Phanh!
Nhật Diệu Thiên Quân trực tiếp bị đánh bay, xương sườn trước ngực liên tục gãy mấy cây, máu tươi trong miệng không ngừng phun ra, Cửu Thiên thần hỏa nhanh chóng che đậy, nương theo quyền mang đáng sợ của Diệp Hiên mà điên cuồng lui về phía sau.
- Ngươi đi đâu?
Diệp Hiên được thế không tha người, hắn mỉm cười dữ tợn, khuôn mặt tươi cười âm trầm mà đáng sợ.
Diệp Hiên đắc thế không tha người, hắn mỉm cười dữ tợn, khuôn mặt tươi cười âm trầm mà đáng sợ.
- Trích Tinh!
Như thiên hà treo ngược, tựa như vạn vật thành bụi, âm thanh bá thiên tận địa của Diệp Hiên vang lên, chuyện cực kỳ đáng sợ theo đó sinh ra.
Chưởng chỉ như trời, trích tinh cầm trăng, quanh thân Diệp Hiên phát sáng, đây là một loại ánh sáng kinh thiên vĩ địa, ngón tay của hắn thò ra, càng khuấy động thái hạo tinh không, vô biên tinh hà cùng chư thiên tinh thần càng đang bạo động.
Ầm ầm!
Tuyên cổ ung dung, tinh thần đầy trời, một ngôi sao lớn trăm vạn dặm đang xoay vòng trong tinh không dọc theo quỹ tích đã định, nhưng bị bàn tay Diệp Hiên hấp thu, lại lệch khỏi quỹ đạo đã định của nó, mang theo tiếng ầm ầm ầm oanh tới Diệp Hiên.
- Phúc Hải!
Ào ào ào!
Thái hạo tinh hà đang lật trời, ngàn vạn trượng sóng lớn đang gầm thét, trong khi Diệp Hiên thi triển ra Đại Thuật đáng sợ, trăm vạn dặm tinh không trường hà cuốn ngược mà đến chỗ hắn.
“!”.
Lệ khí kinh thiên, sát phạt cổ kim, tay Diệp Hiên nâng ngôi sao, một chưởng đánh ra, đại tinh tàn bạo mang theo khí thế hủy thiên diệt địa ầm ầm lao tới Nhật Diệu Thiên Quân.
Nhưng Diệp Hiên công phạt chưa xong, trăm vạn dặm tinh không trường hà ầm ầm sụp đổ, mang theo khí tức chôn vùi vạn vật vây Diệp Hiên quanh trung tâm, hai tay Diệp Hiên ấn pháp quyết, trăm vạn dặm tinh không trường hà mang theo uy năng như núi lở sóng thần hướng trấn giết tới Nhật Diệu Thiên Quân.
Phhắn!
Tinh thần đánh úp, tinh không bạo vang, trường hà lao nhanh, chôn vùi vạn vật, khi Diệp Hiên dùng ra hai đạo đại thuật tận thế, chỉ thấy sắc mặt Nhật Diệu Thiên Quân trắng bệch, Cửu Thiên thần hỏa ầm ầm bộc phát, bảo vệ bản thân ở trung tâm.
Ầm ầm!
Trăm vạn dặm tinh thần nổ tung, mênh mông tinh hà bốc hơi, phương tinh không này đều đang bạo động, hai đại thuật như tận thế trong nháy mắt nuốt chửng Nhật Diệu Thiên Quân, để cho hắn gặp phải tai nạn không thể tưởng tượng nổi.
Cả thông lộ như biến thành ban ngày, tinh không bạo loạn, ánh sáng chói mắt chiếu rọi tinh không, cũng làm cho đại thần thông giả khắp nơi hoảng sợ quan sát, bọn họ không phải sợ hãi Diệp Hiên thi triển thuật pháp, mà là hoảng sợ đường đường là Nhật Diệu Tinh Quân thế nhưng bị Diệp Hiên đánh ngay cả lực hoàn thủ cũng không có.
Ước chừng hơn mười hơi thở qua đi, phương tinh không này mới chấm dứt bạo động, ánh mắt chói mắt dần dần tiêu tán.
Diệp Hiên một thân hắc y, Tuyệt Tiên kiếm cắm nghiêng sau lưng, hai tay hắn chắp ra sau lưng nhìn về phía trước, lúc hai mắt khép mở chỉ có vẻ nhạt nhẽo vô tình.
Vù vù vù!
Tiếng hít thở nặng nề truyền đến, chỉ thấy Nhật Diệu Thiên Quân cách đó hơn mười vạn dặm đang kịch liệt hít thở, chỉ là dáng dấp của hắn lúc này cực kỳ thê thảm, tóc như hoàng kim hỗn loạn không chịu nổi, khóe miệng lại dính đầy vết máu, thân hình vĩ đại dính đầy máu tươi, hiển nhiên gặp phải áp chế cực lớn trong trận đại chiến với Diệp Hiên.
- Vốn cho rằng ngươi có bao nhiêu bản lĩnh, thì ra cũng chỉ là một phế vật phô trương thanh thế.
Diệp Hiên khinh thường nói, một chút mặt mũi cũng không lưu lại cho Nhật Diệu Thiên Quân, Nhật Diệu Thiên Quân nắm chặt hai tay, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên dần dần biến thành đỏ thẫm.
- Diệp Hiên, ngươi thật coi là bổn quân dễ hiếp?
Ầm ầm!
Cửu thiên thần hỏa thiêu đốt, Nhật Diệu Thiên Quân nở rộ hỏa quang vô thượng, hắn là tu vi Đại La bát trọng thiên, thiên phú thần thông đều ở trên khống chế Cửu Thiên thần hỏa, hắn còn không có thi triển thủ đoạn chân chính, làm sao có thể cam tâm bại dưới tay Diệp Hiên.
- Một chưởng giết ngươi!
Diệp Hiên cười lạnh lùng, âm thanh quanh quẩn trong tinh không.
- Lớn mật!
Nhật Diệu Thiên Quân khi nào chịu qua sỉ nhục bực này, hắn cất tiếng rống giận, thiên hỏa quanh thân thiêu đốt đến cực hạn, giống như sau một khắc sẽ thi triển đại thuật đáng sợ chân chính liều mạng với Diệp Hiên.
- Ha ha!
Chợt, không đợi Nhật Diệu Thiên Quân ra tay, chỉ thấy một đạo kim quang tản bộ tinh không mà đến, khi kim quang tiêu tán, một thiếu niên mặt như bạch ngọc hiện ra.
- Bằng Ma?
Khi thiếu niên xuất hiện, đại thần thông giả khắp nơi ồ lên, đôi mắt đều hơi ngưng tụ, mà sắc mặt Nhật Diệu Thiên Quân đại biến, hỏa diễm quanh thân đáng sợ cũng tạm thời dừng lại.
- Nhật Diệu lão đệ, ngươi chọc ai không tốt, hết lần này tới lần khác chọc Diệp Thiên Đế, ngươi chẳng phải tự tìm chịu tội?
Bằng Ma nhếch miệng cười nói với Nhật Diệu Thiên Quân, sau đó nhìn về phía Diệp Hiên, vẻ mặt tao nhã nói:.
- Nghe danh không bằng gặp mặt, Diệp Thiên Đế chiến lực vô song, bản ma sớm đã nghe thấy, hôm nay vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền.
- Hừ!
Bỗng nhiên, Nhật Diệu Thiên Quân dập tắt thiên hỏa, có chút kiêng kỵ nhìn thoáng qua Bằng Ma, sau đó hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Hiên một cái, nói:.
- Diệp Hiên, ngươi đừng quá tự đắc, vào cung Nữ Oa chúng ta sẽ so tài tiếp.
Nhật Diệu Thiên Quân thốt ra lời mạnh miệng, trực tiếp hóa thành một đạo ánh sáng dọc theo tinh không cổ đạo bắn tới Nữ Oa Cung, hiển nhiên Bằng Ma xuất hiện cho hắn áp lực thật lớn.
- Tại hạ Bằng Ma đạo nhân, gặp qua Diệp đạo hữu.
Bằng Ma tuy dung mạo thiếu niên, nhưng lại có khí chất nho nhã, hắn chắp tay chào hỏi Diệp Hiên.
Cái gọi là đưa tay không đánh người mặt cười, Diệp Hiên tự nhiên cũng sẽ không vô cớ kết thù với người khác, hắn nhìn Bằng Ma thật sâu, sau đó chắp tay nói:.
- Đạo hữu tu vi khó lường, bổn đế bội phục.