Nhìn hai người một đuổi một trốn, Cửu Thiên Huyền Nữ run rẩy lên tiếng, một Giám Thiên tiên quan không dám chậm trễ, vội vàng lấy ra Giám Thiên Kính, đánh tiên quyết vào trong kính, lần thứ hai hiện ra hình ảnh chiến đấu giữa Diệp Hiên cùng Đại Nghệ.
Ngoài ba mươi ba trọng thiên.
Tinh hải vô biên mênh mông vô biên, từng viên tinh thân dựa theo định luật bất biến ong ong chuyển động, càng không biết có bao nhiêu vẫn tinh, thần tinh đang chìm nổi, hai thân ảnh một đuổi một chạy trong Thái Hạo tinh không.
- Diệp Hiên, ngươi trốn không thoát.
Đại Nghệ dữ tợn gào thét, ngón tay lên xuống không ngừng đánh ra đại thuật Vu tộc tới Diệp Hiên, quanh thân bộc phát đầy sát khí, để cho người ta liếc mắt nhìn thôi đã cảm thấy cực kỳ kinh hãi.
Chợt, Diệp Hiên đang chạy trốn ngừng lại thân hình, đứng ở trong tinh không, quay đầu nhìn Đại Nghệ, một tia sát khí âm trầm dữ tợn lặng yên xẹt qua đáy mắt.
- Đều nói Vu tộc nhất mạch chỉ có thất phu dũng mãnh, xem ra lời này nửa điểm cũng không sai, chỉ bằng tu vi trảm một thi của ngươi cũng dám ầm ĩ với bản đế, hôm nay liền đưa ngươi lên đường.
Diệp Hiên tàn khốc cười ra tiếng, hắn nhìn như đang chạy trốn, thật ra chỉ là muốn đổi chiến trường, bởi vì Chuẩn Thánh đại chiến quá mức khủng bố, nếu toàn bộ tu vi của hắn bộc phát ra ở ba mươi ba trọng Thiên Đình, tất sẽ xóa sổ toàn bộ tồn tại ở trong đó, đây cũng không phải kết quả mà hắn muốn nhìn thấy.
- Chỉ là con kiến hôi, làm bộ làm tịch, hôm nay sẽ trấn giết ngươi ở ngoài tinh không, chấn danh Vu tộc ta.
Đại Nghệ cuồng bạo gầm nhẹ, thân thể Vu tộc vô kiên bất tồi, cả người tựa như một thanh thiên đao ra khỏi vỏ, mang theo khí thế cuồng bạo vô biên giết tới Diệp Hiên.
- Xạ Nhật Quyết!
Song chưởng Đại Nghệ lay động ngàn vạn dặm tinh không, từng đạo kim quang rực rỡ ngưng tụ ở trong tinh không, hóa thành ngàn vạn lợi tiễn bắn tới Diệp Hiên.
Bang bang!
Tinh hải mênh mông đang kịch liệt bốc lên, từng viên thiên thạch tinh thần bạo nát, Đại Nghệ chính là Chuẩn Thánh của Vu tộc, tu vi của hắn quá mức khủng bố, ngưng tụ ra đại thuật sát sinh quả thực kinh thiên động địa.
- Điêu trùng tiểu kỹ.
Diệp Hiên khinh miệt cười, một đôi kiếm chỉ cắt phá tinh hải, Hỗn Độn thần quang bốc hơi, cũng ngưng tụ ra ngàn vạn kiếm quang bắn tới Đại Nghệ.
Phanh phanh phanh!!
Loạn thiên động địa, biển tinh nghiền nát, khi đại thuật sát phạt của hai người chạm vào nhau trong tinh không, một cảnh tượng hủy thiên diệt địa hiện ra.
Tinh thần bạo nát, biển sao lật úp, từng ngôi sao băng nổ tung rơi xuống, uy lực đáng sợ quá mức rực rỡ.
- Chết đi!
Bỗng nhiên, Đại Nghệ chợt xuất hiện trước người Diệp Hiên, một quyền đánh tới trái tim Diệp Hiên, ô quang phá tan hết thảy càng lóe lên trên người hắn, giống như sau một khắc sẽ trấn giết Diệp Hiên ở trong tinh không.
Chuyện cực kỳ quỷ dị xuất hiện, chỉ thấy Diệp Hiên không né tránh, tùy ý một quyền của Đại Nghệ đánh vào chỗ ngực mình, Đại Nghệ thấy thế sắc mặt khẽ biến, trong lòng dâng lên cảm giác cực kỳ không tốt.
Phanh!
Tiếng nổ vang lên, tinh không bạo động, thân hình Diệp Hiên sừng sững bất động, mà quyền mang của Đại Nghệ không cách nào tiến thêm một chút, một kích của hắn hoàn hảo không tổn hao gì đánh lên ngực Diệp Hiên.
Yên tĩnh, yên tĩnh, im lặng như cái chết.
Đôi mắt của Đại Nghệ ngưng trệ, tâm thần khẽ run. Khi hắn ngước mắt nhìn Diệp Hiên, nhìn thấy Diệp Hiên đang mỉm cười với mình, chỉ là một cỗ cảm giác khủng bố khi đứng trước sinh tử chợt sinh sôi nảy nở trong đáy lòng hắn.
Lùi lại.
Không có bất kỳ do dự nào, cũng không dám dừng lại, Đại Nghệ muốn nhanh chóng rời khỏi người Diệp Hiên, nhưng không đợi hắn có động tác, chỉ thấy Diệp Hiên đã giơ bàn tay như ngọc lên, đánh xuống hắn trong ánh mắt hoảng sợ của hắn.
Phanh!
Như cửu thiên tinh hà đang treo ngược, tựa như hồng hoang thần sơn đang rơi xuống, một chưởng của Diệp Hiên vỗ vào trên khuôn mặt Đại Nghệ, theo một tiếng nổ vang lên truyền đến, chỉ thấy nửa khuôn mặt Đại Nghệ vỡ vụn, mấy cái răng dính máu rơi xuống, cả người giống như quả bóng da bị đánh bay ra.
Vu huyết rơi xuống tinh không, từng viên sao băng bị thân thể Đại Nghệ xuyên thủng, cho đến khi hắn rơi ra ngoài trăm vạn dặm, thân thể mới chậm rãi dừng lại.
- Ngươi thật là quá yếu.
Diệp Hiên quét đi bụi bặm trước ngực, có lẽ căn bản không có bụi bặm, chỉ là loại tư thái này quá mức tùy ý, giống như một kích vừa rồi của Đại Nghệ chỉ gãi ngứa cho hắn.
Có lẽ có người sẽ hỏi, Đại Nghệ chính là Chuẩn Thánh của Vu tộc, thân thể Vu tộc vô cùng kiên cố, một kích của hắn vì sao không cách nào tạo thành thương tổn cho Diệp Hiên?
Thật ra đạo lý rất đơn giản, Diệp Hiên đi theo con đường lấy lực chứng đạo, trước kia còn biểu hiện không ra uy lực của con đường lấy lực chứng đạo, nhưng khi hắn bước vào nửa bước Chuẩn Thánh, sự đáng sợ của lấy lực chứng đạo mới mới lộ ra.
Hơn nữa, cũng đừng quên, Đại La tiên thể của Diệp Hiên tuy chỉ thiếu một bước là có thể đạt thành, nhưng thân thể của hắn hoàn toàn có thể sánh ngang với thân thể cường hãn của Đại Nghệ, dưới tu vi và bất diệt chân linh gia trì, hắn tự nhiên có thể ngăn cản một kích đáng kinh ngạc của Đại Nghệ.
Đương nhiên, nhìn như Diệp Hiên tùy ý ngạnh đón một kích, thật ra hắn đã điều động toàn bộ tu vi của mình, chỉ là Diệp Hiên không chỉ muốn đánh bại đối phương về tu vi, mà còn phải tra tấn tâm linh khủng bố nhất cho Đại Nghệ, đây mới là mục đích của hắn.
Ầm ầm!
Tinh không bạo động, tiếng nổ vang liên miên, chỉ thấy Đại Nghệ bắn nhanh trở về, nửa khuôn mặt vốn bị nghiền nát đang cực nhanh phục hồi như cũ, điều này cũng chứng minh thân thể Vu tộc đích xác đáng sợ.