Hắn thiết lập đạo tràng ở Tây Ngưu Hạ Châu, có chút ý tứ khó hiểu, càng làm cho rất nhiều người mơ tưởng.
Phải biết rằng Tây Phương Nhị Thánh khai sáng Linh Sơn Phật giáo, Tây Ngưu Hạ Châu này tất cả đều tin phật, căn bản cũng không có đất cho Đạo giáo sinh tồn, hết lần này tới lần khác Trấn Nguyên Đại Tiên đem đạo tràng thành lập ở Tây Ngưu Hạ Châu, chẳng lẽ hắn không sợ đắc tội Tây Phương Linh Sơn?
Đương nhiên, nghi vấn này vẫn không được giải đáp, cũng không ai có thể biết trong lòng Trấn Nguyên Đại Tiên nghĩ như thế nào, thế nhưng chuyện này cũng không có quan hệ.
Bởi vì thời gian vô tận qua đi, Trấn Nguyên Đại Tiên cùng Tây Phương Linh Sơn cho tới nay đều bình an vô sự, nghi vấn này cũng theo thời gian trôi qua, làm cho đại thần thông giả khắp nơi tam giới không chú ý.
Tây Ngưu Hạ Châu, Vạn Thọ sơn.
Núi non trải dài, núi lớn đâm vào mây, cổ tùng thương kính cao tới ngàn trượng, còn có không biết bao nhiêu linh cầm dị thú bay nhảy trong núi rừng, trong núi rưmgf trải dài còn có tiên hạc đang bay lượn, linh khí đầy trời đầy đất chiếu rọi cả tòa Vạn Thọ sơn giống như tiên cảnh.
Một tòa đạo quan sừng sững ở lưng chừng núi, cửa gỗ tang thương cổ xưa, tường có chút loang lổ, hai bên đại môn còn có hai cây thông cổ cắm rễ, cành lá xanh biếc hiện ra dưới ánh mặt trời.
Một tấm biến, chữ vàng viền đen, ba chữ lớn: Ngũ Trang Quan.
Nếu phàm nhân đi tới nơi này, căn bản sẽ không tin ở trong đạo quan bình thường chí cực này lại âm thầm có một vị Chuẩn Thánh trong thiên địa, cũng sẽ không tin Ngũ Trang quan này chính là thánh địa mà Đại La Kim Tiên đều phải kính sợ.
Ầm ầm!
Cửa gỗ Ngũ Trang Quan ầm ầm mở ra, còn có cửu thiên đạo âm đang truyền đến, thụy khí bốc hơi, tiên quang cuồn cuộn, Thanh Phong Minh Nguyệt hai gã tiên đồng từ trong Ngũ Trang quan đi ra, hai vị tiên đồng đứng ở hai bên trái phải cửa ngõ, yên lặng chờ tân khách khắp nơi đến.
Xích xích xích!!
Thiên địa tám phương, chín màu sặc sỡ, không biết có bao nhiêu đại thần thông giả đang đạp mây mà đến, nhưng vô luận bọn họ có thân phận đáng sợ cỡ nào, khi bọn họ đi tới ngoài Vạn Thọ sơn, nhao nhao thu hồi thần thông đáp xuống ngoài sơn môn.
Địa Tiên chi tổ Trấn Nguyên Đại Tiên, nhân vật Chuẩn Thánh trong thiên địa, đại năng khắp nơi đi tới đạo tràng của hắn, tự nhiên phải có lòng kính sợ, chỉ có thể dọc theo đường núi uốn lượn mang theo lòng kính sợ từng bước đi về phía Ngũ Trang quan, đây cũng là tôn trọng Trấn Nguyên Đại Tiên.
Bầu trời phương Đông.
Chín con kim long gầm thét trời cao, trong tự mình Thiên Đế, Diệp Hiên khoanh chân ngồi, hắn cũng không có mặc đế bào, chỉ là một thân hắc y, Tử Vi đế quân làm bạn ở bên cạnh, càng kể cho Diệp Hiên về tình huống của Vạn Thọ sơn.
- Hiền đệ, Vạn Thọ Sơn này chính là Hồng Hoang Thần Sơn, sớm đã được ân sư Trấn Nguyên Đại Tiên tế luyện thành một kiện linh bảo cực kỳ lợi hại, ngọn núi này càng tự thành một phương thế giới, ở trong tay ân sư lại có uy năng không thể tưởng tượng nổi.
Tử Vi đế quân hưng phấn nói về lai lịch Vạn Thọ sơn, mà Diệp Hiên cũng đang lẳng lặng nghe.
Tuy Diệp Hiên nghe Tử Vi đế quân tự thuật, nhưng đôi mắt của hắn thì đang nhìn ra xa, đại năng khắp nơi cũng lọt vào trong mắt hắn.
Mạnh, rất mạnh, phàm là thần tiên yêu ma trong Vạn Thọ sơn hiện tại đều mạnh đến đáng sợ, đây chính là cảm thụ của Diệp Hiên lúc này.
Một con hắc ngưu, thân cao hai trượng, tuy không bộc lộ khí thế, nhưng yêu quang quanh thân nhộn nhạo, thời không xung quanh đều vỡ vụn, tu vi kém nhất cũng là trong Đại La trung kỳ.
Một bóng dáng có u vụ che thân, hiển nhiên chính là quỷ tu nhất mạch, chắc là người trong Địa Phủ, tu vi lại nằm ở trong Đại La hậu kỳ.
Chỉ là dù người này đã là nhân vật trong Đại La hậu kỳ, nhưng Diệp Hiên cảm ứng nhạy bén, đối phương còn cách rất xa với Khổng Tuyên, loại tồn tại Đại La đỉnh phong.
Đương nhiên, có thể bước vào trong Đại La hậu kỳ, loại nhân vật này ở trong tam giới cũng là hạng người xưng tôn làm Tổ, chỉ sợ ở trong Địa Phủ cũng là tồn tại cực kỳ đáng sợ.
Một gã tiên thần, thủy quang che thân, tiên quang nhu hòa hơi gợn sóng, nhìn bộ dáng, dung mạo chỉ là một thiếu niên, nhưng tóc hắn bạc trắng như tuyết, đôi mắt lại càng sắc bén đến cực điểm, tu vi càng là đỉnh phong trong Đại La trung kỳ, chỉ thiếu một bước đã có thể bước trong đường ranh giới thứ ba Đại La.
...
Diệp Hiên nhắm hai mắt lại, không ngừng xem xét những đại thần thông giả khắp nơi, tu vi giống như ba người này tất không nhiều, nhưng cũng không ít, càng có mấy người ẩn nấp, nếu Diệp Hiên không đoán sai, những người này đều là nhân vật trong Đại La hậu kỳ.
Diệp Hiên tính toán một chút, chỉ riêng thần tiên yêu ma đi lại ở Vạn Thọ sơn cũng không có thấp hơn cảnh giới Đại La, mà nhân số lại càng lên tới hơn một ngàn, trong đó nhân vật trong Đại La trung kỳ có khoảng ba mươi người, nhân vật nghi ngờ ở trong Đại La trung kỳ thì có năm người.
- Danh chuẩn thánh, đích xác đáng sợ.
Diệp Hiên thu hồi ánh mắt, thì thào tự nói.
Chỉ là Luận Đạo tiểu hội do Trấn Nguyên Đại Tiên triệu tập đã để cho nhiều Đại La như vậy gom góp đến, chỉ riêng lực hiệu triệu này đã có thể chứng thực Chuẩn Thánh đáng sợ đến mức nào.
Đương nhiên, hơn một ngàn vị Đại La Kim Tiên nhìn như rất nhiều, nhưng đặt ở toàn bộ tam giới mà nói cũng chỉ là một chút. Dù sao tam giới này quá mức to lớn, ngàn vị Đại La Kim Tiên đến, cũng chỉ là bởi vì danh tiếng của Trấn Nguyên Đại Tiên.
Diệp Hiên cũng không coi trọng những Đại La Kim Tiên này, chân chính làm cho hắn chú ý chính là năm vị nhân vật đáng sợ trong trong Đại La hậu kỳ kia.