Bỗng nhiên, không đợi Thái Sơn Vương rút lui, một tay Diệp Hiên chắp sau lưng, khuôn mặt lạnh lùng vô tình, quanh người hắn cũng không thấy nở rộ tiên quang, chỉ là tay phải đánh ra một chưởng, tinh không khắp nơi cuồng bạo rung động, một cỗ uy lực cực kỳ khủng bố đánh lên ngực Thái Sơn.
- Đến!
Diệp Hiên mỉm cười lên tiếng, chỉ là nụ cười của hắn cực kỳ khốc liệt, mà chuyện xảy ra kế tiếp làm cho đại thần thông giả khắp nơi dại ra không một tiếng động, thể xác và tinh thần đều run rẩy.
Đùng!
Đấu chuyển tinh di, nhật nguyệt điên đảo, Thái Sơn Vương hoảng sợ la hét, nhưng thân thể của hắn giống như bị khống chế, bị một cỗ lực lượng cực kỳ khủng bố lôi về phía Diệp Hiên.
Đùng đùng đùng.
Như trống trận sống chết gióng lên, lại tựa như cửu thiên Tinh Hà đổi chiều, Diệp Hiên đạp trời bay lên, dưới chân dâng lên từng hồi rung động, một chưởng tay phải phát sáng, hút bỗng Thái Sơn Vương lên trên, năm ngón tay trắng như ngọc đặt lên đỉnh đầu Thái Sơn Vương.
- Con kiến hôi không biết thiên uy, chết!
Ầm!
Diệp Hiên lạnh lùng cười một tiếng, bàn tay hắn phát sáng, Đại La tiên quang càng ẩn chứa lực lượng cực kỳ khủng bố của Đại La tiên thể, lực lượng hủy trời diệt đất hiện trên đỉnh đầu Thái Sơn Vương, trực tiếp làm cho Thái Sơn Vương đối diện với đại kiếp sinh tử.
Răng rắc!
Lấy đỉnh đầu Thái Sơn Vương làm điểm xuất phát, đầu của hắn vỡ nát từng khúc, xương sọ trắng hiếu hiện ra, quanh thân rạn nứt như mạng nhện, cái gọi là thân thể rắn chắc cũng hóa thành một đống máu thịt, cảnh tượng vô cùng đáng sợ, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
- A, không... Đừng giết ta...
Thái Sơn Vương gào thét thê lương cầu xin tha mạng, nhưng thân thể hắn đã vỡ nát, chỉ còn lại một bộ xương trắng còn dính lại một chút máu thịt, làm cho người ta liếc nhìn thôi đã cảm giác sợ hãi.
Ầm!
Diệp Hiên bình tĩnh không tiếng động, tia sáng lạnh lẽo xẹt qua trong mắt, lòng bàn tay tụ lực, tiếng nổ vang rung trời truyền đến, chỉ thấy bộ xương trắng của Thái Sơn Vương ầm ầm nổ vụn, hóa thành bụi phấn bay đầy trời theo gió cuốn đi, không lưu lại chút nào.
Tan tành mây khói, chết thảm tại chỗ, Diệp Hiên chỉ một cú đánh, Thái Sơn Vương hồn phi phách tán mà chết, không còn trong tam giới, nếu hắn biết Diệp Hiên đáng sợ như thế, dù cho hắn mười lá gan cũng tuyệt đối không dám đối chiến với Diệp Hiên.
Đáng tiếc, thế gian không bán thuốc hối hận, lúc Thái Sơn Vương đi xuống đấu trường, đã định trước hắn chắc chắn phải chết, bởi vì không có bất kỳ người nào rơi vào tay Diệp Hiên mà sống sót đi ra khỏi đạo tràng.
Trên hỗn độn đạo tràng, trong vô vàn tinh không, Diệp Hiên với ba nghìn sợi tóc rủ xuống sau đầu, gió mạnh thổi qua tinh không, cũng để những sợi tóc của hắn theo gió dập dờn, vạc áo màu đen tung bay, hai con ngươi như tinh thần đang luân chuyển, quan sát đại thần thông giả ở khắp nơi.
Biểu hiện của Diệp Hiên rất bình tĩnh, tùy úy, đưa mắt nhìn về phía bốn người mạnh nhất, để sắc mặt bốn người họ biến sắc.
Ta là Thiên Đế, trấn áp tất cả địch nhân.
Đây là đại thế của Diệp Hiên Thiên Đế, vào thời khắc này hiện ra vô cùng rõ ràng, mặc dù tu vi của hắn chỉ ở Đại La tứ trọng thiên, nhưng dù đối mặt Đại La đỉnh phong cũng không chút sợ hãi.
- Có chút bản lĩnh.
Thần Đồ nhoẻn miệng cười, hai cánh tay hắn khoanh ở trước ngực dò xét Diệp Hiên, đáy mắt hắn xẹt qua một tia hừng hực, một loại cảm giác thù địch nảy sinh.
- Khụ khụ khụ!
Hoàng Tuyền đạo nhân ho nhẹ, gật đầu với Diệp Hiên, khuôn mặt gầy đét mỉm cười, chỉ là nụ cười của hắn cực kỳ khó lường, cũng không biết hắn có phải đang cười nhạo Diệp Hiên, nụ cười của hắn vốn là như vậy.
- Cố làm ra vẻ!
Nam Cực Tiên Ông lạnh lùng cười một tiếng, ánh mắt nhìn Diệp Hiên hơi lộ vẻ miệt thị.
Kiếm Ma yên lặng không tiếng động, ánh mắt nhìn Diệp Hiên lộ ra chiến ý.
Bốn người với thái độ khác nhau, ánh mắt tất cả đều chiếu vào trong mắt Diệp Hiên, khóe miệng hắn nở nụ cười quỷ dị, bước từ từ trong tinh không, lần nữa đứng giữa hỗn độn đạo tràng.
Tĩnh, vắng vẻ, yên tĩnh như chết.
Diệp Hiên nhẹ nhàng giết Thái Sơn Vương, để đại thần thông giả khắp nơi thấy được áp lực vô biên, tất cả mọi người nhìn lầm chiến lực của Diệp Hiên, trong lòng tất cả đều dâng lên cảm giác kìm nén.
Cho đến lúc này, đại thần thông giả khắp nơi mới hiểu rõ, Diệp Hiên mang danh Thiên Đế, tuyệt đối không phải chỉ do Thông Thiên Giáo Chủ sau lưng chống đỡ, mà còn nhờ tu vi của hắn.
Chỉ là đại thần thông giả khắp nơi muốn làm rõ một việc, từ khi khai thiên lập địa tới nay, không dám nói không có người có thể vượt các đại cảnh giới chiến đấu, nhưng tuyệt đối vô cùng hiếm, nếu như chiến lực Diệp Hiên khủng bố như vậy, có thể xưng vạn cổ yêu nghiệt.
- Diệp Thiên Đế, ta tới tiếp ngươi.
Bỗng nhiên, một vệt sáng xẹt qua từ tinh không, một nam tử toàn thân màu trắng tiến vào đạo tràng, Đại La tiên quang hắn phát sáng, tiên pháp đại thuật nhanh chóng ngưng tụ trong tay, còn có quy tắc thiên địa lượn lờ quanh người, ánh mắt nhìn Diệp Hiên có chút ngưng đọng.
- Hạo Dương Kiếm Tiên!
Có người nhận ra lai lịch người này, là một cường Đại La thất trọng thiên rất kinh khủng, tuy Hạo Dương Kiếm Tiên chỉ là Đại La thất trọng thiên, nhưng hắn cũng nhân vật mạnh trong đường ranh giới thứ ba, Thái Sơn Vương vừa rồi không thể so sánh.
Quần chúng bắt đầu nhồn nháo, ngưng thần quan sát, Hạo Dương Kiếm Tiên cùng Diệp Hiên giằng co trên tràng, đại thần thông giả khắp nơi bắt đầu cảm thấy kích thích, ai cũng phần hy vọng Hạo Dương Kiếm Tiên có thể chém giết Diệp Hiên.
Boong boong boong!