Hiển nhiên, Khổng Tuyên biến mất mấy vạn năm, tất có cơ duyên cực lớn, nếu không cũng không có khả năng đi vào trong Chuẩn Thánh.
- Đại thiện!
Trấn Nguyên đại tiên mỉm cười thì thầm, mà đám người Đế Tuấn cũng nhíu mày nhìn về phía Khổng Tuyên.
- Gặp qua Trấn Nguyên đạo hữu.
Khổng Tuyên chậm rãi bay tới, ngũ sắc thần quang hơi gợn sóng, càng làm cho phương hư không này vặn vẹo, chuyện làm cho người ta cảm thấy hoảng sợ nhất chính là, rất nhiều linh bảo bên cạnh các Đại La và Chuẩn Thánh ở đây giờ phút này đều hơi run rẩy, tựa như gặp phải thiên địch.
- Chúc mừng đạo hữu bước vào Chuẩn Thánh, từ nay về sau biển rộng mặt cá nhảy, trời cao mặt chim bay, trong thiên địa này lại thêm một Chuẩn Thánh mạnh mẽ.
Lục Áp đạo nhân bước nhanh đến, mỉm cười chúc mừng Khổng Tuyên.
Khổng Tuyên, Khổng Tước năm màu đầu tiên trong thiên địa, thiên phú thần thông ngũ sắc thần quang quét sạch vạn vật, là một nhân vật cực kỳ đáng sợ.
Hắn cũng là nhân vật thời kỳ Hồng Hoang, những vẫn bị kéo ở Đại La đỉnh phong không biết bao nhiêu năm, khi hắn bước vào Chuẩn Thánh, trực tiếp sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, ngũ sắc thần quang cũng sẽ trở thành ác mộng của các Chuẩn Thánh khác.
Khổng Tuyên vô cùng mạnh mẽ, hắn là sinh linh từ Hồng Hoang, càng là sủng nhi của trời đất, ngay cả lúc này, sắc mặt Đế Tuấn cùng Chúc Dung đều khẽ biến, ánh mắt nhìn về phía Khổng Tuyên cũng hơi nghiêm trọng.
Ngũ sắc thần quang, không gì không phá, bất kỳ linh bảo nào trong thiên địa ở trước mặt Khổng Tuyên đều không có tác dụng, chỉ riêng bản lĩnh này đã có thể làm cho người ta cảm thấy cực kỳ kiêng kỵ.
Hậu tích bạc phát, long trời lở đất, cũng đã tu luyện vô tận năm tháng, một khi Khổng Tuyên bước vào Chuẩn Thánh, cũng không phải Chuẩn Thánh bình thường có thể so sánh với hắn.
- Gặp qua Lục Áp đạo hữu.
Khổng Tuyên mỉm cười, chắp tay chào Lục Áp, chỉ là từ đầu đến cuối hắn cũng không nhìn Chúc Dung cùng Đế Tuấn một cái, giống như coi hai người như không khí.
Hiển nhiên, Diệp Hiên và Vu tộc nhất mạch không chết không thôi, mà Thượng cổ Yêu Đình sắp trọng chưởng thiên địa tam giới, tương lai cũng chỉ có thể là địch nhân của Diệp Hiên, Khổng Tuyên làm sao có thể chủ động đi chào hỏi hai người.
- Đạo hữu, mời vào ngồi.
Trấn Nguyên đại tiên gật đầu mỉm cười, Khổng Tuyên chậm rãi tiến vào Nhân Sâm quả hội, trực tiếp ngồi vào hàng đầu tiên, khép hờ đôi mắt, giống như đang nhắm mắt dưỡng thần.
Lúc này.
Nhân Sâm quả hội đã ngồi đầy, người đến đều đã có mặt, duy chỉ có chỗ ngồi để lại cho Diệp Hiên là không có một bóng người, hiển nhiên giờ phút này cũng chỉ thiếu Diệp Hiên.
Dưới gốc Nhân Sâm.
Trấn Nguyên đại tiên kiên nhẫn chờ đợi, Lục Áp đứng bên cạnh hắn, lông mày hơi nhíu lại, âm thầm truyền âm với Trấn Nguyên Đại Tiên:
- Xem ra Diệp Hiên sẽ không tới, ngươi và ta không cần chờ nữa.
Nghe Lục Áp truyền âm, Trấn Nguyên đại tiên chậm rãi gật đầu, lúc này đã qua canh giờ, nhưng Diệp Hiên còn chưa xuất hiện, xem ra hắn thật sự sẽ không tới.
- Đồng nhi, tấu nhạc.
Trấn Nguyên đại tiên lên tiếng, sớm đã có đạo đồng của Ngũ Trang Quan tấu lên tiên âm, còn có hơn mười vị đạo đồng cầm khay, trong đó có đựng vạn pháp linh dược Nhân Sâm quả, nhất nhất đưa đến cho tân khách khắp nơi.
Trấn Nguyên Tử ngồi xếp bằng dưới tàng cây Nhân Sâm, ống tay áo khẽ vuốt ve, một cái bàn trống rỗng xuất hiện thêm, hắn chậm rãi nhấc chén rượu trên bàn, sau đó kính Đại La, Chuẩn Thánh khắp nơi.
- Nhân sâm quả hội mười vạn năm mở ra một lần, chư vị đạo hữu khắp nơi tề tựu đến đây, bần đạo kính chư vị một chén.
Trấn Nguyên đại tiên nói xong, nâng chén, uống sạch rượu bên trong.
Tiên âm tấu vang, linh quang mênh mông, hơn mười tiên hạc bay lượn trong bầu trời, còn có thụy khí bốc hơi trong hư không, Đại La Chuẩn Thánh khắp nơi nhất nhất cầm chén rượu lên, Nhân Sâm quả hội chính thức mở ra.
Vạn pháp linh dược Nhân Sâm quả, thánh vật của thiên địa, vừa vào miệng đã hóa lỏng, làm cho răng môi người ta lưu lại hương thơm, càng có thể làm cho người ta dư vị vô cùng khi tu vi tăng mạnh.
Dưới sự chiêu đãi của Trấn Nguyên Tử, tân khách ở đây nhất nhất nhấm nháp Nhân Sâm quả, các loại ánh sáng Tiên Yêu đang nở rộ, càng làm cho cả Ngũ Trang quan giống như rơi vào trong tiên cảnh xinh đẹp tuyệt luân.
Cùng ngồi đàm đạo, đạo âm ù ù, Trấn Nguyên đại tiên ngồi xếp bằng dưới gốc Nhân Sâm quả, tay hắn cầm địa thư đang truyền kinh thụ pháp, càng làm cho Đại La khắp nơi nghe như si như say, ngay cả mấy vị Chuẩn Thánh cũng âm thầm gật đầu, càng âm thầm khâm phục đối với lý giải về Đạo của Trấn Nguyên đại tiên.
Trấn Nguyên Tử có thể được xưng là Địa Tiên chi tổ, tự nhiên không phải nhân vật bình thường, mỗi một lần Nhân Sâm quả hội mở ra, hắn đều sẽ giảng pháp truyền đạo, đây cũng là thông lệ của quả hội.
Đương nhiên, Nhân Sâm quả hội có thể trở thành thịnh hội trong thiên địa cũng không phải chỉ có Trấn Nguyên đại tiên giảng đạo truyền pháp, các Chuẩn Thánh ở đây đều nhất nhất đi ra, lý giải một chút về thiên địa đại đạo, đây cũng là một quy củ của Nhân Sâm quả hội.
Cũng bởi vì rất nhiều Chuẩn Thánh giảng đạo trong Nhân Sâm quả hội, không biết bao nhiêu Đại La được hưởng lợi, đây chính là nguyên nhân Nhân Sâm quả hội trở thành một đại hội lớn, tụ tập cường giả khắp thiên địa.
Chư Thiên tụng kinh, đạo âm ù ù, bảy ngày trôi qua, Trấn Nguyên đại tiên mới giảng đạo xong, hắn mỉm cười nhìn về phía các Chuẩn Thánh, âm thanh ấm áp ôn nhuận nói:
- Bần đạo bêu xấu, không biết vị đạo hữu nào nguyện tiến lên truyền pháp tiếp theo?
- Bần đạo có một pháp môn, có thể để cho chư vị nhìn một cái.