- Diệp Hiên, ngươi đừng quên, là ngươi chủ động đến tham gia thịnh hồi kén rễ này, là ngươi muốn cưới ta qua cửa, hiện tại thái độ mà ngươi biểu hiện với ta quả thật không ra sao cả, đây chẳng phải là có chút buồn cười?
Cửu Thiên Huyền Nữ cao ngạo lên tiếng, hy vọng Diệp Hiên có thể hiểu được thân phận của mình lúc này.
Nghe lời Cửu Thiên Huyền Nữ, Diệp Hiên nở nụ cười, hắn thật sự cười, chỉ là nụ cười của hắn cực kỳ khinh miệt, bất giác đứng dậy từ chỗ ngồi, chậm rãi đi về phía Cửu Thiên Huyền Nữ.
Đạp...
Bước chân Diệp Hiên rất nhẹ, nhưng lại làm cho tâm thần Cửu Thiên Huyền Nữ chấn động, hô hấp đều có chút dồn dập, không biết Diệp Hiên hướng đi về phía mình muốn làm cái gì.
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?
Cửu Thiên Huyền Nữ bất giác lùi lại mấy bước, sắc mặt trong trẻo lạnh lùng hiện lên vẻ ửng hồng, cắn chặt đôi môi nhìn về phía Diệp Hiên, trái tim kịch liệt nhảy lên, bất giác bày ra bộ dáng tiểu nữ nhân.
Lúc này!
Diệp Hiên đi dạo tới trước người Cửu Thiên Huyền Nữ, khoảng cách giữa hai người chỉ có một gang tay, một cỗ khí tức nam nhân cực kỳ nồng đậm đập vào mặt Cửu Thiên Huyền Nữ, càng làm cho sắc mặt của nàng biến thành đỏ bừng đến cực điểm, đôi mắt tựa như sao lại càng không dám nhìn thẳng Diệp Hiên, một cỗ không khí cực kỳ ái muội sinh sôi nảy nở giữa hai người.
Một nụ cười quỷ dị hiện ra từ khóe miệng Diệp Hiên, trong vẻ mặt bối rối của Cửu Thiên Huyền Nữ, Diệp Hiên chậm rãi giơ tay phải lên vuốt ve gò má nàng.
- Ngươi...
Bị Diệp Hiên khẽ vuốt ve gò má, Cửu Thiên Huyền Nữ cảm giác mềm nhũn ngứa ngáy, cảm giác giống như bị điện giật, làm cho thân thể mềm mại của nàng nóng đến cực điểm, trái tim đập càng mạnh.
- Không... Đừng!
Chợt, năm ngón tay Diệp Hiên nắm chặt mái tóc của nàng, bá đạo mà tham lam nhấm nháp hương vị ngọt ngào trong miệng nàng, trong nháy mắt làm cho Cửu Thiên Huyền Nữ như bị sét đánh, cả người như bị định lại tại chỗ, giống như rơi vào trong mộng cảnh, trong miệng phát ra âm thanh từ chối yếu ớt như ruồi muỗi.
Âm thanh này nhìn như đang từ chối, nhưng lại có một loại ý tứ muốn hoan nghênh, cũng chỉ là kháng cự lúc đầu, sau đó hoàn toàn mê say mềm mại trong ngực Diệp Hiên.
Thời gian không dài, nhưng đối với Cửu Thiên Huyền Nữ mà nói lại dài đằng đẵng giống như một thế kỷ, đôi mắt nàng mê ly, cái cổ như bạch ngọc đều hiện lên vẻ xuân hồng.
- A!
Bỗng nhiên, một tiếng kêu đau đớn phát ra từ trong miệng Cửu Thiên Huyền Nữ, nhất thời làm cho nàng bừng tỉnh lại từ trong mê say, Diệp Hiên giờ phút này đẩy nàng ra, môi anh đào của Cửu Thiên Huyền Nữ hiện tại đã bị cắn rách, từng tia máu càng không ngừng chảy ra, mùi máu tươi mặn tràn ngập trong miệng.
Đau nhức, rất đau, môi anh đào bị Diệp Hiên cắn rách, Cửu Thiên Huyền Nữ giật mình tại chỗ, đôi mắt nàng hiện ra hơi nước, răng bạc cắn chặt nhìn Diệp Hiên, các loại ánh mắt phức tạp xẹt qua đáy mắt.
Mê hoặc, ngượng ngùng, tức giận, còn có một tia mê say, khi những cảm xúc này nảy sinh trong lòng, làm cho ánh mắt nàng nhìn về phía Diệp Hiên trở nên phức tạp đến cực điểm.
- Vô sỉ!
Ước chừng hơn mười hơi trôi qua, Cửu Thiên Huyền Nữ xấu hổ tức giận lên tiếng.
- Vô sỉ sao?
Diệp Hiên tà mị cười, ánh mắt nhìn về phía Cửu Thiên Huyền Nữ dần dần trở nên sắc bén.
- Huyền nữ, ta cũng không có ép buộc ngươi, đây đều là ngươi tự nguyện, tại sao lại nói vô sỉ?
Diệp Hiên nói.
- Vậy... Ngươi cắn ta...
Cửu Thiên Huyền Nữ nói ra miệng, trong lòng liền hối hận, sắc mặt càng trở nên xấu hổ đến cực điểm, hiển nhiên, nàng không cách nào phun ra những lời nói xấu hổ kia.
Đáng tiếc, Diệp Hiên giống như cũng không nhìn thấy vẻ xấu hổ tức giận của Cửu Thiên Huyền Nữ, hai tay hắn chắp ra sau lưng nhìn xuống nữ nhân này, bình tĩnh mà lạnh lùng nói:
- Ta muốn ngươi nhớ kỹ, ngươi là nữ nhân của Diệp Hiên ta, mặc kệ ngươi kiêu ngạo cỡ nào, ở trước mặt ta đều phải thu lại kiêu ngạo vô tri kia của ngươi cho ta, nếu không lần sau cũng không chỉ là bài học như hôm nay, ta sẽ để cho ngươi biết làm thế nào để trở thành một hiền thê lương mẫu.
- Diệp Hiên, ngươi đê tiện vô sỉ, ngươi chính là một khốn kiếp vô sỉ đến cực điểm.
Cửu Thiên Huyền Nữ nắm chặt hai quyền, cất tiếng chửi rủa Diệp Hiên, sau đó phát ra tiên quang trong nháy mắt biến mất ở giữa điện, chỉ là âm thanh xấu hổ tức giận còn đang quanh quẩn trong điện.
Nhìn bóng lưng Cửu Thiên Huyền Nữ đi xa, vẻ mặt Diệp Hiên không thay đổi, âm thanh trong trẻo lạnh lùng.
- Thật đúng là một nữ nhân vô tri tự đại, hy vọng sau này ngươi trở thành Vương Mẫu có thể thay đổi, nếu không đừng trách Diệp Hiên ta không niệm tình cảm vợ chồng.
...
Trong Nữ Oa cung.
Sắc mặt Cửu Thiên Huyền Nữ đầy xấu hổ giận dữ, trong miệng càng không ngừng nguyền rủa Diệp Hiên, một màn vừa trải qua quả thực làm cho nàng xấu hổ khi nhớ lại, hơi thở nam nhân giữa môi và răng cùng mùi máu tanh của bản thân lại làm cho tâm thần nàng nhộn nhạo đến cực điểm.
- Ai, tình kiếp khó độ.
Một tiếng thở dài dài quanh quẩn ở sâu trong Nữ Oa cung, nhưng Cửu Thiên Huyền Nữ không nghe được, hiển nhiên đây là âm thanh của Thánh Nhân Nữ Oa, nàng giống như thấy được tương lai của vị đồ nhi này của mình, ngay cả nàng thân là Thánh Nhân, trong lòng cũng có vài phần bất đắc dĩ.
Dưới Thánh Nhân đều là con kiến hôi, nhưng Thánh Nhân cũng ở dưới thiên đạo, bọn họ cũng phải bị thiên đạo áp chế, cho dù biết việc sắp xảy ra, nhưng lại vô lực thay đổi cái gì.
Có lẽ, đây là sự bất lực của Thánh Nhân.
...
Bảy ngày, thoáng qua.
Khi Hỗn Độn đạo tràng lần thứ hai mở ra, đại thần thông giả khắp nơi đều tề tụ ở đây, chuẩn bị quan sát mười sáu vị đại thần thông giả mạnh nhất quyết đấu.