- Đứa nhỏ Thanh Sơn này cũng có tâm, để cho hắn vào đi.
Thái Hư chân nhân khẽ gật đầu nói.
Rất nhanh, dưới sự triệu hoán của Xích Mi Tán Nhân, Thanh Sơn đạo nhân bước nhanh tiến vào Thái Hư đạo cung, một Khổn Tiên đằng càng giam cầm Tuyết Cơ, vẻ mặt hưng phấn đi tới trước mặt Thái Hư chân nhân.
- Đồ Tôn Thanh Sơn, bái kiến Thái Hư sư tổ, gặp qua các vị sư thúc sư bá.
Thanh Sơn đạo nhân quỳ gối trên mặt đất, đầu tiên bái lạy Thái Hư chân nhân, sau đó chào hỏi bát đại trưởng lão cùng hai vị phó môn chủ.
- Tốt cho một con bạch hồ thượng đẳng, đồ nhi ngươi từ nơi nào tìm được linh vật bậc này?
Hai mắt Xích Mi tán nhân phát sáng, ánh mắt nhìn về phía Tuyết Cơ giống như nhìn trân bảo tuyệt thế.
Không chỉ Xích Mi tán nhân vui mừng, ngay cả ánh mắt Thái Hư chân nhân bình tĩnh không gợn sóng kia cũng hơi động, gật đầu. Hắn thân là Đại La Kim Tiên có nhãn lực độc đáo cỡ nào, liếc mắt một cái đã nhìn ra Tuyết Cơ chính là linh thú cực kỳ thượng đẳng.
- Sư phụ minh giám, đồ nhi vốn đuổi theo lục vĩ yêu nữ muốn hàng phục nó, nhưng ai có nghĩ tới...
Thanh Sơn đạo nhân vội vàng kể lại những chuyện đã trải qua, trên mặt lộ vẻ đắc ý.
- Được được được.
Xích Mi tán nhân vỗ tay cười to, nói:
- Huyết thống linh thú này rất thuần khiết, đây cũng là cơ duyên của đồ nhi ngươi, còn không mau hiến cho sư tổ, để cho sư tổ ngươi gieo cấm chế cho bạch hồ này.
- Sư phụ nói phải, tuy bạch hồ chỉ có tu vi Thiên Tiên, nhưng dọc theo đường đi không ngừng cầu khẩn đồ nhi thả nàng một đường, kiệt ngạo bất tuân, càng nói sư thúc nàng là Đông Cực đế quân gì...
Thanh Sơn đạo nhân vui tươi kể, nhưng khi hắn nói xong, nụ cười trên mặt Thái Hư chân nhân dần dần biến mất, khí tức quanh thân lúc này hơi động một chút.
- Thanh Sơn, ngươi vừa nói cái gì?
Bỗng nhiên, Thái Hư chân nhân trực tiếp cắt đứt lời Thanh Sơn đạo nhân, âm thanh không còn trầm ổn như trước.
Một màn như thế làm cho Thanh Sơn đạo nhân ngẩn ra, nhưng vẫn nhanh chóng đáp:
- Sư tổ, đồ tôn vừa rồi nói trên dọc theo đường đi bạch hồ không ngừng cầu khẩn ta thả nàng một đường.
- Không phải câu này, là câu tiếp theo.
Âm thanh Thái Hư chân nhân lạnh lùng hẳn lên, nhiệt độ của cả tòa Thái Hư đạo cung vào giờ phút này lặng yên giảm xuống.
Thanh Sơn đạo nhân không phải kẻ ngốc, khi hắn cảm giác được khí tức quanh thân Thái Hư chân nhân hỗn loạn, tâm thần bỗng nhiên căng thẳng, vội vàng nhớ lại lời nói vừa rồi, sau đó thăm dò nói:
- Nàng nói Đông Cực Đế Quân là sư thúc của nàng...
Phanh!
Hư không nổ vang, tiên quang hỗn loạn, còn chưa đợi Thanh Sơn đạo nhân nói xong, sắc mặt Thái Hư chân nhân trong nháy mắt tái nhợt, đôi mắt vốn thâm sâu như đầm cổ đều trở nên cực kỳ run động.
- Đông Cực Đế Quân?
Thái Hư chân nhân bỗng nhiên xuất hiện trước người Tuyết Cơ, trực tiếp đánh ra một đạo tiên thuật, trong nháy mắt cởi bỏ Khổn Tiên đằng quấn quanh trên người nàng, cũng để cho Tuyết Cơ một lần nữa hóa ra bản thể hình người.
- Chuyện này... Vị tiên tử này... Ngươi... Ngươi nói Đông Cực Đế Quân là sư thúc ngươi?
Thái Hư chân nhân cố gắng nở nụ cười, nhưng nếu nghe kỹ sẽ phát hiện trong âm thanh của hắn ẩn chứa rung động thật lớn, giống như đang áp chế cảm xúc cực kỳ sợ hãi nào đó.
- Thượng... Thượng tiên tha mạng... Đông... Đông Cực Đế Quân đích thật là sư thúc của tiểu yêu.
Đối mặt với Thái Hư chân nhân, cường giả Đại La Kim Tiên, Tuyết Cơ run rẩy cả người, càng không dám liếc mắt nhìn Thái Hư chân nhân một cái, không ngừng dập đầu khẩn cầu.
- Ngươi... Sư thúc ngươi có tên là... Tên là gì?
Thái Hư chân nhân nắm chặt hai tay, gắt gao nhìn chằm chằm Tuyết Cơ đang quỳ dưới chân hắn, trái tim giống như đều ngừng đập, giống như đang chờ người nào đó tuyên án tử hình đối với hắn.
- Diệp... Diệp Hiên... Sư thúc ta tên Diệp Hiên.
Tuyết Cơ vội vàng đáp.
Bạch bạch bạch!
Theo Tuyết Cơ vừa dứt lời, Thái Hư chân nhân lui lại hơn mười bước, thân thể đều kịch liệt run rẩy, sắc mặt vốn hồng nhuận hóa thành trắng bệch, khủng hoảng cùng sợ hãi trong mắt không cách nào so sánh.
- Diệp... Diệp Hiên?
Thái Hư chân nhân run rẩy nỉ non.
- Sư... Sư thúc của ngươi... Tên là Diệp Hiên?
- Tiểu yêu không dám giấu diếm, Diệp Hiên đích thật là sư thúc của tiểu yêu, kính xin thượng tiên thả ta rời khỏi, tiểu yêu tất không quên đại ân của thượng tiên.
Tuyết Cơ khẩn cầu.
Phanh!
Đường đường là Đại La Kim Tiên, người đứng đầu Thái Hư đạo môn, trong ánh mắt kinh hãi của bát đại trưởng lão cùng Thanh Sơn đạo nhân, Thái Hư chân nhân lại mềm nhũn như một vũng bùn, cả người giống như mất đi linh hồn.
- Sư tổ, ngài làm sao vậy?
Thanh Sơn đạo nhân vội vàng tiến lên, nhưng không đợi hắn đi tới trước người Thái Hư chân nhân, một đạo sát khí cực kỳ đáng sợ bao phủ quanh người hắn, một tia Đại La tiên quang rực rỡ ầm ầm buông xuống quanh người hắn.
Phanh!
- A!
Thanh Sơn đạo nhân cất tiếng kêu thảm thiết, thân hình như mạng nhện nứt ra, máu tươi không ngừng phun ra trong miệng, cả người như diều đứt dây rơi xuống đất.
Một màn như thế, trực tiếp làm cho bát đại trưởng lão ngạc nhiên tại chỗ, sắc mặt Xích Mi tán nhân càng đại biến, hắn như thế nào cũng không ngờ Thái Hư chân nhân lại ra tay với Thanh Sơn đạo nhân, như hận không thể bầm thây hắn vạn đoạn.
- Ngươi súc sinh này...
Thái Hư chân nhân giận tím mặt, Đại La tiên quang xung quanh gợn sóng, gương mặt vốn bình thản đều biến thành vặn vẹo, từng bước từng bước đi về phía Thanh Sơn đạo nhân, trong lòng bàn tay lại phun trào Đại La tiên quang, giống như sau một khắc sẽ đánh chết Thanh Sơn đạo nhân.
- Xin sư tôn bớt giận, Thanh Sơn hắn rốt cuộc làm sai cái gì?