Nhưng trong lúc Diệp Hiên thầm hận Trấn Nguyên Tử, đôi môi bất giác liếm liếm một chút, nhớ tới cảnh tượng hương diễm vừa rồi, đôi mắt Diệp Hiên có chút mê say, trong lòng mơ hồ có một loại cảm giác sảng khoái.
Phải biết rằng Diệp Hiên chưa bao giờ chạm qua bất kỳ nữ nhân nào, mà Cửu Thiên Huyền Nữ lại là một vị thần nữ khuynh quốc khuynh thành khắp tam giới, quả thật mang đến cho hắn hưởng thụ không thể diễn tả thành lời, điều này cũng làm cho Diệp Hiên có chút cảm giác như ăn tủy trong xương mới biết nó ngon.
Hai người truy đuổi, rất nhanh đã đi tới lối ra âm dương thiên địa, không có bất kỳ chần chờ gì, Diệp Hiên nhanh chóng bước vào trong tầng ánh sáng, sau đó tiêu tán ở trong âm dương thiên địa.
Lúc này! Cửu Thiên Huyền Nữ cắn chặt hàm răng, môi anh đào đều bị nàng cắn rách, một tia máu tươi chảy ra từ trong đôi môi, nhìn Diệp Hiên tiêu tán ở trong âm dương thiên địa, bước chân của nàng càng thêm nhanh, trong nháy mắt đi vào màn sáng.
Liên tục truy đuổi làm cho Cửu Thiên Huyền Nữ cảm thấy thân thể không thoải mái, cảm giác đau đớn khi nữ nhân mất đi lần đầu tiên này giống như đao cạo xương, thâm nhập vào tận xương tủy của nàng, lúc này nàng hận không thể ngàn đao vạn quả Diệp Hiên, cũng khó tiêu mối hận trong lòng.
Nàng là ai?
Nàng là Cửu Thiên Huyền Nữ, thiên địa linh tú sinh ra, càng là đệ tử duy nhất của Thánh nhân Nữ Oa, nàng gom góp ngàn vạn sủng ái vào một thân, càng là kêu ngạo không để bất cứ nam tử nào vào mắt.
Nhưng chính ngày hôm nay, nàng lại thất thân với Diệp Hiên, điều này quả thực khiến nàng như rơi vào giấc mộng, không dám tưởng tượng, cũng không muốn tin.
Chỉ là thân thể mơ hồ truyền đến đau đớn nói cho Cửu Thiên Huyền Nữ biết, cảnh tượng hương diễm vừa rồi đích xác sinh ra, hơn nữa dưới sự thúc dục của âm dương nhị khí, nàng cực kỳ chủ động, nhớ tới cảnh tượng xấu hổ vừa rồi, Cửu Thiên Huyền Nữ hận không thể tìm một cái động chui vào.
Càn rỡ đòi hỏi, bạo ngược chinh phạt, nhớ tới vẻ mặt tràn đầy dục vọng của Diệp Hiên, thể lực dùng mãi không hết, Cửu Thiên Huyền Nữ cảm thấy cả người nóng lên, tâm thần lại dao động đến cực hạn.
Hô!
Cửu Thiên Huyền Nữ khẽ thổi ra một ngụm trọc khí, nàng cực lực đè xuống tâm tư của mình, hơi chút thu thập quần áo cùng mái tóc tán loạn, nhanh chóng tiến vào trong màn ánh sáng đuổi theo Diệp Hiên.
Ngũ Trang quan.
Trấn Nguyên đại tiên chắp hai tay sau lưng, trên mặt lộ ra một nụ cười, khi cửa lớn âm dương thiên địa mở ra, Diệp Hiên đi ra từ bên trong, một tia tiên quang nổ tung thiên địa giết tới Trấn Nguyên đại tiên.
Ông!
Càn khôn trong tay áo, vạn pháp không tiếng động, cũng không thấy Trấn Nguyên đại tiên có động tác gì, khẽ vuốt ống tay áo, đòn tấn công của Diệp Hiên đã hóa thành hư ảo.
- Tiểu hữu tạm thời dập tắt lửa giận lôi đình.
Trấn Nguyên đại tiên mỉm cười nói.
- Trấn Nguyên Tử, ngươi lại dám tính kế ta?
Đại La tiên quang ầm ầm nổ vang, thiên địa phong vân biến ảo vô thường, mi tâm Diệp Hiên phát sáng, một luồng hỗn độn u quanh quấn quanh người hắn, ba ngàn sợi tóc đen hóa thành màu máu, vạn cổ đệ nhất sát phạt đại khí Tru Thiên Kích càng bay ra từ sâu trong mi tâm hắn.
Ầm ầm!
Thiên địa vô cực, kích khí ngút trời, một tia ánh sáng u ám hiện ra từ trên thân Tru Thiên Kích, mũi kích như ánh sáng bình minh đang nở rộ sát khí không thể tưởng tượng nổi, càng làm cho cả Vạn Thọ sơn chìm vào trong bóng tối vô biên.
Bang bang!
Nghịch tiên trận đồ, sinh tử bát môn, hóa tiên thành phàm, trấn sát thiên địa.
Diệp Hiên lấy ra nghịch tiên trận đồ, sinh tử bát môn ầm ầm chuyển động, khí tức đàn áp thiên địa nở rộ, một cỗ sát khí không thể tưởng tượng được tập trung trên người Trấn Nguyên Tử.
Đại La tiên thể phát sáng, bất diệt nguyên thần ông minh, tinh khí thần của Diệp Hiên thăng lên đến cực hạn, Tru Thiên Kích bị Diệp Hiên lay động, trên hư không chỉ ngay Trấn Nguyên Tử, khí tức sát phạt tràn ngập ra.
Chuẩn Thánh, một nhân vật khủng bố đến cực điểm, tuy Diệp Hiên đang rất tức giận, nhưng cũng không dám có chút sơ suất, hắn vận dụng tất cả lá bài tẩy của bản thân, cũng muốn thử xem bản thân cùng Chuẩn Thánh rốt cuộc chênh lệch lớn bao nhiêu.
Nhìn toàn thân Diệp Hiên tỏa ra sát khí, Trấn Nguyên Tử thủy chung vẫn mỉm cười, chỉ là khi hắn nhìn thấy Tru Thiên Thích, đôi mắt hơi ngưng tụ, đáy mắt lặng lẽ xẹt qua tia kiêng kỵ, sau đó lại trở nên không gợn sóng.
- Chẳng lẽ tiểu hữu không có phát hiện tu vi bản thân đã bước vào Đại La đệ tứ trọng thiên?
Trấn Nguyên Tử bình tĩnh nói.
- Ừm?
Nghe lời Trấn Nguyên Tử nói, Diệp Hiên hơi ngẩn ra, rất nhanh nội thị tu vi của mình, hơn mười hơi trôi qua, Diệp Hiên mới từ từ phục hồi tinh thần, sát khí quanh thân cũng từ từ tiêu tán, ánh mắt nhìn về phía Trấn Nguyên Tử phức tạp đến cực điểm.
- Bất Tử Tiên Kinh cực khó tu luyện, cũng chỉ có âm dương nhị khí mới có thể giúp ngươi đột phá Đại La tứ trọng thiên, nếu bần đạo không để ngươi và Cửu Thiên Huyền Nữ tiến vào Âm Dương thiên địa, chỉ sợ tiểu hữu muốn đột phá đi vào trong Đại La trung kỳ, ít nhất cũng cần mười vạn năm.
Trấn Nguyên đại tiên nói.
- Vậy ngươi để cho ta lấy Hóa Nguyên Tiên Chi là ý gì?
Diệp Hiên nhíu mày.
Nhìn vẻ nghi hoặc trên mặt Diệp Hiên, Trấn Nguyên đại tiên khó lường cười nói:.
- Hóa Nguyên Tiên Chi là chí bảo thiên địa, năm đó Ma Tổ La Hầu chính là bởi vì nuốt chửng Hóa Nguyên Tiên Chi tu luyện ma công đến đại thành, lúc này mới để cho hắn bước vào Chuẩn Thánh cảnh.
- Khi tiểu hữu tu luyện tới Đại La cửu trọng thiên, chuẩn bị độ kiếp nạn Chuẩn Thánh, Hóa Nguyên Tiên Chi sẽ gia tăng cho tiểu hữu ba thành phần thắng, hiện tại tiểu hữu ngươi hiểu chưa?
Trấn Nguyên đại tiên mỉm cười nói.