Nghe Diệp Hiên nhẹ nhàng nói, Tuyết Cơ ngẩng đầu, trên mặt hiện lên một tia vui mừng.
- Sư thúc!
- Nói một chút cho sư thúc, mấy ngàn năm trôi qua, vì sao ngươi mới thành tiên?
Diệp Hiên nghi vấn.
Không trách Diệp Hiên nghi hoặc, năm đó hắn đuổi giết Dương Tiễn trở về Địa Tiên giới, khi đó Tuyết Cơ đã là Hợp Thể Kỳ, tu vi đám người Hoàng bàn tử lại càng không kém, dựa theo dự đoán của hắn nhiều nhất không đến hai ngàn năm, bọn họ có thể thành tiên tiến vào Địa Tiên giới.
Nhưng hiện tại hắn đã làm Thiên Đế, thời gian ước chừng sáu ngàn năm năm trôi qua, nhưng chỉ có một mình Tuyết Cơ xuất hiện ở Địa Tiên giới, làm sao không làm cho Diệp Hiên cảm thấy kỳ quái?
- Sư thúc, ngài có điều không biết...
Cảm xúc khẩn trương của Tuyết Cơ cuối cùng cũng tan đi, nhanh chóng đem tình huống nhân gian nói cho Diệp Hiên, để cho Diệp Hiên biết được vì sao đám người Hoàng bàn tử vẫn ở lại nhân gian giới.
- Thì ra là Cửu Thiên tiên kiếp.
Theo Tuyết Cơ tự thuật, Diệp Hiên chậm rãi gật đầu, rốt cục hiểu được nguyên nhân hậu quả, trong lòng cũng hiện ra một phần áy náy đối với đám người Hoàng bàn tử.
Nói thật, năm đó Diệp Hiên đuổi giết Dương Tiển trở về Địa Tiên giới, không có thời gian trở về nhân gian giới.
Ngọc Đỉnh chân nhân làm khó dễ hắn, hắn bị thương nặng ở Địa Tiên giới chữa thương, sau đó một lần nữa dùng Nghịch Tiên Trận Đồ giết trở về Thiên Đình, phát động một hồi Thiên Đình đại chiến.
Sau đó lại là diệt Chân Vũ Đế Quân, lại giết Ngọc Đỉnh chân nhân, càng ẩn núp ở Bắc Câu Lô Châu hóa thành Khổng Ly, cho đến khi hắn thôn phệ rất nhiều Đại La, càng nhấc lên giết chóc ngập trời ở Bắc Câu Lô Châu, sau đó hắn bế quan ba ngàn năm thời gian.
Cho đến khi hắn lên ngôi Thiên Đế, giờ phút này mới hơi nhàn rỗi, mà Tuyết Cơ cũng trải qua thiên tân vạn khổ đến Địa Tiên giới tìm hắn.
- Nhân gian giới!
Diệp Hiên lẩm bẩm tự nói, ký ức thật lâu hiện ra trong đầu, càng làm cho khí tức quanh người Diệp Hiên có chút cô tịch.
Nhân gian giới, nơi sinh dưỡng Diệp Hiên, càng là tổ địa của hắn, nơi đó có thân nhân trong phàm trần của hắn, còn có thuộc hạ ngày xưa của hắn.
Đáng tiếc, thân nhân đã không còn, cho dù Liễu Bạch Y mà hắn coi là bạn thân duy nhất trong đời cũng không ở nhân thế, duy nhất có thể làm cho hắn có chút giao tiếp chính là thuộc hạ của hắn ở nhân gian giới.
- Nên trở về xem một chút, cũng nên triệt để tiêu trừ tai họa ngầm của nhân gian giới.
Diệp Hiên nói, khí tức quanh thân có chút trầm thấp.
- Sư thúc, mấy người Hoàng bàn tử đều đang ở Độ Kiếp hậu kỳ, bất cứ lúc nào đều có thể áp chế không được cảnh giới dẫn tới Cửu Thiên tiên kiếp, chúng ta mau khởi hành đi.
Tuyết Cơ lo lắng lên tiếng.
- Được.
Diệp Hiên đứng dậy từ trên đế tọa, sải bước đi ra Thiên Đế hành cung, Tuyết Cơ bước nhanh đi theo ở phía sau.
Ngoài thiên đế hành cung.
Hai đại Tuần Thiên Sứ đứng hai bên trái phải, làm hộ vệ thủ hộ Thiên Đế hành cung, đường đường là đại nhân vật Đại La Kim Tiên, mà hai người cam nguyện canh gác ở cửa cung, người được ưu đãi này tuyệt đối chỉ đếm trên đầu ngón tay trong tam giới.
Khi Diệp Hiên đi ra hành cung Thiên Đế, hai đại Tuần Thiên Sứ khom người bái lạy.
- Bổn đế muốn rời khỏi một đoạn thời gian, các ngươi đi trở về Thiên Đình trước đi.
Diệp Hiên bình tĩnh nói.
Nghe Diệp Hiên nói, hai đại Tuần Thiên Sứ hơi ngẩn ra, Vong Tình Tà Tiên khom người hỏi:.
- Thiên Đế ngài là cộng chủ tam giới, không biết việc gì phải tự thân đi tới, thần bất tài, tuy rằng tu vi chỉ là Đại La Tam Trọng Thiên, nhưng chỉ cần Thiên Đế phân phó, thần nhất định sẽ làm tốt, há có thể để tự thân mà làm.
- Đúng vậy Thiên Đế, trừ phi cường giả trong Đại La trung kỳ, có lẽ chúng ta không phải đối thủ, nhưng chỉ cần dưới Đại La tam trọng thiên, ngài cứ giao cho hai người chúng ta đi làm là được.
Thạch Cơ nương nương phụ họa.
Nghe hai người nói chuyện, Diệp Hiên mỉm cười, nói:.
- Bổn đế biết hai người các ngươi trung thành, có một số việc còn cần bổn đế tự đi làm, các ngươi cứ về Thiên Đình đi.
Diệp Hiên dứt lời, hai đại Tuần Thiên Sứ cũng không dám nhiều lời, biết cái gì nên hỏi cái gì không nên hỏi, trực tiếp lĩnh mệnh mà đi, triệu tập mười vạn thiên binh cùng Chu Thiên Nhị Thập Bát Tinh Túc, dâng lên kim vân che trời trở về Thiên Đình.
Chuyện Nhân Gian giới là bí mật của Diệp Hiên, ngay cả hắn hiện tại là Thiên Đế cũng không muốn để cho bất luận kẻ nào biết được nhân gian giới tồn tại, cho nên khi trở về nhân gian giới, hắn đi một mình ổn thỏa hơn.
- Đi thôi.
Đại La tiên quang dâng trào, che đậy Tuyết Cơ, Diệp Hiên bước ra một bước, thời không ảo, hai người cũng trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
Thông đạo ngược dòng.
Cánh cửa u ám, cương phong lôi hỏa gào thét, Diệp Hiên đi dạo ở trong thông đạo ngược dòng, Tuyết Cơ được che chở sắc mặt phấn chấn, nhìn bóng lưng Diệp Hiên tràn đầy vẻ sùng bái.
Sư tôn, ngài thấy không?
Hơn sáu ngàn năm trôi qua, sư thúc lão nhân gia đã làm Tam Giới Thiên Đế, nếu ngài ở suối vàng biết được cũng có thể mỉm cười dưới cửu tuyền.
Đôi mắt Tuyết Cơ đỏ hồng, trong đầu hiện lên gương mặt của Liễu Bạch Y, nàng rốt cục hiểu được vì sao sư tôn lại coi trọng Diệp Hiên, cho dù hao phí mấy trăm năm thời gian để hồn phi phách tán đều phải sáng tạo ra Nghịch Tiên Trận đồ để nàng giao cho Diệp Hiên.
Sư tôn thật sự không nhìn lầm, Diệp Hiên được sư tôn coi là bạn thân cuối cùng cũng không làm hắn thất vọng. Trong địa tiên giới nơi thần tiên yêu ma này, mà Diệp Hiên lại có thể trở thành tồn tại sừng sững tuyệt đỉnh.