Diệp Hiên cao cao ở trên ngai vàng Thiên Đế, sắc mặt quần tiên Triệt giáo phấn chấn, đều hướng Diệp Hiên khom người hành lề, mà quần tiên còn lại thì sắc mặt tái nhợt, nhưng vẫn từ trên bồ đoàn đứng dậy, tất cả đều hướng Diệp Hiên bái lạy, càng hô to tên Diệp Thiên Đế.
Hiển nhiên, khi Thông Thiên giáo Chủ ban Thánh nhân pháp chỉ, để cho diệp Hiên Thiên Đế danh chính ngôn thuận, bất kỳ ai cũng không có khả năng đi phản đối pháp chỉ Thánh nhân, đó quả thực là hành vi muốn chết.
Dưới Thánh nhân đều là con kiến hôi, ý chí Thánh nhân không thể tránh khỏi, đây cũng không phải nói mà thôi, đây là thiết luật bất biến.
- Chúng khanh gia bình thân.
Diệp Hiên mỉm cười, nhìn xung quanh quần tiên tám phương, bình tĩnh không gợn sóng, căn bản làm cho người ta nhìn không ra hắn có bất kỳ vẻ kích động nào.
Chỉ là hai nắm đấm Diệp Hiên nắm chặt lại bán đứng tâm tình của hắn lúc này, càng chứng minh hắn kích động đến mức nào.
Bao nhiêu năm rồi?
Ước chừng sáu ngàn năm rồi.
Hắn vì mưu đoạt vị trí Thiên Đế, trôi qua sáu ngàn năm thời gian.
Từ nhân gian giới đi tới Địa Tiên giới, năm đó hắn mới vào Thiên Đình, còn chỉ chỉ là một vị Thái Ất Huyền Tiên, chính là tồn tại như con kiến hôi ở trong tam giới này.
Âm mưu quỷ kế, sát sinh thiên địa, hàng tỷ dặm chạy trốn, chém giết cùng tiên nhân các nơi, lại càng kéo dài hơi tàn dưới sự áp bách của các đạo thống, Diệp Hiên không ngừng tự nhủ, sớm muộn gì hắn cũng sẽ quật khởi ở Tam Giới, tất phải ngồi lên vị trí Thiên Đế, để cho tam giới sinh linh bái lễ hắn.
Trời xanh không phụ lòng người, sáu ngàn năm sau hôm nay hắn rốt cục lên ngai vàng Thiên Đế, để quần tiên khom người tham bái hắn, hắn rốt cuộc cũng có thể đứng ở trong thiên địa, không còn là hạng người nhỏ yếu ngày xưa nữa.
Đương nhiên, lên ngai vàng Thiên Đế chỉ là khởi đầu, bởi vì Diệp Hiên biết con đường của hắn còn rất dài, đây chỉ là khởi đầu, nhưng hắn tin tưởng hắn tuyệt đối không phải dễ khi dễ như Ngọc Đế.
Hắn cũng sẽ cho chúng sinh Tam Giới biết, Diệp Hiên hắn nếu là người đứng đầu tam giới, vạn vật thương sinh đều phải dựa theo ý chí của hắn làm việc.
Dưới thiên hạ đều là vương thổ, đất ở đều là vương thần.
Tam giới cộng chủ, vạn vật cộng tôn, đã là Thiên Đế, có thể trấn áp hết thảy địch nhân trên thế gian.
Không có sát phạt bức bách, cũng không có ức hiếp tiên nhân các đạo thống, khi Thánh nhân pháp chỉ giáng xuống, Thiên Đế Diệp Hiên danh chính ngôn thuận, nếu hắn còn trắng trợn giết chóc như trước kia, đây cũng không phải chuyện tốt.
- Trăm năm sau, bổn đế sẽ lên ngôi Thiên Đế, đến lúc đó còn mời các bên đạo thống tề tụ thiên đình.
Diệp Hiên từ trên đế tọa đứng dậy, chậm rãi đi về phía Đấu Ngưu Cung, đám người Triệu Công Minh bước nhanh theo, cũng làm cho quần tiên ở Dao Trì bất đắc dĩ thở dài, sau đó bản thân cưỡi mây rời khỏi.
......
Trong cung Đấu Ngưu.
Điện không có mái, tinh thần đầy trời, Diệp Hiên ngồi cao ở ngai vàng Thiên Đế, Triệu Công Minh cùng Kim Linh Thánh Mẫu đứng đầu, Tử Vi Đế Quân cùng Thân Công Báo bên cạnh Diệp Hiên, không còn người ngoài.
- Chúc mừng đế quân lên ngôi Thiên Đế, trên dưới Triệt giáo ta nhất định vĩnh viễn không phản bội.
Triệu Công Minh ưng phấn nói.
- Ha ha.
Thân Công Báo vuốt râu cười to nói:.
- Công Minh đạo hữu, chúng ta phải đổi xưng hô, xưng là Diệp Thiên Đế mới đúng.
- Không sai không sai, là hiền đệ ngu dốt.
Triệu Công Minh vỗ trán, cười nói ra.
- Kim Linh thánh mẫu bái kiến Diệp Thiên Đế.
Kim Linh Thánh Mẫu khom người bái một cái, đây cũng thời điểm là nàng chính thức gặp qua Diệp Hiên, bên cạnh đều là Triệt giáo Đại La nhất mạch, tất cả đều tán thành vị trí Thiên Đế của Diệp Hiên.
- Thánh Mẫu không cần đa lễ.
Diệp Hiên mỉm cười nói.
- Thiên Đế minh giám, Triệt giáo ta từ phong thần đại kiếp xuống dốc, vốn tưởng rằng không còn cơ hội quật khởi, nhưng trời phù hộ Triệt giáo nhất mạch của ta, Thiên Đế ngài hoành không xuất thế, nhất định có thể dẫn dắt Triệt giáo ta một lần nữa quật khởi trong Tam Giới.
Kim Linh Thánh Mẫu thành khẩn lên tiếng.
Nhìn khuôn mặt trịnh trọng của Kim Linh Thánh Mẫu, Diệp Hiên mỉm cười không nói, biết Kim Linh Thánh Mẫu còn có chuyện muốn nói, chỉ sợ cũng là chuyện về Đại La Kim Tiên của Triệt giáo.
Quả nhiên, Kim Linh Thánh Mẫu hơi dừng lại, tiếp tục nói:.
- Từ khi phong thần đại kiếp qua đi, tiên nhân Triệt giáo ta không chết, chính là bị phong thần bảng sắc phong làm thần linh, thời gian vô tận trôi để qua Triệt giáo ta càng ngày càng xuống dốc.
- Nhưng còn có hơn mười vị Đại La Kim Tiên vẫn còn sống, thần đã truyền tấn bọn họ chạy tới Thiên Đình, phụ tá Thiên Đế làm một phen đại sự.
Theo Kim Linh Thánh Mẫu dứt lời, Diệp Hiên gật gật đầu, biết Kim Linh Thánh Mẫu là đại biểu Triệt giáo thể hiện lòng trung thành với hắn.
- Thánh Mẫu yên tâm, chỉ cần Triệt giáo không phụ bổn đế, bổn đế tuyệt đối sẽ không phụ Triệt giáo.
Diệp Hiên lên tiếng, cũng nói cho Kim Linh thánh mẫu, chỉ cần Triệt giáo trung thành với hắn, hắn cũng tất sẽ không bạc đãi người trong Triệt giáo.
- Thiên Đế, hiện tại trăm phế đang chờ hưng, ba mươi ba trọng Thiên Đình lòng người hoảng sợ, hiện tại vẫn nên trấn an lòng người mới là ưu tiên hàng đầu.
Triệu Công Minh đề nghị.
Thân Công Báo phụ họa.
- Công Minh hiền đệ nói không sai, tất phải an nội trước, đem lòng người Thiên Đình ổn định, đây mới là đại sự hàng đầu.
Theo lời nói của hai người, Diệp Hiên cũng không có biểu hiện gì, có chút suy nghĩ:.
- Thiên Đình gầy yếu, hữu danh vô thực, những cái gọi là tiên nhân này quá mức tầm thường, cho dù trong đó có hạng người tâm cơ khó lường, cũng căn bản không đáng sợ, bản đế quan sát tiên nhân Thiên Đình khắp nơi, ngay cả La Thiên cảnh cũng cơ hồ không thấy, chứ đừng nói là Đại La Kim Tiên, bản đế có lòng mở rộng thế lực Thiên Đình, không biết chư vị có đề nghị gì?