- Giải thích?
Diệp Hiên lạnh lùng cười nói, Tru Thiên Kích nổ vang, lệ khí sát phạt cổ kim trùng tiêu nở rộ, đại kích trong tay lại chỉ về phía Xi Vưu nói:.
- Giết ngươi, còn cần phải giải thích cho ngươi?
- Huynh trưởng, tuy rằng liên thủ đối địch không công chính, nhưng không trừ người này, trong lòng tiểu đệ khó an, hôm nay chỉ có liên thủ cùng huynh trưởng tru sát hắn, kính xin huynh trưởng đừng để ý.
Diệp Hiên lạnh lùng nói.
- Huynh đệ không cần giải thích, trực tiếp đánh chết hắn là được.
Tôn Ngộ Không lạnh lùng đáp lại, hắn cũng không phải người cổ hủ, biết Diệp Hiên và Vu tộc đã không chết không thôi, nếu còn duy trì một trận chiến công bằng, vậy đợi đến khi các Cổ Vu khác của Vu tộc đến, hai người bọn hắn nhất định phải lâm vào hiểm cảnh.
Về phần Lục Áp đạo nhân, đầy là một nhân tố cực kỳ không ổn định, hai người căn bản không có khả năng trông cậy vào người này, chỉ có giết chết Xi Vưu rời khỏi Vu tộc mới là lựa chọn chính xác nhất.
- Kiếp Tiên Biến!
Ầm ầm!
Sương mù thông thiên, cực kỳ thăng hoa, chiến lực Diệp Hiên liên tiếp tăng lên, trải qua bảy ngày âm thầm nuốt đan dược, thương thế của hắn sớm đã khôi phục bảy thành, càng có thể miễn cưỡng vận dụng một lần Kiếp Tiên Biến, chỉ là lần này sẽ tạo thành di chứng lớn hơn cho hắn, nhưng Diệp Hiên cũng không quản được nhiều như vậy, dù sao hắn cũng không có đường hòa hoãn với Vu tộc.
- Giết!
Tru Thiên Kích sát phạt vô biên, mang theo ánh sáng hắc ám ngập trời chém xuống Xi Vưu, Tôn Ngộ Không cuồng bạo vận chuyển đấu chiến thánh pháp, một cây thiết bổng tựa như có thể đâm thủng trời cao, cùng lúc giết tới Xi Vưu.
Keng keng keng!
Thiết bổng hoành không, đại kích trấn thế, khi Tôn Ngộ Không và Diệp Hiên liên thủ, Xi Vưu ngay lập tức lâm vào hiểm cảnh, ngay cả lực lượng hoàn thủ cũng không có, chỉ có thể bị động chịu hai đại nhân vật chí cường cuồng bạo sát phạt.
Phanh!
Một gậy của Tôn Ngộ Không đập sập ngực Xi Vưu, Diệp Hiên đánh xuyên qua eo Xi Vưu, trực tiếp khiến Xi Vưu bị thương nặng không thể tưởng tượng nổi, nhưng hắn vẫn điên cuồng chém ra Ma Đao, đao mang rực rỡ thê lương bức hai người lui ra.
Ầm ầm!
Trốn đi!
Không có bất kỳ do dự nào, cũng không dám dừng lại, cả người Xi Vưu đẫm máu cuồng bạo chạy trốn về phía thiên địa nơi xa, trong miệng hắn cất tiếng rống giận, còn đang tụng niệm kinh văn cực kỳ thần bí.
- Không thể thả hắn rời khỏi.
Diệp Hiên dữ tợn gầm nhẹ, bước ra một bước xé rách hư không, cuồng bạo đuổi giết Xi Vưu, Tôn Ngộ Không theo sát phía sau, một hồi truy đuổi hiện ra trong thiên địa Vu tộc.
Tại thời điểm này.
Lục Áp nhíu mày, đôi mắt xẹt qua vẻ kinh nghi bất định, hắn cũng không phải bởi vì hai người muốn giết Xi Vưu mà khiếp sợ, hắn vội vàng liếc mắt nhìn Diệp Hiên lấy được một nữa đỉnh nhỏ mà tâm thần bất định.
- Phá Hư Thiên Đỉnh?
- Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, Phá Hư Thiên Đỉnh không có khả năng xuất hiện trong tam giới.
Lục Áp run rẩy khẽ lên tiếng, trong mắt càng có vẻ sợ hãi, giống như nghĩ tới chuyện đáng sợ gì đó.
Lục Áp không ngừng để cho mình tỉnh táo lại, cho đến khi qua mấy chục hơi thở mới khôi phục trấn định, đôi mắt hắn hơi chuyển động, bước ra một bước đuổi theo ba người.
Thiên địa Vu tộc, đuổi giết trên bầu trời.
Xi Vưu gặp phải đại kiếp nạn không thể tưởng tượng nổi, hai đại nhân vật chí cường tàn nhẫn hạ sát thủ với hắn, hắn mặc dù là Vu tộc Cổ Vu được xưng là thượng cổ ma thần, nhưng đối mặt với hai đại chí cường giả liên thủ sát phạt, hắn căn bản không dám có chút ham chiến nào.
Vu huyết rơi xuống đầy trời, tiếng rống giận thê lương không dứt, Xi Vưu liều mạng chạy trốn, hai tay bóp ra vu quyết thần bí, giống như đang triệu hoán lực lượng thần bí nào đó hàng lâm, chỉ là hắn bị hai người điên cuồng đuổi giết, pháp quyết trong tay không ngừng bị cắt đứt, căn bản làm cho hắn không cách nào thi triển ra.
- Giải cứu Cổ Vu.
Chấn động lớn sớm đã khiến cho người Vu tộc chú ý, ước chừng mấy trăm Vu tộc đang bắn tới, tuy rằng bọn họ biết không phải đối thủ của Diệp Hiên, nhưng tính mạng Xi Vưu quá mức quan trọng, cho dù bọn họ chết trận trong tay Diệp Hiên, cũng phải để Xi Vưu đào thoát khỏi trận tử kiếp này.
- Tới một người giết một người, đến hai người giết một đôi.
Diệp Hiên âm trầm gầm nhẹ, căn bản không có lưu tình gì, hắn vốn cùng Vu tộc không chết không thôi, nếu hắn đã tìm được tiểu đỉnh, trước khi đi cũng phải để cho Vu tộc trả giá thảm trọng.
Bang bang.
Đại kích ngang trời, vong hồn khóc lóc, mỗi khi Diệp Hiên đánh ra một kích đều sẽ lấy đi tính mạng của một vị Đại Vu, mà Tôn Ngộ Không cũng là nhân vật cực kỳ hung cuồng kiệt ngạo, lại là một nhân vật vô pháp vô thiên, hai người không chút lưu thủ trực tiếp làm cho phương thiên địa này hóa thành một mảnh tu la đồ tràng.
- Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận.
Ầm ầm.
Mấy trăm vị Đại Vu chết thảm một nửa, nhưng cũng vì Xi Vưu tranh thủ được thời gian thở dốc, cũng làm cho vu quyết thần bí trong tay hắn hoàn thành, vu quang cực kỳ đáng sợ ong ong bốc lên khắp cả thiên địa Vu tộc.
Bang bang!
Bầu trời tám phương, mặt đất mênh mông, chỉ thấy mười hai Tổ Vu sơn đang ầm ầm lay động, mười hai vết rãnh thật lớn hiện ra, mười hai cây cờ đen kịt như mực từ trong mặt đất nứt lên, khí tức khủng bố đến cực hạn che lấp cả thiên địa Vu tộc.
Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại Trận.
Đây là mạnh nhất trận pháp của Vu tộc nhất mạch, càng là đại trận sát phạt nổi tiếng thiên địa, cũng là một trong những nội tình lớn nhất của Vu tộc nhất mạch.
Trong thiên địa có tam đại tuyệt trận.