Trong lúc hắn cùng Hậu Hạo Hiên trao đổi thì đã có thêm ba món đồ vật được bán ra, tất cả đều là đan dược tam phẩm dược tính bất đồng do Hoắc đại sư luyện chế.
Không khí phách mại hội lúc này đã trở nên sôi động hơn rất nhiều, ba loại đan dược vừa nãy cũng có một loại được một vị khách nhân ở Thiên phòng tham gia đấu giá, nhưng cuối cùng lại do một Địa lô khách nhân giành được vào phút cuối. Một bình tam phẩm đan dược này giá trị liền đạt tới hơn 2 vạn Hạ phẩm Nguyên thạch.
Món đồ vật thứ năm lúc này được đem ra không ngờ cũng không có trong danh sách ban đầu. Đặc biệt cũng không phải đan dược, pháp bảo, công pháp hay nội đan Linh thú mà chính là một nữ tử dị tộc.
Cố Tịnh phách mại sư hào hứng giới thiệu:
- Các vị, đấu giá lần này cũng là đến phút chót Vạn Bảo phường ta vừa mới quyết định thêm vào. Cũng không phải là một món đồ vật mà là một nữ nha hoàn a. Hơn nữa, cô nương này chính là một nữ tử Ly Miêu tộc, tu vi đã đạt đến Lục giai Linh thú hoá hình. Về phần Ly Miêu nữ nhân có điểm gì đặc biệt, lão phu cũng không cần phải nói ra. Nếu như còn có vị nào chưa biết, sau khi mua nàng về liền có thể tự thân khám phá a.
Khán phòng nam nhân lập tức cười dâm không ngớt. Không khí so với lúc trước có thể coi là một điểm bùng nổ náo nhiệt. Nhiều người không nhịn được còn thúc giục Cố Tịnh mau đem giá khởi điểm nói ra.
Cố Tịnh đợi cho khán phòng yên tĩnh một chút liền hô lớn:
- Giá khởi điểm hai vạn Hạ phẩm Nguyên thạch, mỗi lần tăng giá thấp nhất là một ngàn khối. Các vị, xin mời!
Tiếng phách mại vang lên, khách nhân lập tức tranh nhau ra giá, ngay cả khách nhân tại Thiên phòng cùng đồng loạt tham gia, thoáng một cái giá cả đã lập tức tăng thêm bốn vạn.
Đỗ Tiên sửng sốt không ngờ đến, Linh thú theo như hắn biết đã đạt đến Lục giai liền có thể so sánh với Chân Tiên kỳ, Linh thú mỗi tộc cũng là vô cùng cao ngạo. Từ khi nào lại có thể dễ dàng đem ra bán công khai như vậy?
Hắn quay sang hỏi Hậu Hạo Hiên:
- Hạo Hiên huynh, ta tưởng Linh thú nhất tộc đều là thập phần ngạo khí cường đại. Đem tộc nhân của họ ra đấu giá như vậy, không sợ Ly Miêu tộc kia bất mãn hay sao?
Hậu Hạo Hiên ngạc nhiên nhìn hắn, lại hỏi một câu ngớ ngẩn:
- Đỗ Tiên huynh, ngươi không biết Ly Miêu nhất tộc này sao? Các nàng thì có điểm gì ngạo khí mà bất mãn chứ!
- Hạo Hiên huynh, ta chỉ biết Ly Miêu chủng tộc là dị chủng của Thanh Khâu Hồ tộc cùng với Mỹ Vân Báo. Tuy là dị chủng nhưng chẳng lẽ lại không phải là có huyết mạch truyền thừa của thần thú hay sao. Từ khi nào Thần thú chi thứ tộc đàn lại dễ dàng trêu vào như vậy?
Hậu Hạo Hiên ánh mắt dò xét nhìn hắn một lượt, không hiểu tên này là từ xó xỉnh nào chui ra. Một chuyện đơn giản ngay cả đứa trẻ lên ba tại Trường Sinh quốc này cũng biết mà Đỗ Tiên lại đem thành quái sự thắc mắc.
Tuy vậy, Hậu Hạo Hiên vẫn nhiệt tình giải thích, thật hiếm khi mới gặp được một tên ngốc để hắn lên mặt chỉ dạy a.
- Đỗ Tiên huynh, Mỹ Vân Báo nhất tộc chỉ là một Linh thú chủng tộc thấp kém, còn không có tộc đàn nào cường đại để phụ thuộc. Hơn nữa, Mỹ Vân Báo tộc nhân đa phần đều là quen sinh sống riêng lẻ, không có kết thành tộc đàn hay gia tộc gì cả. Ly Miêu nhất tộc kia từ thời xa xưa truyền lại cũng chỉ là dị chủng của nam tộc nhân Cửu vĩ Hoàng Hồ cùng với nữ tộc nhân Mỹ Vân Báo sinh ra. Hoàng Hồ trong Thanh Khâu Hồ tộc cũng không có bao nhiêu huyết mạch thần thú, lại cùng Mỹ Vân Báo thấp kém câu thông. Ly Miêu được sinh ra kia tự nhiên là không được Thanh Khâu Hồ tộc bảo hộ rồi. Năm tháng qua đi, Ly Miêu nhất tộc tuy có số lượng tương đối đông đúc nhưng đều chỉ sống thành từng nhóm nhỏ, tu vi cùng lắm tiến hoá đến được Thất giai Linh thú là cực hạn. Ta cũng chưa từng nghe nơi nào truyền đến tin tức có Bát giai Ly Miêu xuất hiện. Hơn nữa Ly Miêu bản thể yếu ớt, sống trong sơn mạch sâm lâm chỉ có thể làm thực vật cho Linh thú khác mà thôi. Đa phần bọn chúng đều lựa chọn sinh sống ở phụ cận thành trì của Nhân tộc. Cuộc sống cũng chẳng phải sung túc dễ chịu gì cho lắm. Rất nhiều nữ tử Ly Miêu tộc hoặc bị cường giả thu phục cưỡng ép hoặc là tự nguyện bán mình vào kỹ viện kiếm kế sinh nhai, tỉ dụ như Dạ Nguyệt lâu cũng là không thiếu a.
Đỗ Tiên nghe vậy hiểu ra đôi chút lại thắc mắc:
- Nếu là không khó để tìm được cớ sao giá cả lại cao như vậy?
Hậu Hạo Hiên có chút cảnh giác nhìn hắn hỏi:
- Huynh đài, ngươi thật sự chưa đến Dạ Nguyệt lâu lần nào hay sao?
Đỗ Tiên gãi gãi mũi cười:
- Tại hạ mới đến Phong Khởi thành chưa được bao lâu. Còn là chưa có thời gian ghé qua a.
- Ra là vậy - Hậu Hạo Hiên gật gù bình phẩm - nếu Đỗ Tiên huynh đài có hứng thú. Tại hạ có thể dẫn ngươi đi theo, chỉ có điều chi phí đều do ngươi chi trả, thế nào?
“Ta kháo, lúc sáng là một tên Mạc Hùng Phong, giờ lại thêm một tên Hậu Hạo Hiên, đồng dạng mặt dày bỉ ổi như nhau. Hùng Phong, Hạo Hiên thật là sỉ nhục hai cái danh tự này a” Đỗ Tiên chửi thầm, ngoài miệng chỉ cười cười lấy lệ.
Hùng Phong, Hạo Hiên đều là tên đẹp, một cái uy vũ một cái lỗi lạc nhưng so với tính cách của hai ngươi đều là ngược lại
Hậu Hạo Hiên thấy hắn tuy không lập tức đồng ý nhưng cũng không từ chối, lại càng thêm nhiệt tình giải đáp:
- Ly Miêu nữ nhân tại Dạ Nguyệt phường có ba phần là dị chủng của nhân loại với linh thú, bảy phần còn lại đều là từ Nhất giai đến Tứ giai Ly Miêu bị ép uống Hoá Nhân Đan. Linh thú uống Hoá Nhân Đan lúc biến hình đều có nhiều nét tương đồng, hơn nữa lại không thể biến về bản thể để tu luyện tấn giai. Làm sao có thể so sánh với Lục gia Ly Miêu kia chứ, nàng ta là Linh thú thuần chủng tự thân biến hoá, không cần nói cũng biết xương cốt da thịt tự nhiên đều là vưu vật cực phẩm rồi.
Đỗ Tiên nghe vậy mới nhớ ra, Linh thú phải đạt đến Ngũ giai mới có thể tự thân biến hoá thành hình dạng nhân loại, hơn nữa khởi nguồn của một chủng loại Linh thú cũng phải có cường giả sáng chế ra Linh thú công pháp dùng để biến hình truyền thừa lại thì tộc nhân đời sau mới có thể biến thân.
Ngoài ra, Linh thú muốn biến hoá sang hình dạng khác cũng không phải dễ dàng gì. Lần đầu tiên tự nhiên sẽ phải chịu muôn vàn đau đớn nhục thể. Mà một khi đã định hình thể chất của ba chủng tộc khác liền rất khó thay đổi.
Tất nhiên nói như vậy cũng không có nghĩa là Linh thú không còn phương pháp nào để hoá thân. Thiên địa linh vật dị bảo rất nhiều, tự nhiên cũng có tồn tại một loại linh thảo gọi là Hoá Hình Thảo. Hoá Hình Thảo này nếu trực tiếp nuốt vào thường sẽ sinh ra dị trạng trên cơ thể, chỉ khi được luyện chế thành đan dược mới có thể phục dụng.
Hậu Hạo Hiên cũng là đem vấn đề này ra giải thích rõ hơn cho hắn hiểu tường tận về Hoá Nhân Đan.
Lấy Hoá Hình Thảo làm chủ dược để luyện đan có thể luyện chế được Hoá Hình Đan, loại đan dược này giúp cho người sử dụng biến đổi hình dáng theo ý muốn, dù là Linh thú, Ma Thần hay Yêu tộc đều có thể tuỳ tiện biến hoá. Thậm chí Hoá Hình Đan còn có thể đem người sử dụng biến hoá ra hình dạng của cây cỏ, đồ vật tuỳ theo năng lực của người đó.
Nhưng Hoá Hình Đan là đan dược Thất phẩm vốn có giá trị rất lớn, hơn nữa luyện chế phức tạp không có mấy ai có thể đơn giản luyện ra.
Tuy nhiên, các luyện dược sư cũng có một loại phương pháp khác để tận dụng dược tính của Hoá Hình Thảo. Đan dược này còn không tính là Nhất phẩm đan dược, dược tài luyện chế cũng là tương đối rẻ mạt, chỉ có điều tác dụng phụ chính là khó có thể khiến người phục dụng chấp nhận.
Thứ này gọi là Hoá Thể Đan, là một loại Cửu Chuyển Đan dược đỉnh phong mà bất kể tu vi cấp bậc nào uống vào đều có tác dụng. Hoá Thể Đan chính là đem dược tính của Hoá Hình Thảo khống chế ở một mức độ nhất định.
Sử dụng Hoá Thể Đan sẽ giúp cho người sử dụng tuỳ ý biến hoá như Hoá Hình Đan, chỉ có điều...
Tác dụng hoá hình là VĨNH VIỄN!!
Hoá Hình Đan giải dược chính là Hoá Hình Đan, người phục dụng chỉ cần có hai viên đan dược loại này, cùng lúc uống vào liền có thể tự do chuyển đổi hình dáng một lần. Cơ thể đối với Hoá Hình Đan không sinh ra kháng tính.
Nhưng đối với Hoá Thể Đan thì lại là chuyện khác. Mỗi người nhiều nhất chỉ có thể phục dụng một viên Hoá Thể Đan cơ thể sau khi biến hoá liền sinh ra kháng tính với đan dược. Một khi đã biến hình rồi liền vô pháp biến hoá trở lại. Hơn nữa tác dụng cũng không phải là tuyệt đối, Nhân tộc uống vào muốn biến hoá ra hình dáng của chủng tộc khác cũng không thể thay đổi 100%. Linh thú, dị tộc muốn biến thành Nhân loại cũng sẽ bị lưu lại những nét đặc trưng của bản thể.
Có thể nói Hoá Thể Đan chính là một thất bại phẩm của Luyện Dược Sư sáng chế ra dược phương đó. Tuy nhiên, chủ của thanh lâu kỹ viện đối với đan dược này lại rất có hứng thú.
Rất nhiều lão bản của thanh lâu, kỹ viện đều lựa chọn mua lấy Linh thú cấp thấp rồi cho phục dụng Hoá Thể Đan đã cải tiến. Loại đan dược này gọi là Hoá Nhân Đan, chuyên dùng cho Linh thú biến hình thành nhân loại để phục vụ khách nhân.
Nói đến đây Hậu Hạo Hiên cũng có chút bất mãn nhận xét:
- Hậu thiếu gia ta chính là khinh thường phương pháp độc ác như vậy. Linh thú phục dụng Hoá Nhân Đan vĩnh viễn cả đời không thể tu luyện, thọ nguyên cùng thanh xuân đều là vô pháp kéo dài. Đây chính là một sự tra tấn khủng khiếp a.
Nghe hắn giải thích Đỗ đại phu cũng cảm thấy tức giận thay cho những Linh thú nữ tử kia. Thêm vào đó, Đỗ Tiên cũng nảy sinh một chút kính trọng đối với Hậu Hạo Hiên, tên công tử vô sỉ, bại não này cũng có chút điểm chính khí a.
Không ngờ câu nói tiếp theo của Hậu Hạo Hiên làm cho Đỗ đại phu muốn ngã ngửa
- Chính vì vậy mỗi lần đến Dạ Nguyệt lâu, bổn thiếu gia thường thưởng cho các nàng rất nhiều Nguyên thạch. Đỗ Tiên huynh, lần tới chúng ta cùng đi, coi như là vì các nàng mà tích chút công đức a.
Đỗ Tiên cười gằn ngó lơ, không thèm để ý đến tên vô lại này nữa mà tập trung theo dõi lên sân khấu.
Lúc này phách mại hội tranh đoạt mỹ nữ dị tộc đã đến cao trào, những khách nhân tham dự ngồi tại Nhân Vị đều là lặng lẽ rút lui, nhường chỗ cho các thế gia đại tộc ngồi tại Địa Lô và Thiên Phòng tranh đấu.
- Bảy vạn tám ngàn Hạ phẩm Nguyên thạch.
Một nam tử ngồi tại Địa lô số 16 lên tiếng, lập tức từ phía Thiên phòng phía trên hắn cũng nhanh chóng tăng giá:
- Tám vạn Hạ phẩm Nguyên thạch
- Tám vạn một ngàn...
- Tám vạn ba ngàn Hạ phẩm Nguyên thạch
- ...
Nghe trong chỉ thoáng chốc Đỗ Tiên liền thấy giá cả đã được đẩy lên gần 10 vạn Hạ phẩm Nguyên thạch nhưng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, hắn lè lưỡi lắc đầu:
- Mấy người này thật là thừa tiền a.
Hậu Hạo Hiên bình thản nói:
- Những chuyện như vậy vốn chẳng có gì lại a. Thường thì giá trị thực sự của tiểu nữ Ly Miêu tộc kia cũng chỉ tầm 7,8 vạn Hạ phẩm Nguyên thạch thôi. Nhưng lúc này hẳn là có vài tên váng đầu muốn tranh hơn thua mới thi nhau đẩy giá lên như vậy. Ta lại nhớ trước đây vài năm, cũng có một hồi tranh đoạt như thế này, đấu giá phẩm vật cũng là một nữ tử Ngọc Túc Tử Loan thất giai linh thú. Giá cuối cùng lên tới hơn một vạn Trung phẩm Nguyên thạch.
- MỘT VẠN TRUNG PHẨM NGUYÊN THẠCH???
Đỗ đại phu thất thố kêu toáng lên, con số này mà nói chính là đủ để mua lấy một toà Thanh Dương Biệt Viện a.
Hậu Hạo Hiên nghe hắn kêu lớn như vậy liền vội vã lấy tay bịt miệng hắn nhưng cuối cùng vẫn là không kịp.
Cả khán phòng lập tức im bặt, chỉ có Cố Tịnh sững lại một chút lập tức nói:
- Vị đại gia Nhân vị số 27 kia ra giá Một vạn Trung phẩm Nguyên thạch, không biết có đại gia nào trả giá cao hơn không?
Chỉ nghe thấy từ Thiên phòng số 8 cùng với Địa lô số 16 vang lên một tiếng hừ lạnh khó chịu nhưng không có ai tiếp tục trả giá.
Cố Tịnh lập tức gõ búa hô lớn:
- Một vạn Trung phẩm Nguyên thạch lần thứ nhất!
- Một vạn Trung phẩm Nguyên thạch lần thứ hai!
- Một vạn Trung phẩm Nguyên thạch lần thứ ba! Thành giao!!
Đỗ Tiên còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra chỉ thấy Hậu Hạo Nhiên mếu máo nhìn hắn:
- Đỗ Tiên huynh, ngươi la lớn như vậy làm gì. Giờ thì tốt rồi, ngươi có đủ một vạn khối Trung phẩm Nguyên thạch chứ.
Đỗ đại phu lúc này mới nhận thức được sự việc vừa rồi, mặt hắn lập tức đần ra không biết phải tính toán ra sao. Không lẽ lại bảo là mình nói nhầm?
Hậu Hạo Hiên nhìn hắn ngẩn người không trả lời, cắn răng gằn từng tiếng vỗ vai hắn:
- Đỗ Tiên huynh, Hậu Hạo Hiên ta cùng ngươi nói chuyện thấy cũng rất hợp ý. Nếu như không ổn thì để ta cho ngươi vay tiền cũng được. Nhưng phải tính lãi suất a.
Đỗ Tiên dở khóc dở cười nhìn Hậu Hạo Hiên, tên này tuy có chút vô lại cùng tính toán, cơ hội xem ra cũng là nam tử có nghĩa khí a.
- Ắc, một vạn Trung phẩm Nguyên thạch ta cũng có, chỉ là không dưng lại mua về một nữ tử không biết để làm gì a.
Hậu Hạo Hiên kia liền thay đổi thái độ, chính khí ngời ngời nói:
- Huynh đài, ngươi không biết dùng để làm gì thì chuyển nhượng cho ta vậy, coi như gỡ gạc lại một chút. Năm vạn khối Hạ phẩm Nguyên thạch, thế nào?
Đỗ đại phu trợn mắt nhìn hắn:
- Ắc, Hạo Hiên huynh, ngươi thật là...
Hậu Hạo Hiên cũng không phải quá mức vô sỉ, khuôn mặt có chút đỏ lên cười cười lấy lệ.
“Ta kháo, số tiền này liền tương đương với 100 vạn Hạ phẩm Nguyên thạch, cái giá chưa được tới một thành mà ngươi cũng dám mở miệng đề nghị. Vô lại”
Đỗ Tiên trong lòng thầm mắng.
Phía bên trên Thiên phòng số 8, một ánh mắt lạnh lẽo đem khuôn mặt của hắn ghi nhớ lại cẩn thận.
Tại Thiên phòng số 7...
Một trung niên nhân quần áo hoa lệ cùng với một lão giả thân mặc hắc y đoản sam, cánh tay áo cắt ngắn lộ ra cơ bắp cuồn cuộn đều hướng về phía Đỗ Tiên ý tứ dò xét.
Trung niên nhân nói:
- Hạo nhi không biết là đang nói chuyện gì với vị công tử kia?
Lão giả lắc đầu:
- Nơi đây quá mức ồn ào cộng thêm có Tuyệt Âm trận hỗ trợ, ta cũng không thể nghe lén.
Trung niên nhân cười khổ:
- Chỉ hy vọng Hạo nhi không làm gì đắc tội hắn ta là được? Sau này về phải nhắc nhở hắn một chút.
Hắc y lão giả lại lần nữa lắc đầu:
- Hạo nhi tính tình thuần phác, thiện lương. Ngươi kìa cũng có vẻ không giống tiểu nhân hèn mọn hay chấp nhặt với kẻ khác, ta nghĩ cũng không có xảy ra việc gì bất trắc đâu. Hơn nữa, ngươi nhìn xem, hai người bọn hắn chuyện trò cũng rất vui vẻ. Theo ta cứ để như vậy đi.
Trung niên nhân nhíu mày:
- Như vậy sao được, chí ít cũng phải dặn dò Hạo nhi cố gắng thân cận một chút.
Lão giả lần thứ ba lắc đầu phản đối:
- Không cần, ngươi làm gia chủ bao năm nay chẳng lẽ không rõ một điều, những người như vậy càng là vô duyên vô cớ tiếp cận họ lại càng đề phòng. Hơn nữa, người làm cha như ngươi lại không hiểu rõ tính nết hài tử, Hạo nhi tính tình như thế nào? Càng bảo nó làm thân thì nó sẽ lại càng xa cách, cũng không phải loại người có thể mở miệng nói gì nịnh nọt kẻ khác. Ngươi đấy, cũng nên giống như Hạo nhi mà học tập. Làm gia chủ cần phải khôn khéo, nhưng đôi lúc vì khôn khéo mà trở nên giả tạo cũng không phải chuyện tốt. Cũng giống như lúc rèn kiếm, chỉ chú trọng vào hình thức bên ngoài mà quên đi bản tâm, cuối cùng cũng chỉ là phế phẩm.
Lời nói của hắc y lão giả cực kỳ khó nghe, ngữ điệu lại có chút khiển trách, không ngờ trung niên nhân khẽ khom người cung kính nói:
- Hài nhi xin cẩn tuân chỉ dạy của phu thân.
Thiên phòng số 1...
- Một tên ngu xuẩn!
Người vừa thốt lên câu chửi mắng kia không ngờ lại chính là Hoắc công tử mà lúc trước Đỗ Tiên va chạm ngoài đại môn.
- Hoắc công tử, hắn làm gì ngươi sao?
Băng tuyết nữ nhân đứng bên cạnh lên tiếng.
- Ninh Hinh, muội không nhận ra kẻ ở Nhân vị số 27 chính là tên hạ nhân ban nãy đứng chắn lối chúng ta phía ngoài đại môn sao?
- Vậy sao? - Ninh Hinh thờ ơ hỏi lại.
- Hắc, mấy tên hạ nhân như hắn đúng là không thể khiến Ninh Hinh muội quan tâm a.
- Hoắc công tử, ngươi nói người ban nãy chính là kẻ vừa dùng một vạn Trung phẩm Nguyên thạch mua nữ nhân Ly Miêu tộc kia?
- Hắc, chính là hắn. Không hiểu tên tiện dân này ở chỗ nào đến đây. Đúng là xuẩn tài.
Vị tiểu thư ánh mắt băng lãnh nãy giờ vẫn là chăm chú về phía sân khấu lúc này mới quay lại nhìn vị Hoắc công tử, lạnh nhạt nói:
- Tiện dân? Có thể bỏ một vạn Trung phẩm Nguyên thạch mua một nha hoàn dị tộc có thể là tiện dân sao? Vậy thì chỉ sợ chúng ta đến tiện dân cũng không bằng
Hoắc công tử mặt con ngươi co rút, chỉ đằng hắng một tiếng rồi cười khan không đáp. Ninh Hinh đứng bên cạnh, khuôn trăng sáng rực kia vẫn là một vẻ lạnh lẽo không chút biểu tình.