Ước chừng mấy chục hơi trôi qua, khóe miệng Diệp Hiên lộ ra ý cười, dần có quyết định, sau khi tản bộ đi về phía gian phòng của Quảng Hàn tiên tử, bởi vì hắn đã nếm qua sự tuyệt vời của Cửu Thiên Huyền Nữ, hôm nay tự nhiên phải sủng hạnh Quảng Hàn tiên tử mà hắn vẫn muốn chiếm hữu.
Trong khuê phòng.
Băng cơ ngọc cốt, trầm ngư lạc nhạn, những miêu tả này đều không đủ để hình dung Quảng Hàn tiên tử, vẻ đẹp của nàng làm chúng sinh tam giới điên đảo, hiện tại đang bạch y như tuyết ngồi ở trên giường phượng, làm cho người ta có một loại cảm giác không thể khinh nhờn.
Ánh nến đỏ rực, bầu không khí ái muội, khi Diệp Hiên tiến vào phòng, đôi môi Quảng Hàn tiên tử khẽ cắn, vẻ mặt tuyệt mỹ càng có vẻ ngượng ngùng, Diệp Hiên đến làm cho nàng có chút đứng ngồi không yên.
- Hôm nay vốn là ngày đại hôn của ngươi và Huyền nữ muội muội, ngươi hẳn là đi chỗ nàng trước.
Quảng Hàn tiên tử ngượng ngùng nói.
- Thế gian có một câu nói rất hay, đêm động phòng hoa chúc, lúc đề tên bảng vàng, đây là hai chuyện đại sự cả đời của phàm nhân, nhưng đối với ta mà nói, lại càng muốn nhấm nháp một phen hương vị tuyệt vời của đệ nhất tiên tử tam giới.
Nhìn vẻ mặt tuyệt mỹ của Quảng Hàn tiên tử, dục vọng ẩn sâu trong nội tâm Diệp Hiên bùng nổ, ánh mắt của hắn cực kỳ mang tính xâm lược, nhìn về phía Quảng Hàn tiên tử,giống như muốn nuốt nàng vào bụng.
Ham muốn dục vọng trong phòng tăng lên đến đỉnh, Diệp Hiên chậm rãi ngồi bên cạnh Quảng Hàn tiên tử, đưa tay ôm lấy vòng eo của nàng, càng làm cho Quảng Hàn tiên tử khẽ hô một tiếng, cổ ngọc như ngà đều hơi đỏ hồng, dáng người thon dài lại càng không nhịn được khẽ run.
- Phu nhân, ngươi và ta nên đi ngủ.
Nụ cười trên mặt của Diệp Hiên có chút tà ác, hắn chậm rãi đè Quảng Hàn tiên tử lên giường, một cỗ hương thơm xông vào mũi bị hắn hút vào miệng, giống như sau một khắc sẽ hung hăng chiếm đoạt Quảng Hàn tiên tử.
- Không được, ngươi vẫn nên đi chỗ Huyền nữ muội muội trước đi, nếu không nàng nhất định sẽ rất khó chịu.
Bỗng nhiên, khi ham muốn của Diệp Hiên leo lên đến đỉnh điểm, muốn tiến hành bước hành động tiếp theo, Quảng Hàn tiên tử ngượng ngùng đẩy Diệp Hiên ra, ngồi dậy trên giường, vội vàng chải chuốt một phen quần áo lộn xộn của mình.
- Ngày mai lại đến chỗ nàng ta, nàng ấy sẽ hiểu cho hai ta.
Diệp Hiên khẽ lên tiếng, hai tay lần nữa đưa tới người Quảng Hàn tiên tử, nhưng không đợi Diệp Hiên lần nữa đè ngã mình, Quảng Hàn tiên tử hơi né tránh, Diệp Hiên nhào vào khoảng không.
- Diệp Hiên, ta thật sự nguyện ý hiến dân thân thể cho chàng, chỉ là hôm nay chàng nhất định phải đi bồi Huyền nữ muội muội.
Quảng Hàn tiên tử khẽ cắn môi, lời nói rất trịnh trọng, hiển nhiên nàng cảm thấy rất áy náy đối với Cửu Thiên Huyền Nữ.
Nhìn vẻ mặt trịnh trọng của Quảng Hàn tiên tử, Diệp Hiên bất đắc dĩ thở dài, biết hôm nay không nhấm nháp được vẻ đẹp của vị đệ nhất thần nữ tam giới này, hơn nữa hắn cũng không phải người thích ép buộc nữ nhân, bất đắc dĩ đứng dậy.
- Được rồi, ngày mai ta lại đến bồi nàng.
Diệp Hiên cười khổ lắc đầu, chỉ có thể xoay người ra khỏi phòng, đi đến phòng của Cửu Thiên Huyền Nữ.
Nhìn vẻ mặt mất mát của Diệp Hiên, Quảng Hàn tiên tử bất đắc dĩ cười, biết trong lòng Diệp Hiên có chút không cam, điều này ánh mắt nàng hiện lên vẻ giảo hoạt.
...
Cửu Thiên Huyền Nữ mặc hỉ bào, ngồi ở trên trên giường đang nhàm chán đùa nghịch rèm châu bên cạnh, hiển nhiên nàng đã sớm đoán được, hôm nay mình nhất định phải một mình nằm trong phòng trống, Diệp Hiên nhất định sẽ lựa chọn Quảng Hàn tiên tử, điều này cũng nằm trong dự liệu của nàng.
- Khụ!
Bỗng nhiên, một tiếng ho nhẹ truyền vào trong tai Cửu Thiên Huyền Nữ, cũng làm cho nàng hơi ngẩn ra, nhìn thấy Diệp Hiên tiến vào khuê phòng của mình, mặt nàng đỏ bừng, nhưng trong mắt lại có vẻ nghi hoặc.
- Chàng... Chàng không phải đã đi đến chỗ tỷ tỷ sao, như thế nào... ?
- Không cần...
Tiếng có chút ngượng ngùng, kinh hoảng thốt ra từ trong miệng Cửu Thiên Huyền Nữ, chỉ thấy Diệp Hiên cũng không có bất kỳ lời nào dư thừa, đặt nàng lên giường, trong miệng Cửu Thiên Huyền Nữ truyền đến một tiếng rên rỉ không cách nào nói thành lời, rèm châu cũng theo đó buông xuống, triệt để che đậy thân hình hai người ở bên trong.
Động phòng hoa chúc, phúc của cặp đôi, trong một đêm nay, khuê phòng Cửu Thiên Huyền Nữ không ngừng truyền đến từng tiếng không cách nào nói thành lời, cũng làm cho người ta không cách nào tưởng tượng cảnh đẹp trong đó.
Ánh trăng mông lung, trong trẻo như nước, Quảng Hàn tiên tử mang bạch y như tuyết, lẳng lặng đứng ở trong cung khuyết, chỉ là nụ cười của nàng dần dần biến mất, một tia ưu thương hiện ra trên mặt nàng.
- Nếu ngươi không rời khỏi, tất sẽ mang đến cho hắn đại kiếp nạn.
Bỗng nhiên, một tiếng như nói ẩn như hiện quanh quẩn bên tai Quảng Hàn tiên tử, tiếng này làm cho người ta không phân biệt được nam nữ, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác mênh mông rộng lớn, giống như chủ nhân của tiếng này tồn trong thời gian cực kỳ lâu dài.
- Người nào đang nói chuyện?
Tiếng nói đột nhiên xuất hiện làm cho sắc mặt Quảng Hàn tiên tử khẽ biến, tiên quang quanh người hơi nở rộ, đáy mắt hiện ra vẻ nghiêm trọng.
Phải biết rằng đây là ở trong Đấu Ngưu cung, hôm nay lại là ngày nàng và Diệp Hiên thành thân, không biết có bao nhiêu Đại La Kim Tiên tuần tra Thiên Đình, ai dám to gan lẻn vào nơi này?
Ông!
Hư không gợn sóng, rung động từng đạo, một bóng người lặng yên hiện ra bên người Quảng Hàn tiên tử, hiển nhiên tiếng này chính là phát ra từ trong miệng của người nọ.
- Ngươi là ai?
Quảng Hàn tiên tử nhíu chặt mi, liên tục lui về sau ba bước, ánh mắt nhìn về phía hư ảnh hiện ra cẩn thận đến cực điểm.