Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 956 - Chương 956 - Mưu Tính

Chương 956 - Mưu tính
Chương 956 - Mưu tính

- Ai!

Diệp Hiên khẽ thở dài một tiếng, nói:.

- thật ra Thiên Đình cùng Vu tộc cũng không có thù hận quá sâu, tuy nói Đại Nghệ trước giết bộ chúng Thiên Đình ta, nhưng cũng chỉ là chuyện Thiên Đình ta và cá nhân hắn, bổn đế giận chó đánh mèo Vu tộc thật sự không đúng, ở chỗ này khẩn cầu Xi Vưu đạo hữu tha thứ.

Nhìn vẻ mặt Diệp Hiên thành khẩn, Xi Vưu chỉ cảm thấy cực kỳ quái dị, cũng càng thêm cẩn thận, không biết Diệp Hiên đang giở trò gì.

- Vu tộc nhất mạch là chính tông của Bàn Cổ, thượng cổ thập nhị Tổ Vu lại là tinh huyết Bàn Cổ đại thần hóa thành, bản đế vẫn cực kỳ sùng kính Vu tộc, hôm nay bởi vì bản đế giận dữ giết mấy vạn người Vu tộc, điều này làm cho trong lòng bản đế có thẹn, hy vọng đạo hữu có thể để cho ta thỉnh tội với thập nhị Tổ Vu, như thế nội tâm bản đế mới có thể yên ổn một chút.

Diệp Hiên nói, càng biểu hiện ra vẻ hổ thẹn, gương mặt đầy khẩn thiết, cũng không phải ra vẻ diễn trò, giống như thật sự bởi vì giết mấy vạn người Vu tộc mà làm cho hắn cảm thấy hối hận thật lớn.

Cái gọi là không có việc không bái tam bảo, huống chi thân phận của Diệp Hiên bày ra ở chỗ này, tuy Xi Vưu biết Diệp Hiên tuyệt đối không đơn giản như biểu hiện ra ngoài, nhưng hắn cũng nhìn không ra đối phương rốt cuộc có mục đích gì.

- Tổ vu đều ngủ say trong hỗn độn, cũng không ở trong tổ địa Vu tộc, Diệp đạo hữu không cần xin lỗi.

- Vẫn nên mang bộ chúng Thiên Đình của ngươi rời khỏi Vu tộc đi.

Hai mắt Xi Vưu thâm sâu, nói.

Hiển nhiên, mặc kệ Diệp Hiên có mục đích gì, chỉ cần nhanh chóng đuổi hắn đi, Vu tộc có thể tránh được một kiếp, đợi hắn triệu hồi những Cổ Vu khác, cho dù Diệp Hiên có quỷ kế lớn bằng trời Vu tộc bọn họ cũng không sợ.

- Đạo hữu nói như vậy sai rồi, tuy rằng thập nhị Tổ Vu cũng không có ở đây, nhưng bản đế hủy diệt Tổ Vu thần miếu, vẫn muốn xin lỗi Tổ Vu, hy vọng đạo hữu có thể để cho bổn đế đi đến Tổ Vu thần miếu khác, xin lỗi luôn mỗi một thần tượng Tổ Vu.

Diệp Hiên thành khẩn lên tiếng.

- Không có khả năng.

Xi Vưu quả quyết từ chối, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hiện ra vẻ âm trầm, phải biết rằng Tổ Vu thần miếu chính là Thánh Địa của Vu tộc, tổng cộng chia làm mười hai chỗ, hôm nay Diệp Hiên đã hủy một Tổ Vu thần miếu, nếu hắn lại phát cuồng tổn hại Tổ Vu thần miếu khác, để hắn làm sao bàn giao cho Vu tộc?

- Đạo hữu, ngươi đây là không cho bản đế mặt mũi?

Bỗng nhiên, sắc mặt Diệp Hiên không còn thành khẩn, cả người đều âm trầm xuống, một chút lệ khí vờn quanh hắn, giống như bởi vì Xi Vưu từ chối khiến hắn tức giận.

Phanh!

Tôn Ngộ Không đột nhiên đập thiết bổng xuống mặt đất, nhất thời truyền đến tiếng nổ lớn, tuy hắn không biết Diệp Hiên đến tột cùng có mục đích gì, nhưng hắn cũng nhìn ra Diệp Hiên tất có chủ ý của mình, điều cũng làm cho hắn tỏa ra yêu khí hung cuồng, rất có tư thế một lời không hợp sẽ ra tay.

- Xi Vưu đạo hữu, nếu Diệp Thiên Đế chân thành thỉnh tội Vu tộc, ngươi vẫn theo tâm nguyện của hắn đi, chẳng lẽ đạo hữu thật muốn nhìn Thiên Đình cùng Vu tộc khai chiến sao?

Lục Áp đạo nhân nhướng mày nói.

- Cái này... ?

Sắc mặt Xi Vưu đầy âm trầm, mặt hiện ra vẻ do dự, hắn dám thập phần xác định Diệp Hiên nhất định có mục đích không ai biết, hơn nữa có quan hệ rất lớn với Tổ Vu thần miếu.

Chỉ là tình thế mạnh hơn người, hắn hiện tại đang ở thế hạ phong, nếu thật sự từ chối Diệp Hiên, tất phải nhấc lên một hồi đại chiến, đây cũng không phải kết quả hắn muốn nhìn thấy.

Lui một bước, Tổ Vu thần miếu cũng không có vật gì quý trọng, chỉ là nơi tín ngưỡng trong lòng Vu tộc, chỉ cần Diệp Hiên không tổn hại thần miếu, cho dù để cho hắn tiến vào cũng không có vấn đề gì.

- Tốt, bổn vu có thể đồng ý với ngươi, nhưng ngươi phải hứa hẹn, sau khi tiến vào Tổ Vu thần miếu, ngươi phải mang theo ngươi bộ chúng Thiên Đình rời khỏi, hơn nữa tuyệt đối không thể tổn hại Tổ Vu thần miếu.

Xi Vưu cuối cùng đưa ra quyết định, vẻ mặt trịnh trọng nhìn về phía Diệp Hiên.

- Đạo hữu có thể yên tâm, bổn đế tham bái Tổ Vu thần tượng xong sẽ rời khỏi, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ chiêu trò gì.

Diệp Hiên chắp tay thi lễ, chỉ là đáy mắt xẹt qua vẻ hưng phấn quỷ dị.

- Được, bổn vu tự mình dẫn đường cho ngươi, hy vọng ngươi có thể giữ lời hứa.

Dưới chân Xi Vưu dâng lên mây đen, bắn về nơi xa.

Hiển nhiên, Xi Vưu vẫn lo lắng Diệp Hiên, sợ hắn gây chuyện trong Tổ Vu thần miếu, cũng chỉ có thể tự mình đi cùng Diệp Hiên, cho đến khi hắn mang theo bộ chúng Thiên Đình rời khỏi Vu tộc.

- Huynh đệ, lão Tôn đi cùng ngươi.

Tôn Ngộ Không nói.

- Tổ Vu thần miếu đích xác thần dị, bần đạo cũng muốn đi thêm một chút.

Lục Áp đạo nhân mỉm cười, chỉ là đáy mắt xẹt qua vẻ kinh nghi, hiển nhiên hắn cũng không biết Diệp Hiên rốt cuộc muốn làm cái gì.

- Được.

Diệp Hiên gật gật đầu, hắn cũng không sợ Lục Áp đi theo, dù sao một nửa tiểu đỉnh kia không hiện ra khí tức, giống như vật phàm, Diệp Hiên cũng chỉ suy đoán có lẽ nửa tiểu đỉnh còn lại đang ở trong Tổ Vu thần miếu khác, hắn cũng không nắm chắc có thể tìm được hay không.

- Các ngươi ở đây chờ bổn đế trở về, nếu có người Vu tộc gây sự, các ngươi có thể tự mình quyết định.

Diệp Hiên quay đầu nhìn về phía đám người Thôn Thiên Cáp Mô, hàm ý trong lời nói không cần nói cũng biết, hiển nhiên là nếu Vu tộc sinh dị đoan, vậy cũng không cần lưu tình lần nữa đánh một trận.

- Vâng, Thiên Đế!

Mọi người Thiên Đình khom người bái lạy.

Bình Luận (0)
Comment