Trong Hỗn độn đạo tràng.
Vạn Độc lão tổ như bức tượng đứng yên tại chỗ, hai mắt hắn ngưng trệ bất động, từng giọt mồ hôi lạnh không ngừng tuông trên trán.
Không phải Vạn Độc lão tổ không muốn giết chết Diệp Hiên, mà lúc hắn định giết chết Diệp Hiên, một cảm giác sợ hãi không thể nói lên lời hiện ra trong lòng hắn, khiến hắn bất động tại chỗ, mơ hồ như có một vị tồn tại khủng bố thông suốt vạn cổ hỗn độn ghim chặt người hắn, khiến hắn không dám vọng động.
Đùng!
Chợt, bên trên cửu thiên tinh không, Nữ Oa Nương Nương phát hiện cái gì, nàng điểm ra ngón tay ngọc nhỏ dài, một đạo thánh quang trực tiếp rũ xuống trên người Vạn Độc lão tổ, cũng để cho cả người Vạn Độc lão tổ nhẹ đi một chút, thân thể lần nữa khôi phục bình thường.
- Chết đi!
Vạn Độc lão tổ cũng không ngốc, khi hắn cảm nhận được ý chỉ của Thánh nhân Nữ Oa, khuôn mặt dữ tợn đáng sợ, vỗ một chưởng xuống mi tâm Diệp Hiên, nếu như một kích này đánh trúng, Diệp Hiên nhất định hồn phi phách tán mà chết.
Đông đông đông.
Chợt, Thái Hạo tinh không, bát phương thiên địa, một hồi tiếng bước chân rất nhỏ truyền đến, trong nháy mắt lần nữa làm Vạn Độc lão tổ đứng yên tại chỗ, thời gian và không gian cũng trì trệ không tiến.
Không chỉ Vạn Độc lão tổ, đại thần thông giả khắp nơi cũng bất động, tư duy đều ngưng trệ.
Sai, không phải những người này bị bất động, mà là toàn bộ trời đất đều ngưng động, những khỏa tinh thần trên trời đang luân chuyển giờ cũng đã ngừng chuyển động, bọt sóng trong tinh hà rộng lớn cũng ngưng trệ bất động, thời gian và không gian khắp thiên địa hoàn toàn ngưng chuyển động.
Nơi duy nhất không chịu ảnh hưởng chính là, chỗ của Thánh nhân Nữ Oa bên trên cửu thiên tinh!
Thời khắc này, sắc mặt Thánh nhân Nữ Oa hoàn toàn biến đổi, thân hình vạn cổ bất động bỗng nhiên đứng dậy, tinh không tám hướng ngưng trệ, hai tròng mắt lộ ra vẻ cực kỳ hoảng sợ, trong mắt tràn đầy căng thẳng không thể nói rõ.
Thời gian không gian ngưng trệ, đại đạo không hiện, Nữ Oa dù là Thánh nhân cũng chưa từng thấy hiện tượng này, vượt qua sự tưởng tượng của nàng, làm sao lại không khiến nàng cảm thấy sợ hãi.
Ào ào ào!
Như vạn cổ trường hà đang chảy, lại tựa như năm tháng vạn cổ không gian nghịch chuyển, từng tiếng bọt sóng lao nhanh tám hướng thiên địa quanh quẩn, một dòng năm tháng trường hà hiển hóa ra trên Thái Hạo tinh không, một thân ảnh mơ hồ không rõ phảng phất nghịch chuyển dòng sông thời gian, từ tương lai về kiếp này.
Vượt qua ngăn cách thời gian không gian, nghịch loạn năm tháng trường hà, đạo thân ảnh này cô tịch tiêu tác, bọt sóng năm tháng bốc lên dưới chân hắn, đẩy hắn đến hỗn độn đạo tràng, đứng bên cạnh Diệp Hiên.
- Đạo hữu là người phương nào?
Nữ Oa kinh hoảng lên tiếng, nàng cực lực khống chế cảm xúc hoảng sợ trong lòng mình, giọng hơi run rẩy, tâm tình đầy căng thẳng.
- Vạn cổ ung dung, đại đạo độc hành, hôm nay nhân quả đã sinh, ngày sau hắn sẽ tìm ngươi thanh toán.
Hư ảnh thần bí tang thương lên tiếng, hắn đạm mạc liếc mắt nhìn Nữ Oa, yên lặng nhìn về phía Diệp Hiên đang hôn mê, ánh mắt xẹt qua một tia thương xót.
- Thiên lộ khó đi, vạn vật táng diệt, ta và ngươi đồng căn đồng nguyên, có thể siêu thoát hay không?
Hư ảnh thần bí tang thương lẩm bẩm, hắn cũng không có động tác gì, Vạn Độc lão tổ đã hóa thành từng tia tro bụi, biến mất trong hư không, như chưa từng xuất hiện trên thế gian.
- Nghịch chuyển năm tháng trường hà, đánh vỡ cổ kim thiên địa, ta trong tương lai phải bị đại kiếp, ngươi kiếp này có thể cải biến tương lai hay không?
Hư ảnh thần bí bi thương cười một tiếng, từ đầu đến cuối cũng không liếc nhìn Thánh nhân Nữ Oa một tiếng, phảng phất Thánh nhân trong mắt hắn không đáng để nhắc tới, khi hắn lần nữa bước lên bầu trời, xuôi dòng theo năm tháng trường hà nghịch chuyển, bóng dáng bí ẩn biến mất khỏi đất trời.
Ùng ùng!
Thái Hạo tinh không, hãn hải Tinh Hà, từng viên tinh thần lần nữa khôi phục luân chuyển, Tinh Hải vô biên bốc lên, đại thần thông giả khắp nơi trở lại như thường, thiên địa nơi này lần nữa khôi phục vận chuyển, chỉ có Thánh nhân Nữ Oa ở sâu trong tinh không kia như hóa thành con rối, không nói không động.
Bánh xe thời gian dựa theo tuyên cổ bất biến định luật ù ù chuyển động!
Thương hải lướt ngang, năm tháng biến thiên!
Truyền thuyết giữa trời đất có một dòng trường hà, năm tháng trường hà là một dòng sông dài, còn gọi là thời không trường hà, ghi lại mỗi một sự tình phát sinh, dù là phàm phu tục tử, Thiên Đạo Thánh nhân, khi chết đều được ghi lại bên trong trường hà.
Thánh nhân, vạn kiếp bất diệt, vạn pháp bất xâm, chính là chí cao vô thượng, Thánh nhân cũng không thể dịch chuyển năm tháng trường hà, càng không đủ bản lĩnh nghịch loạn không gian.
Bởi vì... Việc này vượt qua khả năng của Thánh nhân, khủng bố không thể nào tưởng tượng nổi.
Ba mươi ba trọng thiên ngoại, quần tinh diệu khoảng không, Tinh Hải ù ù, hết thảy đều bình thường vận chuyển trong quỹ tích, đại thần thông giả khắp nơi sắc mặt bối rối, trong lòng dồn dập loại cảm giác quái dị, như bọn họ bỏ lỡ một vị kinh thiên đại sự, như quên đi đoạn ký ức nào đó, loại cảm giác cực kỳ quái dị tràn ngập trong lòng mỗi người.
Thời gian ngừng lại, không gian đông lại, nhiễu loạn thời không, đánh vỡ thiên địa, không ai biết đã phát sinh cái gì, chỉ là đại thần thông giả khắp nơi nhìn về phía Vạn Độc lão tổ ở hỗn độn đạo tràng, Diệp Hiên vẫn hôn mê ở đó, trên mặt mỗi người đều có nét kinh hãi.
- Vạn Độc lão tổ đâu?
Có người kinh nghi bất định, nhìn xa bốn hướng tìm kiếm Vạn Độc lão tổ ở đâu.
- Không có khí tức, không có dấu vết mà tìm kiếm, chuyện gì đã xảy ra ?
Còn có giọng đại thần thông giả khẽ run, không biết tại sao Vạn Độc lão tổ lại biến mất không còn tăm hơi.