nhục nhã (2)
Chương 669 - Cực kỳ nhục nhã (2)

- Ừm?

Thiên Đạo Long Khí đánh úp, sắc mặt Diệp Hiên khẽ biến, bởi vì trong đầu hắn lại hiện ra một cỗ nguy cơ, hiển nhiên tứ phương long ấn này không chỉ biểu tượng của Thiên Đế, mà còn là một kiện linh bảo cực kỳ đáng sợ.

Xích!

Đại La tiên quang kích động, Ngọc Đế xuất hiện trước người Diệp Hiên, Thiên Đế kiếm bị hắn cầm trong tay, một kiếm đánh ra, chỉ thẳng vào mi tâm Diệp Hiên, làm cho phương thời không này đều hỗn loạn.

Bị Tứ Phương Long Ấn trấn áp, càng phải chịu một kích tuyệt sát của Ngọc đế Đại La lục trọng thiên, ngay cả Diệp Hiên tu thành Đại La tiên thể cũng để tâm thần run lên, biết một kiếm này hắn tuyệt đối không thể ngạnh tiếp.

Bang bang!

Diệp Hiên đánh ra một quyền, đánh bay tứ phương long ấn, quay đầu một chưởng đánh tới Ngọc Đế, tiếng kim thiết giao nhau nổ vang, thừa dịp khoảng trống, một đạo khí tức thần quỷ khó lường nở rộ ở quanh thân Diệp Hiên.

- Sinh tử bát môn, hóa tiên thành phàm.

Diệp Hiên âm lãnh gầm nhẹ, nghịch tiên trận đồ gào thét bay, tinh quang buông xuống đầy trời, tám cánh cửa lớn ngưng tụ giữa bầu trời, khí tức để người ta cảm thấy sợ run trong nháy mắt bao phủ phương thiên địa này.

- Nghịch Tiên Trận?

Sắc mặt Ngọc Đế khẽ biến, không ai hiểu rõ sự khủng bố của Nghịch Tiên trận đồ hơn hắn. Năm đó hắn chịu thiệt thòi lớn trong Nghịch Tiên trận, nếu không há lại để Diệp Hiên thoát khỏi Thiên Đình trong đại chiến năm đó?

Ầm ầm!

Nghịch tiên trận đồ phát uy, trực tiếp triệt tiêu tứ phương long ấn ẩn chứa thiên đạo long khí, sắc mặt Ngọc Đế âm tình bất định, nhưng không đợi hắn có phản ứng, Diệp Hiên bước ra một bước, xuất hiện trước người hắn, quyền mang hủy thiên diệt địa kia lại đánh tới Ngọc Đế.

- Ngươi dám?

Ngọc Đế vội vàng nghênh kích, các loại Đại La tiên thuật ầm ầm đánh ra, hai người lần thứ hai chém giết cùng một chỗ.

Bang bang!

Diệp Hiên không có giữ lại, Đại La tiên thể cùng Bất Diệt Nguyên Thần kết hợp để cho hắn có được tu vi cùng chiến lực không sợ Ngọc Đế, theo mỗi một quyền của hắn đánh ra, Ngọc Đế đều chật vật lùi lại.

- Quá chậm quá chậm, Ngọc Đế ngươi quá chậm.

Diệp Hiên dữ tợn gầm thét, triệt để phóng thích bản thân, khi hắn triển lộ toàn bộ tu vi cùng chiến lực, phương thiên địa này đều vỡ vụn. Tuy Ngọc Đế chính là Đại La lục trọng thiên, nhưng dưới sự điên cuồng giết tới của Diệp Hiên, bắt đầu hiện ra thế yếu.

Phanh!

Diệp Hiên đánh ra một quyền, trực tiếp đánh sập lồng ngực Ngọc Đế, càng làm cho thân thể hắn từng tấc từng tấc nứt ra, máu tươi trong miệng không ngừng tràn ra.

Quyền thứ hai của Diệp Hiên đánh ra, Ngọc Đế căn bản không cách nào né tránh, chỉ vì pháp tắc phương thiên địa này đều bị Diệp Hiên trấn áp, quyền mang đáng sợ kia không ngừng phóng đại ở trong mắt hắn, càng tàn nhẫn vô tình oanh kích lên gò má hắn.

Phốc xuy!

Nửa gò má Ngọc Đế sụp đổ, hàm răng trong miệng đều ngã xuống, đế miện trên đỉnh đầu rớt xuống đất, làm sao cũng không thể nhìn ra dung mạo lúc đầu của hắn?

Một màn như thế quả thực làm cho Đại La Kim Tiên khắp nơi sợ vỡ mặt, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng hiện ra vẻ sợ hãi.

Không ai có thể hiểu được, vì sao khí tức quanh thân Diệp Hiên chỉ là Đại La nhất trọng thiên, nhưng chiến lực của hắn lại khủng bố như thế, cho dù Ngọc Đế tu vi Đại La lục trọng thiên, lại bị hắn ngược đãi gần như giết chết, ngay cả lực hoàn thủ cũng không có?

Khi chư vị Đại La Kim Tiên lâm vào kinh hãi khó hiểu, trận ngược đãi này còn chưa kết thúc, Diệp Hiên giống như lâm vào trong điên cuồng, thiên địa đang rung chuyển phong vân, quyền mang rực rỡ sáng cả tinh không, không biết bao nhiêu quyền đánh lên trên người Ngọc Đế.

Không biết cố ý hay vô tình, đại đa số công phạt của Diệp Hiên đều đấm vào mặt Ngọc Đế, hóa quyền thành chưởng càng giống như đang tát Ngọc Đế.

Nhục nhã, nhục nhã trần trụi, Diệp Hiên không chỉ muốn làm thịt Ngọc Đế, hắn càng phải phát tiết ra ẩn nhẫn sáu ngàn năm qua, hắn cũng chưa bao giờ quên lúc hắn còn nhỏ yếu, ánh mắt khinh miệt của Ngọc Đế đối với hắn cùng từng lời trào phúng của đối phương trước mặt Quảng Hàn tiên tử.

Diệp Hiên là một người có thù tất báo, tính cách này chưa bao giờ đổi, phàm là người đắc tội hắn, hắn đều sẽ đi trả gấp trăm ngàn lần.

Bang bang!

Quyền mang đầy trời tựa như lưu tinh rơi xuống đời, cuồng bạo mà vô tình đánh mặt Ngọc Đế, làm cho cả người hắn đẫm máu, Đại La tiên quang quanh thân đều đã vỡ vụn.

Nỗi khổ sở của thân thể vẫn không quá ảnh hưởng Ngọc Đế, chỉ là bị Diệp Hiên đấm đánh nhục nhã để hắn xấu hổ tức giận muốn chết.

Đáng tiếc, dù đang xấu hổ đến cực điểm, dưới hung uy tuyệt thế của Diệp Hiên, hắn ngay cả lực hoàn thủ cũng không có, chỉ có thể chật vật né tránh công phạt tuyệt thế của Diệp Hiên.

- Chết đi cho ta!

Diệp Hiên dữ tợn gầm nhẹ, trên mặt hiện ra vẻ điên cuồng, một cước đạp lên ngực Ngọc Đế, một quyền cuồng bạo đấm vào đầu Ngọc Đế, làm cho Ngọc Đế máu tươi đầm đìa, cả người vô lực rơi xuống phía dưới.

Nhưng chuyện còn chưa xong, Diệp Hiên làm sao có thể dễ dàng buông tha người này?

Ầm ầm!

Thiên địa rung chuyển, hư không sụp đổ, Diệp Hiên bước ra một bước, không đợi Ngọc Đế ngã xuống đất, hai chân của hắn giống như hóa thành hồng hoang cổ sơn, mang theo khí tức phá diệt vạn vật đạp ở trên ngực Ngọc Đế, cũng làm cho hai người cuồng bạo rơi xuống phía dưới.

Phanh!

Ba mươi ba trọng thiên cuồng bạo chấn động, mặt đất do bạch ngọc tiên tinh trải thành sụp đổ vạn trượng, chỉ thấy khuôn mặt Diệp Hiên dữ tợn mà đáng sợ, hai chân hung hăng giẫm lên ngực Ngọc Đế, đánh hắn không thành hình người, máu tươi không nhịn được phun ra trong miệng Ngọc Đế.

Bình Luận (0)
Comment