Đô Thị Thần Nhân

Chương 170

Toàn thân tản mát ra ánh sáng thánh khiết, mười hai Quang Thiên Sứ quan sát bảy người Lưu Vũ Phi, lúc đối thủ vừa thoát khỏi dây dưa,bọn họ liền hét lớn: "Chịu chết đi dị giáo đồ, Thần Chi Diệt Sát".

Mười hai cây thánh giá màu vàng trên đỉnh đầu Thiên Sứ, giống như từ Cửu Thiên Thần Giới, mang theo khí thế hủy diệt vạn vật, lực lượng phô thiên cái địa chụp xuống bảy người Lưu Vũ Phi.

Lúc này sáu người Sở Tâm lam vừa mới thoát ly vây công Thánh Điện võ sĩ, chân đứng còn chưa vững, liền cảm nhận được lực lượng gắt gao tập trung vào mình, sát ý đáng sợ phả vào mặt, làm các nàng thấy sợ hãi.

Màu vàng của "Thần Chi Diệt Sát" giống như mặt trời mới mọc, tản mát ra ánh sáng vạn trượng, mang theo uy lực hủy Thiên diệt Địa, bay đến phía các nàng.

Không khí bốn phía bị nó đè ép, phát ra tiếng "Dát chi".

Lực lượng kinh khủng này, làm cho Sở Tâm Lam lần đầu cảm thấy sợ hãi, cũng lần đầu tiên làm cho nàng cảm giác mình rất yếu ớt không cách nào ngăn cản lực lượng trước mặt.

Trong sáu người, Sở Uyển Tĩnh có tu vi thấp nhất, nàng cảm nhận "Thần Chi Diệt Sát" ẩn chứa lực lượng rất khủ bố, do tu vi kim tiên nên người không tự chủ được, hoảng loạn, lần đầu tiên nàng cảm nhận được cái chết đến gần như vậy.

Không có thời gian dư thừa, Sở Tâm Lam hiểu rõ bất cứ một cây thánh giá nào không phải một người có thể ngăn cản, như vậy.... các nàng chỉ có thể dựa vào lực lượng pháp bảo.

Khẽ kêu một tiếng, sáu người giống như đã luyện tập qua nghìn lần, mấy người Sở Uyển Tĩnh từ các phương hướng khác nhau nhanh như chớp tụ tập đến phía sau Sở Tâm Lam, lấy Sở Tâm Lam làm làm chủ, năm người đồng thời đưa chân nguyên của mình vào cơ thể nàng.

Chân nguyên mãnh liệt như sóng cuộn, dũng mãnh tiến vào cơ thể Sở Tâm Lam.

" Nữ Oa Đỉnh".

Sở Tâm Lam khẽ kêu một tiếng, vì đối phương bức bách nên Sở Tâm Lam phải đưa chí bảo Bổ Thiên Cung "Nữ Oa Đỉnh" ra.

Tốc độ chuyển động hai tay càng lúc càng nhanh, một đám ánh sáng màu vàng lập lèo phù chú hiện lên trong tay Sở Tâm Lam,

"Nữ Oa Đỉnh" bay lên, chân nguyên hóa thành năng lượng khu động "Nữ Oa Đỉnh".

"Nữ Oa Đỉnh " phát ra uy lực cực lớn.

"Nhiếp cương lí đấu tề cửu linh, thiên hạ vạn vật đều là ta sinh". Theo Chú ngữ của Sở Tâm Lam, thiên địa cũng tùy lúc biến sắc.

Tron nháy mắt sáu "Thần Chi Diệt Sát" giáng xuống, Sở Tâm Lam cũng hoàn thành thủ ấn cuối cùng, khẽ quát một tiếng.

"Nữ Oa Đỉnh, tật".

Sở Tâm Lam là lần đầu tiên sử dụng "Nữ Oa Đỉnh".

Kết quả cuối cùng như thế nào các nàng vẫn chưa biết được.

Bên này, sau khi các Thiên Sứ hét lớn, Lưu Vũ Phi chế giễu nói: "Vẫn là chiêu này, không có một chút đổi mới".

Rất nhanh hắn phát hiện "Thần Chi Diệt Sát" uy lực so với lần trước mạnh hơn vô số lần.

May là thời gian phát động "Thần Chi Diệt Sát" khá dài, tốc độ công kích cũng chậm, lúc này mới làm cho hắn có chút thời gian quan sát sáu người Sở Tâm Lam.

Vốn hắn vẫn lo lắng mấy người Sở Tâm Lam, nhìn thấy các nàng lấy ra "Nữ Oa Đỉnh" nên hắn cũng yên lòng.

Uy lực Thần Khí Lưu Vũ Phi hiểu rõ, bởi vì năm đó ở Hoa Sơn hắn coi thường uy lực Thượng Cổ Thần Khí, mới phải chịu thiệt dưới Hiên Viên Kiếm.

"Nữ Oa Đỉnh" không có uy lực công kích cường đại như Hiên Viên Kiếm, nhưng Lưu Vũ phi tin tưởng lực phòng ngự tuyệt đối là đứng đầu trong các Thần Khí, Thiên Sứ thi triển "Thần Chi Diệt Sát" đối với "Nữ Oa Đỉnh" căn bản không có vấn đề.

Không còn phải lo lắng, Lưu Vũ Phi yên tâm đối mặt với sáu "Thần Chi Diệt Sát" cùng đánh tới.

Giống như cảm nhận được tâm ý Lưu Vũ Phi, "Bàn Cổ Phủ" trong cơ thể không đợi hắn gọi, tự động bay ra.

"Bàn Cổ Phủ" phát ra khí thế ngạo thị thiên địa, cùng với"Nữ Oa Đỉnh" dung nạp vạn vật, khí tức tương hỗ cùng nhau chiếu sáng.

Hai đại Thần Khí ảnh hưởng rất lớn đến đám người phía dưới, tất cả Thiên Sứ, Thánh Điện võ sĩ, Tượng Giao võ sĩ thân hình không nhúc nhích, cứng lại, từ phía chân trời chậm rãi rơi xuống.

"Thần Chi Diệt Sát" giống như yếu thế hơn rất nhiều.

Không có thời gian thừa, tay phải Lưu Vũ Phi nắm chặt "Bàn Cổ Phù" một luồng hơi ấm quen thuộc truyền ngược lại cơ thể hắn.

Hắn cười lạnh, khẽ quát:"Phá Thiên Quyết, Khai Thiên".

Theo âm thanh Lưu Vũ Phi, không khí bốn phía nhanh chóng khiêu động, mắt thường có thể thấy kình khí màu trắng giống như triều cường, năng lượng tinh khiết từ " Bàn Cổ Phù" bộc phát ra.

Bỗng nhiên gió mạnh, Tượng Giao võ sĩ như lá cây trong cuồng phong, lắc lư không ngừng.

Không khí trong thiên địa giống bị hóa thành vũ khí sắc bén biết giết người, kình khí chân chính còn chưa đến, nhưng Tượng Giao võ sĩ cảm nhận được không khí bốn phía, giống như lưỡi dao sắc bén cắt vào thân hình bọn họ, thân thể bọn họ cường hãn như vậy nhưng lại dày đặc vết cắt, từng vết thương nhỏ xuất hiện trên người bọn họ.

Không có tên Tượng Giao võ sĩ dám đưa tính mạng mình ra đùa, không có gọi người khác, tự động quay người chạy trốn.

"Thần Chi Diệt Sát" cùng "Phá Thiên Quyết" va chạm nhau.

"Ầm ầm", giữa không trung vang tiếng sấm nổ, điên cuồng gào thét, vô số kình khí cuồng bạo giống như sao băng bay lượn, bắn tung tóe.

Không gian không rung động kịch liệt. nguồn TruyenFull.vn

"Thần Chi Diệt Sát" không thể so sánh với "Phá thiên quyết", nhất là "Phá Thiên Quyết" phối hợp cùng "Bàn Cổ Phù".

Từng vòng tròn, từng tầng kình khí như sóng biển từ bốn phía dũng mãnh lao tới, Tượng Giao võ sĩ chạy trối chết, lần đầu tiên hận người mình quá lớn, vô luận bọn họ chạy rất nhanh nhưng không thể nhanh bằng kình khí do "Phá Thiên Quyết" phát ra, từng nhóm, từng nhóm Tượng Giao võ sĩ thịt nát xương tan, mưa máu từ không trung rơi xuống.

"Phá Thiên Quyết" uy lực làm cho tất cả Thiên Sứ hoảng sợ, đám Thiên Sứ chưa kiến thức qua sự lợi hại của Lưu Vũ Phi, lần nữa vì sự khinh thường phải trả giá thê thảm, kình khí giống như vĩnh viễn không biến mất, rất nhanh đã đuổi theo Thiên Sứ.

Cùng lúc đó "Nữ Oa Đỉnh" lần đầu biểu diễn trước mắt mọi người, đồng thời cũng chứng minh nó không phải thần khí phụ lòng người.

Nó bỏ đi lớp vỏ bên ngoài, quanh thân nổi lên phù chú màu xanh biếc, bao phủ lấy sáu người Sở Tâm Lam.

Khi "Thần Chi Diệt Sát" đánh trúng kết giới màu xanh biếc, "Nữ Oa Đỉnh" cũng phát ra ánh sáng chói mắt, so với mặt trời còn chói mắt hơn, trong đêm tối trên Thần Ma Chiến Trường lại càng sáng hơn, "Thần Chi Diệt Sát" diệt thế trong ánh sáng chói mắt này, dần dần bị triệt tiêu, cùng với nó liên hợp công kích của Thánh Điện võ sĩ cũng biến mất.

"Nữ Oa Đỉnh" chỉ dùng để phòng thủ sao?

Nó cam tâm để người khác công kích mà không đánh trả sao?

Không! Đương nhiên không phải, nếu chỉ có vậy "Nữ Oa Đỉnh" không xứng với vị trí thứ ba trong bảng Thần Khí.

Sáu "Thần Chi Diệt Sát" sau khi biến mất.

Nữ Oa Đỉnh lại một lần nữa tản mát ra lực lượng vô hình, trong không khí gợn sóng, khiến cho mọi người phát hiện tồn tại công kích.

Những người ở đây đều cảm thụ được, mục tiêu công kích rõ ràng là Thánh Điện võ sĩ, lực lượng quỷ dị trói buộc bọn họ tại chỗ, nhất cử nhất động đều bị hạn chế.

Lúc này thủ ấn của Sở Tâm Lam vừa chuyển, nàng khẽ quát: "Vạn Vật Luyện Hóa". "Nữ Oa Đỉnh" giống như tung ra một cái lưới rộng mênh mông chụp xuống Thánh Điện võ sĩ, lực hút khổng lồ từ "Nữ Oa Đỉnh" hút vạn vật vào miệng nó.

Thánh Điện võ sĩ bị "Nữ Oa Đỉnh" tập trung lại, bọn họ cảm nhận trong không khí có sự khác thường, sau lực lượng làm bọn họ không thể nào nhúc nhích là lực hút mạnh mẽ, bọn họ hoảng sợ giãy dụa, cố gắng thoát khỏi lực lượng kinh khủng trói buộc.

Nhưng tất cả giãy dụa đều vô ích, trong nháy mắt vô số Thánh Điện võ sĩ chịu không được lực hấp dẫn, bị hút vào trong "Nữ Oa Đỉnh", phát ra tiếng bi kêu thảm tuyệt vọng.

Lúc này "Nữ Oa Đỉnh" như ngọn đèn sáng ngời, mà Thánh Điện võ sĩ như con thiêu thân, biết rõ phía trước là tử lộ bọn họ vẫn không tự chủ được lao vào.

Mấy vạn Thánh Điện võ sĩ không có người nào còn sống, bị hút vào "Nữ Oa Đỉnh" liền bị luyện hóa, ngay cả kêu thảm cũng không có cơ hội.

Lực sát thương của Lưu Vũ Phi so với mấy người Sở Tâm Lam kinh khủng hơn mấy lần, gần hai mươi vạn thiên sứ bị uy lực "Phá Thiên Quyết" tiêu diệt, từng nhóm từng nhóm lớn, thịt nát xương tan, kình khí bắn khắp nơi trong đám Thiên Sứ, tiếng gió rít gào, cuộn trào mãnh liệt, phòng ngự ma pháp bảo vệ tính mạng, "Thánh Thuẫn" chỉ có thể đỡ một giây.

Phát ra "Thần Chi Diệt Sát" Thiên Sứ đã không để lại đường sống, bản thân lựa chọn sai lầm, bọn họ cuối cùng vì mưu lược thiên giới phải trả giá bằng tính mạng mình, hai mươi vạn thiên sứ cuối cùng bị tiêu diệt hết, còn có mấy vạn Tượng Giao võ sĩ.

Lưu Vũ Phi cũng không buông lỏng cảnh giác, hắn hiểu được chuyện tuyệt đối không dễ dàng, hắn vừa mới suy nghĩ vậy, các Chủ Thần Thánh Điện Sơn, Tượng Giao Viên, Tây Phương Thiên Đình ẩn tàng trong hư không, nhìn thuộc hạ của mình bị người ta diệt trừ, bọn họ không vì kế sách chó má trước đó, mà bỏ lỡ cơ hội tốt cứu người.

Ngày đó Chủ Thần căn bản không nghĩ tới mấy người Lưu Vũ Phi thực lực cường đại như thế, cũng không có nghĩ tới ngoài Lưu Vũ Phi, ngay cả mấy người Sở Tâm Lam cũng có Thượng Cổ Thần Khí.

Vốn kế hoạch của bọn họ dùng uy lực "Thần Chi Diệt Sát" tấn công sáu người Sở Tâm Lam, làm Lưu Vũ Phi phải phân tâm cứu viện, mặt khác mấy người bọn họ sẽ liên thủ tập kích bất ngờ, bởi vậy các thiên sứ mới không để lại đường sống khi thi triển Thần Chi Diệt Sát.

Nhưng là hiện tại tất cả đã quá muộn, bọn họ phán đoán sai tu vi mấy người Lưu Vũ Phi, chỉ là trong chớp mắt thủ hạ bị giết loạn, ngay cả cơ hội cứu đều không có.

Lòng bọn họ đau như đao cắt, nhìn từng nhóm từng nhóm thủ hạ ngã xuống, chịu không nổi, giận dữ gầm lên một tiếng, phá vỡ hư không, hơn năm mươi vị Chủ Thần đồng thời hiện thân.

Tính mạng thủ hạ đã không cách nào vãn hồi, bọn họ có thể làm là thay thuộc hạ báo thù.

Hơn năm mươi Chủ Thần đồng thời ngâm xướng chú ngữ, mấy chục người đồng thời chuẩn bị thi triển cấm chú diệt thế diệt thiên,theo tiếng chú ngữ xướng vang, không trung Thần Ma Chiến Trường phát sinh dị tượng, Lưu Vũ Phi cảm thấy một cổ áp lực kinh khủng chụp xuống hắn.

Trong trời đêm lưu vân như lửa cuồn cuộn, cuồng phong rạch trời xé đất bốc lên, giống như kiếp vân cửu trọng Thiên Lôi, đồng thời xuất hiện trên Thần Ma Chiến Trường, trong trời đêm hiện lên từng đạo lôi điện lớn, mặt đất đen kịt bị chiếu sáng như ban ngày.

Các Chủ Thần biết rõ đang lúc đau lòng không phải thời cơ tốt nhất, nhưng bọn họ không thể chịu đựng được các Thiên Sứ lần nữa bị Lưu Vũ Phi giết hại, vì vậy chỉ có thể hiện thân sớm.

Nhưng chín tên Thiên Tiên của Tân Nguyên Tiên Giới vẫn không có động tĩnh gì, thủ hạ Thánh Điện Sơn, Tượng Giao Viên chết bọn họ cũng không quan tâm, bọn họ đứng sau kết giới chăm chú nhìn, đợi cơ hội tốt nhất, làm bị thương nặng mấy người Lưu Vũ Phi không cách nào bù đắp.

Hơn năm mươi Chủ Thần đã phát động cấm chú, cấm chú ma pháp từ trong miệng bọn họ phát ra, làm nhiều người run rẩy, giờ khắc này trên Thần Ma Chiến Trường tràn ngập năng lượng các loại cấm chú.

Cuồng phong điên cuồng, băng tuyết rơi lả tả, liệt hỏa thiêu đốt, lôi điện rít gào.

Thiên Sứ thoát khỏi tay Lưu Phi, cũng bị lực lượng kinh khủng rung động.

Nói về tu vi nơi này bất cứ một gã Chủ Thần nào cũng không so được với Sở Tâm Lam, nhưng đồng thời hơn năm mươi Chủ Thần cùng đánh, thanh thế đủ để mọi người biến sắc.

Giờ khắc này, bầu trời giống như sụp xuống, không có một tấc không gian an toàn, năng lượng kinh khủng từ bốn phía áp lại.

Lưu Vũ Phi lắc mình tới bên cạnh mấy người Sở Tâm Lam, hắn nói: "Sư tỷ, các tỷ toàn lực phòng thủ, bằng lực phòng ngự của Nữ Oa Đỉnh công kích bọn họ không đáng sợ, lúc này công kích để ta ứng phó".

Lúc này không phải lúc khách khí, sáu người gật đầu tin tưởng Lưu Vũ Phi có thể ứng phó công kích của đối phương, sáu người làm thành một vòng tròn, bấm vô số pháp thuật phòng ngự lên người mình.

"Nữ Oa Đỉnh" phát sinh dị biến lần nữa, một đạo kết giới mắt thường có thể thấy lần nữa bao phủ sáu người Sở Tâm Lam, đồng thời giống như một cái ô che mưa chắn trên đỉnh đầu các nàng.

Lưu Vũ Phi an tâm, khẽ cười, áp lực từ đỉnh đầu truyền xuống không nhỏ, hắn cũng không phải kẻ vô tri, dùng pháp bảo phòng ngự là tốt nhất.

Thần Nguyên Chiến Giáp xuất hiện trên thân.

Thần Giáp trên thân, Lưu Vũ Phi thu hồi Bàn Cổ Phù, tay phải rung lên, Thất Thải Thần xuất hiện ở trên tay.

Nói về lực sát thương Bàn Cổ Phủ phối hợp với Phá Thiên Quyết có thể nói là đệ nhất, nhưng đôi khi không phải là phương pháp hữu hiệu lui địch.

Lúc này tất cả Chủ Thần đã hoàn thành cấm chú, hơn năm mươi người cùng hét lớn, ma pháp mang theo khí thế phô Thiên cái Địa hướng bảy người Lưu Vũ Phi chụp xuống.

Chỉ thấy trong không trung xuất hiện vô số tia sét, nhũ băng, cầu lửa, lốc xoáy, chính là ma pháp hỗn hợp, nhanh chóng chụp xuống.

Lưu Vũ Phi vũ động rất nhanh, một phân thân, hai phân thân, ba phân thân.... ba lăm phân thân nhanh chóng xuất hiện, Phệ Thiên Kiếm Trận xuất hiện.

Ba mươi lăm phân thân theo bản thể, cùng múa đại kiếm, mỗi một đường kiếm tạo nên một trận cuồng phong, kiếm khí ngưng kết thành luồng mà không phát ra.

Lưu Vũ Phi bỗng nhiên huyết sáo dài một tiếng, trầm giọng quát: "Quỷ mị".

Theo tiếng quát, vô số đạo tiên thiên kiếm khí vọt lên không, chỉ thấy kiếm ảnh hướng bốn phương tám hướng bay múa đan vào nhau.

Kiếm khí sắc bén chém ra, ma pháp trên không lưu động, hai cỗ lực mạnh mẽ chạm nhau.

Bỗng nhiên, trong hư không vang lên tiếng nổ rung trời, vô số kình khí, ánh sáng chói mắt tung bay trên dưới, giống như hơn mười vạn quả pháo hoa cùng bắn lên vừa rực rỡ vừa xinh xắn.

Từ trong va chạm, kình khí sắc bén bắn tung téo, tạo nên tiếng gió gào thét phá thiên làm lòng người sợ hãi đến cực điểm.

Có vài đạo lôi điện xuyên phá "Quỷ mị" phong tỏa, đánh vào thân Lưu Vũ Phi, Cửu Đẩu Tiểu Kim Long (rồng vàng chín đầu) trên

"Thần Nguyên Chiên Giáp", đột nhiên bay ra, há mồm to không tương xứng với thân thể, nuốt gọn mấy đạo lôi điện này rồi lại quay lại trên thân Lưu Vũ Phi, Lưu Vũ Phi nhìn thấy cảnh tượng này ngạc nhiên quên không khép miệng, Trời! Thần Nguyên Chiến Giáp là Kim Long thật sao? Mặc dù "Phệ Thiên Kiếm Trận" áp chế một nửa uy lực cấm chú, Lưu Vũ Phi vẫn bị chấn tâm huyết sôi trào, mấy chục chủ thần cùng đánh không phải như trò đùa, thân hình hắn cũng bị chấn rơi xuống phía dưới.

Còn đạo lốc xoáy lại nhằm hướng Sở Tâm Lam, tất cả lốc xoáy cuồng bạo mang theo lực xé, giống như ngàn vạn người không lồ đồng thời chuyển động hai tay, muốn xé nát tất cả sinh linh chắn phía trước.

"Ầm ầm" mấy tiếng nổ, lúc lốc xoáy đánh vào kết giới "Nữ Oa Đỉnh", kết giới phập phồng kịch liệt mấy lần, rốt cuộc ổn định.

Lốc xoáy kéo tới đã bị "Nữ Oa Đỉnh" hút vào bên trong, trở thành một bộ phận.

Kết quả như vậy lần nữa làm cho Sở Tâm Lam không nghĩ tới, các Chủ Thần thi thuật không nghĩ đến, mấy người Sở Tâm Lam không cần khu dụng "Nữ Oa Đỉnh" cũng tự động phản kích, các Chủ Thần bị năng lực thần kì "Nữ Oa Đỉnh" làm cho kinh ngạc.

Cấm chú kinh khủng rốt cuộc phát uy xong, nhưng Lưu Vũ Phi không bị tổn hao sợi tóc, cho dù một chút lửa,nhũ băng đột phá lưới kiếm phong tỏa cũng bị Kim Long trên Thần Nguyên Chiến Giáp nuốt hết.

Thu hồi tất cả phân thân, Phệ Thiên Kiếm Trận cũng tiêu tán, Lưu Vũ Phi cười lạnh, huyết sáo dài một tiếng kinh thiên, đồng thời thân ảnh hư ảo như tia chớp bay tới các Chủ Thần.

Đám Chủ Thần cũng không phải chỉ biết ma pháp. Phút chốc, Chiến Thần Tây Phương Thiên Đình, Hải Thần, Thái Dương Thần, Tượng Chi Thần của Thánh Điện Sơn, Thần Chiến Tranh, đại loại gần hai mươi Chủ Thần, rống to một tiếng, theo tiếng rống xuất ra tuyệt chiêu.

Chỉ thấy hơn mười thân hình, không chút yếu thế hướng Lưu Vũ Phi phóng lại, thân thể như một ngôi sao, hàn quang vạn trượng, nhanh như sao băng, liên tục xuất ra các động tác.

Chiến Thần Mâu, Hải Thần Xoa, Thánh Kiếm, lưỡi trắng sáng hiện lên vạn điểm tinh quang, kình khí như từ biển sâu đánh tới, toàn thân Lưu Vũ Phi.

Lưu Vũ Phi cảm thấy tinh mang lóng lánh trước mắt, quanh thân bị bao trùm bởi ánh sáng, không gian bị kình khí lợi hại nghiền nát phát ra tiếng "Xuy xuy".

Lưu Vũ Phi không có kinh hoảng.

Thời gian cũng không có cho hắn do dự, vận đủ chân nguyên lên Thất Thải Thần Kiếm, kiếm quyết bảy màu đệ "Ánh sáng lập lòe" như điện.

Chỉ thấy kim quang đại thịnh, kiếm ảnh phô thiên cái đại hỗn tạp cùng sấm sét, ngửa lên trên như một chiếc lưới bạc.

Kiếm khí dày đặc tung bay, trong nháy mắt va chạm với tia sáng màu thủy ngân "Cheng! Cheng! Cheng!".

Kiếm khí và binh khí va chạm nhau, phát ra tiếng nổ liên tiếp, trong tiếng nổ lẫn lộn tiếng rên.

Bình Luận (0)
Comment