Hôm nay chính là một trong Nhị Thập Bát Tinh Tú - Khuê Lang Tinh dẫn dắt trăm vị thiên binh đóng quân, càng là dọc theo một vạn dặm Cương Phong Lôi Hỏa tuần tra thiên địa.
- Yêu nghiệt to gan.
Bỗng nhiên, một vị thiên binh cất tiếng giận dữ, lưỡi mác trong tay nở rộ tiên quang, trực tiếp đem nam tử yêu cầm định ở hư không, tu vi Kim Tiên triển lộ không thể nghi ngờ, càng làm cho nam tử yêu cầm lạnh run, hiển nhiên cực kỳ hối hận với quyết định của mình.
- Thượng... Thượng Tiên... Tiểu yêu không có ý xúc phạm Thượng Tiên... Chỉ là có người nhờ tiểu yêu trình lên Thiên Đình một khối lệnh bài, kính xin thượng tiên minh giám. Nam tử yêu cầm nói chuyện, vội vàng đem lệnh bài trong tay trình lên thiên binh, sau đó quỳ gối ở giữa hư không, tư thái hiện ra hèn mọn đến cực điểm.
- Lệnh bài gì?
Thiên binh khuôn mặt khinh thường, tiện tay tiếp nhận lệnh bài, thuận miệng đọc ra bốn chữ to trên lệnh bài.
- Đông Cực Đế Quân?
- Hừ!
Thiên Binh hừ lạnh nói:.
- Tiểu yêu ngươi, Thiên Đình ta nào có cái gì...
- Đem lệnh bài trình lên cho ta.
Bỗng nhiên, không đợi thiên binh răn dạy nam tử yêu cầm, một đạo âm thanh lãnh lệ bỗng dưng truyền đến, cũng làm cho sắc mặt thiên binh đại biến, nào còn có thời gian phản ứng nam tử yêu cầm.
Hắn vội vàng cầm lệnh bài đi về phía Khuê Lang Tinh.
- Khuê Lang đại nhân!
Thiên Binh khom người cúi đầu, vội vàng trình lệnh bài cho Khuê Lang Tinh, Khuê Lang Tinh cũng nhanh chóng tiếp nhận trong tay, sau đó không ngừng lật xem khối lệnh bài này, sắc mặt cũng dần dần trở nên bối rối.
Khuê Lang Tinh, chính là một trong những yêu vương của bảy mươi hai động Hoa Quả Sơn, năm đó lại từng đi theo Diệp Hiên, hắn làm sao có thể không biết cái tên Đông Cực Đế Quân?
Hơn nữa, lệnh bài trong tay đích xác chính là vật của Thiên Đình, điều này cũng làm cho Khuê Lang Tinh biết khối lệnh bài này tuyệt đối là thật.
- Bổn tiên hỏi ngươi, lệnh bài ngươi này lấy từ đâu đến?
Khuê Lang Tinh không còn trấn định được nữa, trên mặt tràn đầy bối rối, nào còn có chút dáng vẻ thượng tiên thiên đình nào, trực tiếp xuất hiện trước người nam tử yêu cầm, lo lắng hỏi hắn.
Nam tử yêu cầm hoàn toàn có thể cảm nhận được ý khẩn trương trong lời nói của Khuê Lang Tinh, điều này cũng làm cho hắn ngẩn mặt ra, chẳng lẽ khối lệnh bài này thật sự là thứ của một vị đại nhân vật nào sao?
- Khởi bẩm thượng tiên, đây là một vị nữ tử Bạch Hồ bảo ta đưa tới Thiên Đình, nàng nói Đông Cực Đế Quân là sư thúc của nàng...
Nam tử yêu cầm không dám chậm trễ, nhanh chóng đem chuyện đã trải qua nói ra.
- Ngươi nhanh chóng cùng ta đi tới Thiên Đình.
Nghe nam tử yêu cầm tự thuật xong, sắc mặt Khuê Lang Tinh đại biến, mặc kệ người này là nói thật hay giả, nhưng lệnh bài của Đông Cực Đế Quân là thật, nếu nữ tử Bạch Hồ này thật sự là sư điệt của Thiên Đế, nếu hắn đem việc này kéo dài, hắn nhất định sẽ bị Thiên Đế trách tội, loại tội này hắn cũng không chịu nổi.
Nghĩ đến thiên đế Diệp Hiên đáng sợ, trong mắt Khuê Lang Tinh tràn đầy sự kính sợ, trực tiếp nắm lấy nam tử yêu cầm, La Thiên Huyền Tiên tu vi trực tiếp bộc phát ra, liền mang theo nam tử yêu cầm tiến vào trong một vạn dặm Cương Phong Lôi Hỏa.
Xuyên qua một vạn dặm Cương Phong Lôi Hỏa, chính là Nam Thiên Môn đi tới ba mươi ba trọng Thiên Đình, dọc theo đường đi, Khuê Lang Tinh ngay cả chào hỏi cũng không đánh với tứ đại Thiên Vương, hắn nắm lấy yêu cầm vội vã chạy tới Đấu Ngưu Cung.
Đấu Ngưu cung!
Diệp Hiên bế quan đã năm trăm năm, Thiên Đình trải qua năm trăm năm kết cấu mới rốt cuộc cũng ổn định lại, thực lực chỉnh thể càng tăng lên đến mức cực kỳ khủng bố, cũng không phải Thiên Đình mà Ngọc Đế thống lĩnh trước đó có thể so sánh.
Mà sự vụ lớn nhỏ trong Thiên Đình đều có Thân Công Báo cùng Thái Bạch Kim Tinh hiệp thương, trừ phi có chuyện đặc biệt trọng đại cần bẩm báo Diệp Hiên, chuyện bình thường hai người tự nhiên có thể xử lý.
- Khuê Lang to gan, lại dám xông vào Đấu Ngưu cung, nếu quấy nhiễu Thiên Đế tu luyện, sao ngươi có thể đảm đương được trách nhiệm?
Khi Khuê Lang Tinh mang theo nam tử yêu cầm đạp mây mà đến, Thái Bạch Kim Tinh lặng yên ngăn cản hai người, cất tiếng trách cứ hắn.
- Nhanh chóng thông truyền Thiên Đế, ta có chuyện quan trọng muốn bẩm báo Thiên Đế.
Vẻ mặt Khuê Lang Tinh đầy lo lắng, dĩ nhiên không còn kiên nhẫn đi giải thích với Thái Bạch Kim Tinh.
- Thiên Đế đã dặn dò qua, nếu không phải chuyện lớn, dù cho kẻ nào cũng không thể quấy rầy ngài, có chuyện gì ngươi cứ nói với ta là tốt rồi.
Thái Bạch Kim Tinh nhướng mày, hiển nhiên đối với hành vi lỗ mãng của Khuê Sói Tinh có chút bất mãn.
- Ngươi xem đây là gì.
Khuê Lang Tinh cũng không nói nhảm, trực tiếp lấy lệnh bài ra, khi Thái Bạch Kim Tinh nhìn thấy bốn chữ to Đông Cực Đế Quân trên lệnh bài, sắc mặt vốn bình tĩnh của hắn nhất thời biến đổi.
- Điều này... Đây là...
Thái Bạch Kim Tinh run rẩy lên tiếng, hiển nhiên tâm thần rung chuyển đến cực điểm.
Thái Bạch Kim Tinh làm sao có thể không nhận ra lệnh bài của Đông Cực Đế Quân, phải biết rằng năm đó khi Diệp Hiên thân là Đông Cực Đế Quân, quấy nhiễu phong vân vô biên khắp Tam Giới, càng không biết làm ra bao nhiêu chuyện đáng sợ.
Ầm ầm!
Chợt, Đấu Ngưu Cung lay động, cửa lớn màu vàng ầm ầm mở ra, một bóng dáng kinh thiên vĩ địa từ trong Đấu Ngưu cung đi ra, thiên đế oai xuyên qua tam giới nở rộ.
Thời không hỗn loạn, hư không sụp đổ, cũng không thấy Diệp Hiên có động tác gì, chỉ thấy lệnh bài trong tay Thái Bạch Kim Tinh trực tiếp bắn tới Diệp Hiên, hắn nắm trong tay.
- Khối lệnh bài này lấy từ đâu ra?