Sắc mặt Khoa Phụ khẽ biến, cường nói:.
- Tiểu Nga rất tốt, nàng đã trở lại Vu tộc, ngươi cũng không cần lo lắng, chỉ là năm đó ngươi bị Đế Tuấn đả thương, không biết lần xuất quan này thương thế bản thân có khỏi hẳn hay không?
- Đại ca không cần đan tâm, Đế Tuấn tên kia đích xác mạnh đến đáng sợ, nhưng hắn muốn giết ta còn rất sớm, lần này bế quan tiểu đệ tuy rằng đang chữa thương, nhưng cũng đang tu luyện Xạ Nhật Cửu Quyết, càng sáng tạo ra thức thứ mười, lần thứ hai đối mặt Đế Tuấn, mặc dù không dám nói có thể bắn chết hắn, nhưng tuyệt đối sẽ trọng thương sắp chết.
Đại Nghệ mỉm cười lên tiếng, vu quang nở rộ quanh thân, hiển nhiên rất có lòng tin đối với tu vi hiện tại của mình.
- Được được được, huynh đệ của ta quả nhiên là nhân vật tuyệt thế của Vu tộc, tương lai tất có thể trở thành nhân vật Tổ Vu thứ mười ba, dẫn dắt Vu tộc nhất mạch chúng ta tái chiến thiên địa nhân tam giới.
Nghe Đại Nghệ nói, Khoa Phụ cất tiếng cười to, tâm tình trở nên cực tốt.
- Đại ca, ngươi còn chưa nói cho ta biết vì sao Tiểu Nga không tới, chẳng lẽ nàng cũng đang bế quan?
- Cái này... ?
Khoa Phụ nhướng mày, trong mắt xẹt qua vẻ khó xử, tuy rằng hắn đã sớm viện ra lý do, nhưng hắn vẫn không biết nên kể chuyện giữa Thường Nga và Diệp Hiên như thế nào.
- Chẳng lẽ Tiểu Nga xảy ra chuyện gì?
Nhìn khuôn mặt Khoa Phụ khó xử, Đại Nghệ không còn tươi cười, phương thiên địa này đều lặng yên ngưng trệ, một cỗ lệ khí cực kỳ hung hãn sinh sôi nảy nở ở tám phương thiên địa, chuyện liên quan đến Thường Nga trực tiếp làm cho tâm thần hắn hỗn loạn.
- Nghệ!
Bỗng nhiên, một giọng nữ nhu nhược truyền đến, sắc mặt Đại Nghệ ngẩn ra, khí tức hung lệ quanh thân trong nháy mắt tiêu tán, trên mặt hiện ra vẻ vui sướng nhìn về phía người tới.
Trên đỉnh Lạc Nhật, chỉ thấy đạo bóng dáng thướt tha thon dài đang đi về phía Đại Nghệ, không phải Quảng Hàn tiên tử thì còn là người nào?
Đại Nghệ nhanh chóng sải bước đi về phía Quảng Hàn tiên tử, trong mắt dâng lên nhu tình chưa từng có.
- Tiểu Nga, nhiều năm không gặp, ngươi vẫn còn tốt chứ?
Giọng nói của Đại Nghệ có chút khẽ run, bởi vì đây là nữ nhân mà hắn yêu thích, cho dù năm tháng vô tận trôi qua, trong đầu hắn thủy chung đều nhớ tới nàng, điều này chưa bao giờ có chút thay đổi.
Ông!
Hư không bắt đầu khởi động, liên y khuếch tán, mặt mày Quảng Hàn tiên tử rũ xuống, một cung một tiễn hiện ra trong tay nàng, sau đó đưa tới cho Đại Nghệ.
- Đây là binh khí năm xưa ngươi cất giữ ở chỗ ta, giờ này cũng nên vật quy nguyên chủ.
Quảng Hàn tiên tử nhẹ giọng nói.
- Tiểu Nga, ngươi... ?
Nhìn Quảng Hàn tiên tử đưa tới một cung một tiễn, tươi cười trên mặt Đại Nghệ dần dần cứng ngắc, bởi vì hắn không ngốc, hắn hoàn toàn có thể cảm giác được giữa hai người không còn quen thuộc như trước từ trong thái độ của Quảng Hàn tiên tử, Quảng Hàn tiên tử càng cho hắn một loại cảm giác từ chối người ngoài ngàn dặm.
Yên tĩnh, yên tĩnh, im lặng như chết.
Đại Nghệ yên lặng hơn mười hơi mới lặng yên tiếp nhận một cung một tiễn trong tay Quảng Hàn tiên tử, chỉ là một bầu không khí đầy áp lực cũng lặng lẽ dâng trào giữa hai người.
- Tiểu Nga, có thể nói cho ta biết, mấy năm nay trôi qua, trên người ngươi đã xảy ra chuyện gì không?
Đại Nghệ phun ra một ngụm trọc khí, nhìn thẳng Quảng Hàn tiên tử, hỏi.
Đáng tiếc, Quảng Hàn tiên tử vẫn không trả lời, nàng chỉ lắc đầu, xoay người đi về phía xa, Đại Nghiất yên lặng không tiếng động, một tia chua xót xẹt qua đáy mắt hắn.
- Nghệ, có một số việc nói ra rất dài dòng, để ta chậm rãi nói cho ngươi nghe.
Khoa Phụ từ phía sau đi tới, vỗ vỗ vai Đại Nghệ, trong mắt xẹt qua vẻ bất đắc dĩ.
- Huynh trưởng, Tiểu Nga hẳn là đã thích người nào khác?
Đại Nghệ ngơ ngác nhìn Quảng Hàn tiên tử biến mất ở phương xa, khóe miệng lộ một nụ cười khổ, lúc này mới nhìn về phía Khoa Phụ, hắn cũng không ngu dốt, càng cực kỳ hiểu rõ Quảng Hàn tiên tử, nếu không phải Quảng Hàn tiên tử có người trong lòng, há có thể xa cách hắn như thế?
- Nghệ, chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng được, ngươi buông bỏ đoạn tình duyên này đi.
Khoa Phụ không nói gì lắc đầu.
Nghe Khoa Phụ khuyên bảo, Đại Nghệ cũng không có chút dao động, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Khoa Phụ, một tia sắc bén bá đạo lóe ra, hiển nhiên trong lòng cũng không có bình tĩnh như bề ngoài.
- Ta rất muốn biết, người trong lòng Tiểu Nga là tồn tại như thế nào, chẳng lẽ tu vi hắn cường đại hơn cả ta?
- Hay là nói đối phương có lai lịch rất lớn, ngay cả Khoa Phụ đại ca ngươi cũng không muốn nhắc tới, sợ ta tìm hắn gây phiền toái, sẽ liên lụy đến Vu tộc nhất mạch ta?
Đại Nghệ trầm giọng đặt câu hỏi, âm thanh dần dần lạnh lẽo.
Nghe Đại Nghệ nói chuyện, sắc mặt Khoa Phụ đỏ hồng, hai tay hơi nắm chặt, nhớ tới lúc trước ở trong Thiên Đình mình bị Diệp Hiên đánh bại sỉ nhục, càng nhớ tới lời uy hiếp của Diệp Hiên.
- Nghệ, người này là người đứng đầu Thiên Đình, càng là chủ nhân mới của tam giới, hắn tên Diệp Hiên....
Theo lời Khoa Phụ, chuyện về Diệp Hiên cùng Quảng Hàn tiên tử cũng lần lượt xuất hiện, Đại Nghệ từ trong miệng Khoa Phụ biết được rất nhiều sự tích của Diệp Hiên.
Ước chừng nửa ngày trôi qua, theo lời Khoa Phụ kể hết các sự tích của Diệp Hiên, mặt mày Đại Nghệ rũ xuống, cả người cũng trở nên yên lặng không tiếng động.
- Từ một Thái Ất Huyền Tiên nho nhỏ đi thẳng vào Đại La đỉnh phong, giết Ngọc Đế Vương Mẫu thay thế vị trí, lại càng cưới Cửu Thiên Huyền Nữ làm vợ, phía sau không chỉ có Nữ Oa, còn có Thông Thiên giáo Chủ cùng Triệt giáo duy trì?