Nói trắng ra, Diệp Hiên muốn nắm hết ba mươi ba trọng Thiên Đình vào trong tay mình, ý chí hướng tới, bất kỳ ai cũng phải dựa theo ý chí của hắn mà làm việc.
Đương nhiên, Diệp Hiên cũng hiểu được, Thái Thượng lão Quân căn bản sẽ không nghe mệnh lệnh của hắn, cho nên hắn nhất định phải thanh trừ, đây cũng là một trong những mục đích hắn tới đây.
- Ha ha. -.
Nghe diệp Hiên nói, Thái Thượng lão quân vuốt râu cười to nói:.
- Không ngờ lão quan trở thành chướng ngại vật của Thiên Đế, nhưng Thiên Đế cho rằng có thể đánh chết ta?
Thái Thượng Lão Quân nói đến đây, vẻ mặt mỉm cười không còn, khí tức túc sát bốc lên quanh người, để cả cung điện hơi vặn vẹo, một cỗ không khí cực kỳ áp lực sinh sôi nảy nở.
- Không không không.
Khóe miệng Diệp Hiên hiện ra một tia cười lạnh, liên tục nói ba chữ không, ánh mắt nhìn về phía Thái Thượng lão quân càng thêm quỷ dị khó lường nói:.
- Tuy rằng ta nhìn không ra ngươi là cảnh giới gì, nhưng nói tệ nhất cũng là Đại La đỉnh phong, bản đế mặc dù có lòng đánh chết ngươi, nhưng cũng không có bản lĩnh, nhưng nếu bản đế đem chuyện ngươi sinh ra ý thức bản thân truyền khắp tam giới, không biết Thánh nhân Lão Tử kia sẽ cảm nghĩ như thế nào?
Theo diệp hiên dứt lời, sắc mặt thái thượng lão quân đại biến, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng hiện ra sát khí cực kỳ nham hiểm, quanh thân hắn nở rộ một cỗ khí tức cực kỳ khủng bố.
- Ngươi muốn ta giết ngươi?
Thái thượng lão quân âm lãnh lên tiếng, nào còn có vẻ mặt hiền lành lúc trước?
- Chê cười, chỉ bằng ngươi?
Ầm ầm!
Sơn hà rung chuyển, hư không sụp đổ, sắc mặt Diệp Hiên lãnh lệ, Đại La tiên quang cuồn cuộn, phát ra khí thế Thiên Đế khủng bố đến cực điểm, căn bản không sợ Thái Thượng Lão Quân uy hiếp.
- Đừng nói ngươi không giết được ta, ngay cả khi ngươi có khả năng giết ta, ngươi dám làm như vậy?
Diệp Hiên lên tiếng làm cho sắc mặt Thái Thượng Lão Quân âm trầm, sát khí quanh thân từ từ tiêu tán.
- Lúc Lão Tử còn chưa đắc đạo, đi con đường trảm tam thi thành thánh, năm đó hắn chém chính là thiện thi, mà ngươi chính là thiện thi biến thành, trở thành Thái Thượng Lão Quân, mà Lão Tử cuối cùng công đức thành thánh, lại đặt ngươi ở thiên đình, trong thời gian vô tận, ngươi lại sinh ra ý thức bản thân, chỉ sợ vẫn muốn rời khỏi sự khống chế của Thánh nhân, đúng chứ?
Diệp Hiên nói, lời nói khẳng định.
- Ha ha!
Thái Thượng lão quân cất tiếng cười to nói:.
- Đường đường là Thiên Đế, lại tin tưởng lời đồn trên thế gian, ta vốn là hồng hoang đắc đạo, không có quan hệ gì với Thánh nhân Lão Tử. Lời này quả thực vô lý đến cực điểm.
- Vô lý đến cực điểm?
Diệp Hiên cười lạnh nói:.
- Vậy bổn đế nghĩ không ra, vì sao từ hồng hoang đến kiếp này, lão quan co đầu rút cổ ở đây, lại rất ít khi biểu hiện ở trong mắt chúng sinh tam giới, hơn nữa lúc ta chém giết Ngọc Đế Vương Mẫu, ngươi lại không xuất hiện ngăn cản?
Nghe diệp Hiên nói, sắc mặt Thái Thượng Lão Quân càng thêm âm trầm, nửa ngày sau cũng không trả lời câu hỏi của Diệp Hiên.
- Trên thực tế, lý do rất đơn giản.
- Ngươi vốn là thiện thi do Thánh nhân lão tử chém ra, nếu bổn đế không đoán sai, lúc trước ta chém Ngọc đế Vương mẫu ngươi không có ra tay, chỉ sợ ý của Thánh nhân Lão Tử?
Diệp Hiên khẽ cười nói.
- Mặc dù ngươi nói không sai, nhưng vậy thì thế nào?
Thái Thượng Lão Quân cuối cùng lên tiếng.
- Ta là Thiên Đế, Thánh nhân ngầm đồng ý, hôm nay ta đi tới Đâu Suất Cung, chính là vì để cho ngươi rời khỏi Thiên Đình, dựa theo chính lý mà nói, ngươi sớm nên rời khỏi, nhưng lại cố tình chờ ta ở đây, đây cũng không phải ý chí của Thánh nhân, cũng nói rõ ngươi đã sinh ra ý thức bản thân, càng muốn bản thân nhìn xem Diệp Hiên ta rốt cuộc là người gì, có thể giúp ngươi thoát khỏi sự khống chế của Thánh nhân hay không?
Diệp Hiên chậm chạm nói, giống như đang nói một chuyện rất tùy ý.
Nhìn Diệp Hiên lộ ra tự tin, Thái Thượng lão Quân yên lặng không nói gì, qua một lúc lâu cũng không lên tiếng, tựa như chấp nhận lời nói của Diệp Hiên.
- Diệp Hiên, ngươi rất thông minh, nhưng người thông minh lại chết rất nhanh, hy vọng ngươi có thể tự lo cho tốt, chớ tìm phiền toái cho mình.
Thái Thượng Lão Quân âm thầm truyền âm, hiển nhiên sợ có Thánh nhân nhìn trộm.
- Ta có thể giao dịch với ngươi, nội dung giao dịch....
Ngày hôm nay Đâu Suất Cung cách thiên tuyệt địa, không ai biết Diệp Hiên cùng Thái Thượng lão quân nói chuyện gì. Bảy ngày bảy đêm trôi qua, Thái Thượng lão quân biến mất không thấy, chỉ lưu lại một tòa Đâu Suất Cung ở trong tầng ba mươi ba.
Vạn pháp không tiếng động, vô kiếp vô lượng.
Diệp Hiên chắp hai tay sau lưng, đứng ở trong cung, một nụ cười quỷ dị hiện ra trên khóe miệng, đôi mắt càng lộ vẻ đùa cợt.
Thái Thượng Lão Quân rất mạnh, nếu Diệp Hiên không đoán sai, tu vi người này hẳn là Đại La cửu trọng thiên, sắp bước vào hàng ngũ Chuẩn Thánh.
Thế nhưng Thái Thượng Lão Quân không dám đi vào Chuẩn Thánh, bởi vì chỉ cần hắn bước vào Chuẩn Thánh, Thánh nhân Lão Tử tất nhiên cảm nhận được, cũng sẽ vô tình đánh chết hắm.
Có lẽ có người sẽ hỏi, vì sao Diệp Hiên lại dám khẳng định Thái Thượng Lão Quân chính là thiện thi của lão tử biến thành?
Thật ra rất đơn giản, bởi vì trong tay Diệp Hiên có Thanh Đồng Tiên Kinh, ở trang kinh thánh đầu tiên ghi lại nhân vật có danh tiếng trong tam giới.
Sáu đại Thánh nhân, Ma Tổ La Hầu, Minh Hà lão tổ, Địa Tạng Vương Bồ Tát, Thượng cổ Thập Nhị Tổ Vu, còn có quá nhiều nhân vật khủng bố thần bí đến cực điểm.
Trong một trang kinh văn này chính là sự tích bình sinh của những người này, bất kể Thánh nhân cũng tốt, hay là Chuẩn Thánh Đại La cũng được, phàm là người bất phàm, tất cả đều được ghi chép lại những chuyện mà bọn họ đã trải qua, vừa vặn Thái Thượng lão quân chính là Thánh nhân thiện thi lão tử biến thành, cũng ghi lại trong một trang kinh thánh này.