Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 825 - Chương 825 - Chặn Ngang Một Cước

Chương 825 - Chặn ngang một cước
Chương 825 - Chặn ngang một cước

- Ngươi muốn giết hắn, hỏi ta chưa?

Đại La tiên quang bộc phát, Cửu Thiên Huyền Nữ lạnh lùng lên tiếng, Côn Lôn cổ kính hiện ra, đối mặt với Nam Cực tiên ông, Đại La đỉnh phong, Cửu Thiên Huyền Nữ không dám có chút chậm trễ, chuẩn bị tốt liều mạng đánh một trận.

- Huyền nữ lui ra.

Bỗng nhiên, không đợi Cửu Thiên Huyền Nữ có hành động, Diệp Hiên bước ra một bước, trực tiếp chắn trước người Cửu Thiên Huyền Nữ, làm cho sắc mặt Cửu Thiên Huyền Nữ khẽ biến, bởi vì nàng biết Diệp Hiên trọng thương trên người, căn bản cũng không thể là đối thủ của Nam Cực tiên ông.

- Diệp Hiên, ngươi...

- Lui ra.

Không đợi Cửu Thiên Huyền Nữ nói chuyện, Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, sau đó nhìn về phía Nam Cực Tiên Ông, một nụ cười quỷ hiện ra trên khóe miệng hắn.

- Ngươi muốn giết bổn đế?

Diệp Hiên âm trầm nói.

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Nam Cực Tiên Ông liên tục cười lạnh, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên giống như nhìn chết người.

- Ngươi không sợ giết không được ta, này sau sau bản đế diệt sạch cả Xiển giáo ngươi?

Diệp Hiên chắp hai tay sau lưng, âm thanh càng thêm bình tĩnh, một tia tàn khốc âm độc xẹt qua đáy mắt.

Hắn tuyệt đối không phải chỉ nói, đã sớm có tâm tư muốn diệt tuyệt Xiển giáo nhất mạch.

- Ha ha!

Nghe diệp Hiên nói, Nam Cực Tiên Ông điên cuồng cười to, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên giống như nhìn ngu ngốc.

- Diệp Hiên, ngươi cảm thấy ngươi có cơ hội sống sót rời khỏi sao?

- A.

Diệp Hiên nở nụ cười, nụ cười của hắn cực kỳ quái dị, làm cho Nam Cực Tiên Ông hơi ngẩn ra, không biết vì sao Diệp Hiên lại cười.

- Hiền đệ, ngươi còn không ra?

Bỗng nhiên, âm thanh của Diệp Hiên quanh quẩn trên tám phương bầu trời, giống như hắn đã phát giác ra sự tồn tại của người nào đó.

Ông!

Hư không gợn sóng, gợn sóng khuếch tán, chỉ thấy một chút kim quang sinh sôi nảy nở ở trong hư không, một bóng dáng thon dài hiện ra, cười khổ nhìn về phía Diệp Hiên.

- Bằng Ma?

Nam Cực tiên ông hoảng sợ gầm nhẹ, sắc mặt vốn hồng nhuận chợt trắng bệch, trong mắt càng hiện ra vẻ cực kỳ nghiêm trọng.

- Đại ca trọng thương trong người, còn có thể nhận thấy được sự tồn tại của tiểu đệ, tiểu đệ bội phục bội phục.

Bằng Ma chắp tay nói với Diệp Hiên.

- Đừng nói nhảm, một kiếp này của đại ca cũng chỉ có thể dựa vào hiền đệ, đây cũng coi như ta thiếu ngươi một nhân tình.

Diệp Hiên lạnh lùng nói.

Bằng Ma là ai, Diệp Hiên rõ ràng, tuy rằng thời gian hai người tiếp xúc không dài, nhưng Diệp Hiên biết tính cách người này chính là không có lợi không làm, mặc kệ Bằng Ma vì sao ở đây chờ đợi hắn, hắn tự nhiên biết nên hứa hẹn như thế nào.

Nghe Diệp Hiên nói, đôi mắt Bằng Ma sáng ngời, đáy mắt xẹt qua một tia vui mừng, sau đó ra vẻ oán giận nói:.

- Đại ca nói đùa, huynh đệ ta ngươi tình cảm ra, đại ca gặp khó khăn, hiền đệ làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn?

Bằng Ma nói xong lời này, xoay người nhìn về phía Nam Cực tiên ông, nụ cười trên mặt đã không còn, ý cười dữ tợn hiện ra trên khóe miệng hắn.

- Nam Cực tiên ông, là ngươi tự lăn, hay để bổn ma đưa ngươi lên đường?

Nhìn Bằng Ma xen ngang một cước, sắc mặt Nam Cực Tiên Ông âm trầm vặn vẹo, lạnh lùng nói:.

- Bằng Ma, ngươi phải rõ ràng, hôm nay ngươi giúp Diệp Hiên chính là đối nghịch với Xiển giáo nhất mạch ta, chỉ sợ ngươi không chịu nổi nhân quả này.

Nghe Nam Cực Tiên Ông nói, sắc mặt Bằng Ma khẽ biến, hiển nhiên hắn cũng hiểu Nam Cực Tiên Ông cũng không phải nói đùa, đối phương dù sao cũng là môn đồ của Nguyên Thủy Thiên Tôn, phía sau cũng có Thánh nhân dựa vào, lần này hắn trợ giúp Diệp Hiên, tuy có thể để Diệp Hiên thiếu hắn một nhân tình, nhưng cũng sẽ đắc tội Xiển giáo.

- Giết hắn đi!

Đang lúc Bằng Ma do dự không quyết định, âm thanh trong trẻo lạnh lùng của Diệp Hiên từ phía sau truyền đến, làm cho đôi mắt Bằng Ma kiên định, trực tiếp vứt bỏ do dự trong lòng, ầm ầm bộc phát tu vi Đại La cửu trọng thiên.

- Bằng Ma cẩu tặc chết Triệt, lão hủ ghi nhớ chuyện này, ngày sau nhất định sẽ tìm ngươi thanh lý.

Nam Cực Tiên Ông tức giận gầm nhẹ, hung hăng trừng mắt nhìn Bằng Ma một cái, trực tiếp đạp tường vân lao nhanh rời đi, hiển nhiên hắn cũng không muốn đánh một trận với Bằng Ma, cũng chỉ có thể buông tha cơ hội tuyệt vời giết chết Diệp Hiên hiện tại.

Cũng không phải Nam Cực Tiên Ông sợ Bằng Ma, cũng không phải nói Nam Cực Tiên Ông rất yếu, dù sao hai người đều là Đại La cửu trọng thiên, hắn càng là môn đồ của Nguyên Thủy Thiên Tôn, càng là đại tiên đạo gia chính thống, nhưng nếu hắn thật sự giao thủ với Bằng Ma, tất nhiên sẽ để cho Diệp Hiên chạy trốn, trận chiến đấu này căn bản không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Nếu Bằng Ma đã chen ngang một cước, Nam Cực tiên ông cũng không giết được Diệp Hiên, tự nhiên không cần phải ở lại, cũng chỉ có thể cưỡi mây rời đi.

- Tính lão nhi ngươi tự biết mình.

Nhìn Nam Cực Tiên Ông rời khỏi, Bằng Ma lạnh lùng cười, sau đó tản bộ đi về phía Diệp Hiên, trên mặt hiện ra vẻ lấy lòng.

- Đại ca!

- Diệp Hiên cẩn thận, Bằng Ma lão gian xảo này tuyệt đối không phải loại lương thiện.

Cửu Thiên Huyền Nữ truyền âm, sợ Bằng Ma đánh lén Diệp Hiên.

Đáng tiếc, Cửu Thiên Huyền Nữ không biết, nàng nói Bằng Ma không phải là loại lương thiện, nhưng nàng có lẽ đã quên, vị Diệp Thiên Đế nàng sắp gả cho cũng không phải thứ tốt lành gì, càng là một vị cực kỳ hung tàn.

- Hiền đệ làm không tệ, không bằng cùng vi huynh trở về Thiên Đình, như thế nào?

Diệp Hiên cũng không có chút phòng bị, trên mặt ngược lại dâng lên một nụ cười hiền lành, càng thân thiết vỗ vỗ bả vai Bằng Ma, giống như thật sự đối đãi Bằng Ma như huynh đệ ruột thịt.

Bình Luận (0)
Comment