- Vạn cổ ung dung, thiên địa tam giới, còn không có ai dám uy hiếp ta, ngoan đồng ngươi đang muốn chết.
Ông!
Một chút tiên quang sinh sôi nảy nở trên đầu ngón tay Diệp Hiên, cũng không thấy hắn có động tác gì, chỉ nhẹ nhàng điểm về phía Hồng Hài Nhi, điểm tiên quang này chợt phóng đại, trong nháy mắt bao phủ Hồng Hài Nhi ở trong đó.
- A... Không.
Phanh!
Hồng Hài Nhi thê thảm kêu to, thân thể hắn từng tấc từng tấc vỡ vụn, số lượng lớn huyết nhục đang bị mài mòn, trong miệng càng ngày càng phát ra tiếng cực kỳ thê thảm, chỉ trong ba hơi thở, Hồng hài nhi đã một cơn mưa máu, thân tử đạo tiêu tan trong hư không.
Lục dục vô tình, thiên địa vô tâm, Diệp Hiên bình tĩnh giết chết Hồng Hài Nhi, từ đầu đến cuối không có nửa điểm gợn sóng, giống như hắn chỉ làm một chuyện rất tùy ý.
Yên tĩnh! Im lặng, im lặng như chết.
Hồng Hài Nhi chết thảm tại chỗ, Hồ Mị Nhi ngốc trệ, quả thực không thể tin được cảnh tượng mình nhìn thấy, nàng càng run rẩy xoa xoa hai mắt, nghi ngờ mình đang lâm vào trong mộng cảnh.
- A!
Tiếng thét chói tai truyền đến từ trong miệng Hồ Mị Nhi, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng trắng bệch không còn tí máu, cả người đều xụi lơ trên mặt đất, càng run rẩy chỉ vào Diệp Hiên, trong mắt hiện ra vẻ kinh hãi.
- Ngươi... Ngươi điên rồi... Hắn ta... Hắn là con trai của Ngưu Ma Vương... Ngươi... Ngươi......
Hồ Mị Nhi hoảng sợ nói không nên lời, đáy mắt hiện ra vẻ tuyệt vọng.
Phải biết rằng Ngưu Ma Vương cùng Thiết Phiến công chúa chỉ có một đứa con trai, giờ phút này chết thảm trong sơn cốc vô danh này, nếu tin tức Hồng Hài Nhi chết bị vợ chồng Ngưu Ma Vương biết được, bọn họ đầu tiên sẽ không bỏ qua vị Đại La Kim Tiên này, mà toàn bộ chuyện này bởi vì mình mà xuất hiện, chỉ sợ nàng cũng sẽ lâm vào nguy cơ sinh tử.
- Đại vương chết rồi, đại vương chết rồi.
Đông đảo tiểu yêu hoảng sợ thét chói tai, lại giống như chim tán chạy ra ngoài sơn cốc, nhưng không đợi bọn họ thoát khỏi sơn cốc, thiên địa xung quanh đều hơi vặn vẹo, một đám tiểu yêu tất cả đều hóa thành mưa máu, theo gió tiêu tán ở trong hư không.
- Niệm ngươi là Thanh Khâu Hồ Tộc nhất mạch, hôm nay ta không giết ngươi, ngươi có thể đi.
Nhìn Hồ Mị Nhi đang tỏ ra vẻ, Diệp Hiên thờ ơ, hắn tản bộ đi trở về nhà tranh, giống như giết Hồng Hài Nhi đối với hắn mà nói chỉ là một chuyện không quan trọng.
- Ngươi... Ngươi có điên không...... Ngưu Ma Vương sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Hồ Mị Nhi thét chói tai, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hiện ra vẻ cực kỳ sợ hãi, nàng quả thực không cách nào tưởng tượng, dù người này là Đại La Kim Tiên, nhưng hắn lấy đâu ra lá gan lớn, dám đánh chết Hồng Hài Nhi?
Đáng tiếc, Hồ Mị Nhi cũng không biết, theo Diệp Hiên, chỉ là một Hồng Hài Nhi, giết thì cũng đã giết, bởi vì không ai trong thiên địa Tam Giới dám uy hiếp hắn, phàm là người uy hiếp hắn đều đã chết.
Hơn nữa Hồ Mị Nhi hẳn nên cảm thấy may mắn khi mình là người của Thanh Khâu Hồ tộc, nếu không phải năm xưa Diệp Hiên đưa Tuyết Cơ vào Thanh Khâu Hồ tộc, bố cục đại sự, hôm nay nàng tự tiện xông vào sơn cốc thì kết cục tất phải chết không thể nghi ngờ.
Diệp Hiên cũng không muốn khiến cho Thanh Khâu Hồ tộc chú ý, bởi vì hắn muốn Tuyết Cơ có thể an tâm trưởng thành ở trong Thanh Khâu Hồ tộc, nếu hôm nay hắn giết Hồ Mị Nhi, tất sẽ làm cho Thanh Khâu Hồ tộc đang bình tĩnh xảy ra dị biến, đây cũng là nguyên nhân Hồ Mị Nhi có thể lưu lại tính mạng.
- Bây giờ nếu ngươi không đi, ngươi sẽ không có cơ hội rời khỏi.
Tiếng nói của Diệp Hiên vang lên bên tai Hồ Mị Nhi, làm cho nàng bất ngờ bừng tỉnh, cực kỳ phức tạp nhìn thoáng qua Diệp Hiên, sau đó rất nhanh bay ra khỏi phiến sơn cốc này.
Trong thung lũng, trước nhà tranh.
Diệp Hiên chắp hai tay sau lưng nhìn lên trời cao, hắn cũng không có để ở trong lòng đối với việc giết Hồng Hài Nhi, toàn bộ tâm tư hiện tại của hắn đều đặt ở trong việc bước vào Chuẩn Thánh, đây mới là đại sự trong lòng Diệp Hiên.
- Một mực bế quan cũng không phải biện pháp, xem ra ta cũng phải đi ra ngoài một chút, có lẽ mới có thể tìm được cơ hội đi vào Chuẩn Thánh.
Diệp Hiên lẩm bẩm, trong lòng không còn do dự, đi dạo ra ngoài cốc.
Tu thân dưỡng tính một vạn năm, xem xét bản thân tìm kiếm cơ hội bước vào Chuẩn Thánh, chỉ là vạn năm trôi qua, Diệp Hiên không có thu hoạch được gì, nếu không phải đám người Hồng Hài Nhi xông vào sơn cốc quấy rầy, có lẽ hắn vẫn còn có thể trầm luân ở trong sơn cốc.
Cũng bởi vì đám người Hồng Hài Nhi xâm nhập, làm cho trong lòng Diệp Hiên dâng lên ý rời khỏi, về phần đánh chết tiểu tử này đối với Diệp Hiên mà nói, chỉ là một chuyện rất bình thường, nếu vợ chồng Ngưu Ma Vương muốn báo thù cho hài nhi của bọn hắn, Diệp Hiên cũng không ngại để cho một nhà ba người bọn họ đoàn tụ.
…
Cùng lúc đó.
Nham thạch nóng chảy tàn phá bừa bãi, biển lửa bốc lên, một ngọn núi tràn đầy hỏa diễm sừng sững trong thiên địa, trên đỉnh núi ánh lửa thông thiên, một điện vũ hùng vĩ vắt ngang ở đây.
Gầm lên!
Rống nát sơn hà, núi non rung chuyển, một tiếng quát tràn đầy tức giận như muốn nổ tung thiên địa truyền đến.
- Ai? Là ai cả gan dám giết con trai của ta?
Bốn vó đạp hư không, thân trâu che bầu trời, chỉ thấy một bóng dáng cơ bắp cuồn cuộn thật lớn gầm thét ở trên Hỏa Diệm Sơn, chỉ thấy người này đầu có hai sừng, mũi mang vòng trâu, hai tia khí lửa thô to không ngừng phun ra từ trong miệng mũi của hắn, Đại La tiên quang đáng sợ càng làm cho mười vạn dặm hỏa diễm bốc lên.
Ngưu Ma Vương, tôn hiệu Bình Thiên Đại Thánh, chính là một vị Đại yêu vương cực kỳ nổi danh, tu vi Đại La ngũ trọng thiên, là một tồn tại cực kỳ nổi danh trong hàng ngũ Yêu Vương.