Nguyên lại thiên hạ có Tứ đại Linh hầu, cũng giống như phần lớn Thái cổ Yêu tộc do thiên địa linh khí giao nghén mà thành. Tôn Ngộ Không vốn là Ngũ sắc thần thạch lúc Nữ Oa nương nương vá trời rơi xuống hạ giới, nhiễm lấy một tia bổn mệnh nguyên khí của Nữ Oa, trải qua tuế nguyệt hấp thụ Thiên địa linh khí tạo thành linh trí.
So sánh như vậy cũng không khác trong nguyên tác là mấy. Chỉ có điều, Chân Võ Thiên Hoàng hay Bồ đề Lão Tổ không phải là do Ngộ Không tìm đến mà là ngược lại. Vị Tiêu Dao Tử thần thông quảng đại kia tính toán thế nào, liền sai đệ tử thứ tư của mình đi thu nhận Ngộ Không làm đồ đệ. Lại truyền dạy cho hắn Bát Cửu Huyền Công.
Tiêu Dao Tử không biết vì sao lại đem Định hải thần thạch thu vào từ trước, đến lúc này mới đem ra tế luyện thành gậy như ý thông qua Chân Võ Thiên Hoàng tặng cho Đại Thánh. Tình tiết Tôn Ngộ Không đại náo Thuỷ Long Cung vốn là không có. Thuỷ Long nhất tộc đã bị Thanh Long Thần thú tộc đàn dẫn độ đến Tiên giới rồi còn đâu mà đại náo.
Cũng khác với nguyên tác, Ngộ Không tuy tính ngỗ nghịch hiếu động không yên. Nhưng lúc đó mới chỉ là Kim Tiên kỳ đỉnh phong, muốn cái gì mà đại náo Thiên Cung làm loạn Diêm Vương điện vẫn là có chút khó khăn.
Bởi lẽ Âm Phủ phủ chưởng quản là Dương Tiễn cùng Băng Tuyết phân chia Điện chủ, Điện mẫu cai quản. Hai người này đều có tu vi Huyền Tiên thượng giai, nếu thật theo như Tây Du ký kể lại đem áp dụng vào thế giới này. Tôn Ngộ Không xông vào Âm Phủ phủ phá phách chính là muốn trực tiếp luân hồi sang kiếp khác. Lại nói, Kim Tiên cảnh giới cũng vô pháp xông vào Âm Phủ phủ.
Lúc này đã tính vào thời nhà Đường, Tiên giới được khai phá là tính vào thời kỳ hậu Thương, cũng tính là thời nhà Chu theo thế giới nguyên bản của hắn. Niên đại cách xa hơn ngàn năm.
Âm Phủ phủ trước đây là dùng Tự Thành Càn Không Pháp tắc của Tiêu Dao Tử lập thành, Tiêu Dao Tử lúc này đã siêu việt Thánh Nhân kỳ, muốn dung nạp vài vị Huyền Tiên cường giả không phải là vấn đề. Nhưng rốt cục, không gian thứ nguyên vẫn là một biện pháp tương đối hung hiểm, sau cùng Tiêu Dao Tử lại nhờ Lạc thần cùng mấy vị cường giả khai phá một Tinh cầu khác, chuyển Âm Phủ phủ về đây.
Tại Nhân giới, Tiên giới do hai tinh cầu cách xa nhau nên đành thiết lập một không gian thứ nguyên cho mỗi phân điện. Số lượng cường giả trấn giữ cũng không nhiều, tu vi cao nhất cũng chỉ là Kim Tiên đỉnh phong.
Sinh linh vẫn lạc tại Nhân giới nếu số kiếp an bài đầu thai tại nhân giới sẽ do phân điện tại Nhân giới xử lý. Phân điện này do một vị tên Diêm Vương phụ trách, cũng gọi là Diêm Vương điện.
Tôn Ngộ Không cũng không phải là nguyên thần thoát xác lúc nằm mộng đi đến được Diêm Vương điện. Mà quá trình này phát sinh sau đó.
Lúc này Thiên giới vẫn còn là một không gian thứ nguyên tại Nhân giới, do kiến tạo một tinh cầu phù hợp cho sự sống tương đối phức tạp. Thiên giới chưởng quản từ thời nhà Thương đến thời nhà Đường đã qua hai lần đổi chủ.
Tại thời nhà Thương là do 3 vị Thánh hoàng Thân Nông, Hiên Viên, Hoàng Đế chủ trì. Sau đó 200 năm 3 vị Thánh Hoàng đều ngộ đạo tiến nhập Thánh Nhân cảnh, rời đến Tiên giới tu luyện. Thiên giới kế vị là một vị Tiên nữ Huyền Tiên đỉnh, tên là Tử Hằng thiên mẫu. Người này là con gái của Tiêu Dao Tử cùng với Côn Lôn Tây Vương mẫu. Sau 100 năm Tử Hằng Thiên mẫu cũng đột phá tới Thánh Nhân cảnh giới. Ngôi vị Thiên Giới chưởng quản bỏ trống tiếp vài năm, Tiêu Dao Tử dùng hết gần 400 năm mới khai phá được một tinh cầu gần Nhân giới, lúc này mới phân ra một cuộc tuyển chọn người kế vị Thiên giới.
Hai vị Huyền tiên sơ giai Nhân tộc Tiên giới may mắn đoạt vị. Đế Thích Thiên sắc phong Thiên đế vị. Tiêu Thái Âm hay Thái Âm Nguyên Quân sắc phong Thiên hậu vị.
Trước đây, mục đích Hồng Quân lão tổ thiết lập Thiên giới vị chính là trợ giúp bảo hộ Nhân giới. Tiêu Dao Tử cũng chưa hiểu hết ý nghĩa của việc phân chia Thiên - Nhân nhị giới, sau 400 năm lại cho rằng bản chất việc bảo hộ vốn là không cần thiết.
Biện pháp tốt nhất là cưỡng chế toàn bộ tu tiên giả tới Tiên giới sinh sống, lại đồng thời hạ cấm chế pháp tắc. Phàm là người tu luyện đạt đến Bán Tiên kỳ liền có thể nhận sắc phong thần vị tại Thiên giới, hoặc luân hồi kiếp khác hoặc tiến nhập Tiên giới sinh sống.
Biện pháp này lợi hại lưỡng toàn, nhưng gặp rất nhiều ý kiến bất đồng của những vị đại năng. Cho rằng quá mức độc đoán, tiên nhân tu luyện giả mấy tộc sinh sống tại Nhân giới, coi đây là cố địa không muốn dứt bỏ cớ sao lại cưỡng ép họ rời đến một tinh cầu mới. Một biện pháp hai vấn đề này đều không được thông qua. Nhân giới Tiên nhân một bộ phận không muốn rời đi vẫn ở lại Địa cầu.
Đại lượng thiên địa linh khí tại Nhân giới cũng được sử dụng lập thành Thập nhị Thiên Cang đại trận trấn thủ Nhân giới.
Vốn dĩ, Tiêu Dao Tử cảm thấy cách xử lý này rất lằng nhằng phức tạp, muốn đem Thiên giới xoá bỏ, sát nhập toàn bộ vào Tiên giới.
Nhưng một phần Thiên giới tộc nhân trải qua hàng vạn năm tự kiến tạo thành chủng tộc thứ 5, gọi là Thiên tộc, không muốn hoà chung vào Tiên giới Tứ đại chủng tộc. Hơn nữa, Thiên vị lực do Hồng Quân lão tổ thiết lập ban đầu cho Thiên giới đã ngấm sau vào người Thiên giới. Nếu tiến nhập Tiên giới sẽ tạo thành mất cân bằng cho các tiên nhân, tộc đàn khác.
Bởi vì mấy lý do này Tiêu Dao Tử đành phải hạ hạ chi sách, cải tạo một tinh cầu gần Nhân giới, ba phần thiên địa linh khí sản sinh tại Nhân giới cũng thông qua tiểu trận trong Thập Nhị Thiên Cang trận dẫn nhập Thiên giới.
Hai tinh cầu Nhân giới cùng Thiên giới nằm trong cùng một Tinh hệ nên việc này không quá phức tạp. Nhưng điều này dẫn phát một tai hoạ ngầm kéo dài đến tận bây giờ.
Thiên giới tinh cầu ở cách xa chủ tinh, điều kiện sống cũng tương đối nghèo nàn. Tân vị Thiên đế, Thiên hậu quen sống tại Tiên giới linh khí nồng đậm. Ánh mắt cũng là cao quá trán. Đối với Linh khí phân bổ thập phần bất mãn nên tìm mọi cách tranh đoạt vận khí với Nhân giới. Phàm là tiên nhân có năng lực đều bị dụ dỗ nhận sắc vị tại Thiên giới. Mục đích hòng đưa phần lớn tu luyện giả đầu nhập Thiên giới, sau đó dựa theo nhu cầu mà hướng tới các vị đại năng chuyển phần lớn linh khí tại Nhân giới cho Thiên giới sử dụng.
Lại nói Tôn Ngộ Không lúc đó là Kim Tiên đỉnh phong, học được Bát Cửu Huyền Công gần như không có đối thủ. Đế Thích Thiên với Thái Âm Nguyên Quân lừa gạt Ngộ Không đầu nhập Thiên giới, ban cho một chức quan ngồi chơi xơi nước. Cũng không phải là quan trông ngựa như trong Tây Du Ký.
- Lão Tôn, không ngờ ngươi như vậy mà cũng bị lừa a. Hắc hắc - Đỗ Tiên cười khinh bỉ hắn một phen.
- Ca, lão Tôn ta lúc đó rất ngây thơ thuần khiết - lão Tôn xấu hổ đáp
- Xong sau đó thì sao, cớ sao ngươi lại đại náo Thiên giới. Có phải ngươi phát hiện ra bị lừa nên thẹn quá hoá giận không - Đỗ đại phu tinh quái trêu chọc.
- Đỗ đại ca, ngươi trật tự đi. Để cho Tôn đại ca kể tiếp a - Vô Lệ vô cùng bất mãn, trách. Mấy người kia cũng nhao nhao phụ hoạ, câu chuyện ly kỳ đến vậy luôn bị tên đại phu này cắt ngang.
- Ca, lão Tôn cũng không biết bị lừa a - Ngộ Không gãi gãi đầu nói thật - lúc đó ta thấy mọi việc nhàn hạ, cũng không có gì làm. Cả ngày rong chơi Thiên giới hoặc tu luyện, đến khi đột phá đến Huyền Tiên cảnh mới để ý thấy Thiên địa linh khí nơi này thập phần nhạt nhẽo. Muốn xin về Nhân giới tiếp tục tu luyện củng cố tu vi...
Ngộ Không nhàn nhạt kể lại.
Đế Thích Thiên cùng Thái Âm Nguyên Quân nhất quyết không cho, một phần tên thạch hầu này đã hấp thụ nhiều linh khí tại đây như vậy. Bây giờ còn muốn trở về Nhân giới tiếp lục tăng tiến, lâu dần sẽ thành mối hoạ với hai người. Dù sao hai người này mới là Huyền Tiên sơ giai, tu luyện mấy trăm năm tại Thiên giới còn chưa đến Trung giai. Vậy mà Ngộ Không thoáng cái vọt lên Huyền Tiên cảnh không phải khiến hai người lo sợ hay sao.
Đế Thích Thiên cùng Thái Âm Nguyên Quân bày mưu giả vờ đồng ý, thiết đãi yến tiệc chia tay Tôn Ngộ Không. Trong tiệc yến, hai người đem tiên tử chuốc say Ngộ Không rồi sắp đặt người lừa Ngộ Không lấy trộm Kim đan của Thái Thượng Lão Quân. Sau khi vu oan cho Ngộ Không, liền bắt hắn đem bỏ vào lò luyện Kim đan ý đồ luyện Đại Thánh thành một Hoạt nhân đan, cướp đoạt tu vi của hắn.
Không ngờ Ngộ Không tu luyện Bát Cửu Huyền Công đến viên mãn, thuỷ hoả bất xâm. Phá vỡ lô đỉnh xông ra chửi mắng rồi đánh hai người một trận. Sự tích Đại thánh náo loạn Thiên cung cũng bắt đầu từ đây.
So về thực lực tu vi, Ngộ Không đơn đả độc đấu cả hai người kia đều chiếm thế thượng phong. Nhưng hai người này có thiên vị lực trợ giúp lại có đông đảo chúng tiên nhân đánh hội đồng. Ngộ Không trọng thương chạy trốn về Nhân giới, khí tức bất mãn tụ tập quần yêu 36 động phủ tự phong làm Tề Thiên Đại Thánh, ý nói mình ngang với Thiên giới chủ vị.
Đại Thánh dẫn quân đoàn hỗn tạp một đường đánh giết lên Thiên giới, hai bên tử thương trầm trọng. Đế Thích Thiên cùng Thái Âm Nguyên Quân vốn đã e sợ Ngộ Không, tranh thủ lúc hắn dưỡng thương liền cầu cứu Hồng Quân lão tổ.
Đến khi đại quân của Đại Thánh tấn công Thiên giới lại vu vạ cho hắn mưu đồ chiếm đoạt Thiên chủ vị. Hồng Quân lão tổ xuất hiện đánh cho Ngộ Không không kịp phản kháng, phân thân chạy về Nhân giới liền vẫn lạc. Nguyên thần của Ngộ Không bị người của Diêm Vương điện dẫn độ đi luân hầu. Ngộ Không oán khí oan ức không chịu, lại náo loạn Diêm Vương điện một hồi. Diêm Vương điện chủ chỉ là Kim Tiên đỉnh phong, đánh với Huyền Tiên sơ giai như Ngộ Không cho dù là Nguyên Thần thể cũng không lại đành bất lực thả Ngộ Không đi. Trước khi đi còn bị hắn ép sau này không dám đụng đến hắn, vậy lại thành sự tích Ngộ Không gạch sổ trở thành bất tử.
Ngộ Không nguyên thần nhập khiếu tu vi bỗng nhiên tăng mạnh đến Huyền Tiên trung giai. Lại một phen tính đại náo Thiên cung báo thù.
Lúc này, chuyện của Đại Thánh đã tới tai Tiêu Dao Tử, Diêm Vương cũng đem chuyện này bẩm báo Âm phủ phủ. Dương Tiễn Băng Tuyết hai người biết Đại thánh là đồ tôn của Tiêu Dao Tử nên cũng không can thiệp nữa, chỉ sai người đến bẩm báo lại cho Tiêu Dao Tử định đoạt.
Đúng lúc đó là thời điểm Tiêu Dao Tử mời chúng đại năng cường giả đến dự yến, Phật Tổ cùng Hồng Quân, Lạc lão... gần hai chục người đều có mặt.
Hồng Quân ý bảo hộ Thiên giới trách móc một phen, muốn đem Ngộ Không đánh cho hình thần câu diệt. Không ngờ Phật Tổ từ bi, lại nhìn thấu ý đồ của Đế Thích Thiên, Tiêu Thái Âm liền cản trở.
Phật tổ nói “ thiên địa vạn vật chúng sinh bình đẳng cớ gì phân Thiên - Địa nhị giới ngăn cách bất công. Thạch hầu này cũng là tinh hoa của Thiên địa linh khí hoá thành, vốn là vật nằm trong thiên đạo, chỉ là còn non trẻ nóng nảy, nay để ta thu hắn làm đệ tử cảm hoá một phen. Sau này lấy phổ độ chúng sinh, cứu nhân giải khổ làm công đức chuộc tội”z
Phật tổ hoá giải tranh chấp cứu Ngộ Không một mạng, chỉ làm đem hắn trấn áp dưới Ngũ hành sơn 500 năm coi như tạm thời trừng phạt cho Hồng Quân yên lòng.
Sau đó là câu chuyện Đường Tăng thỉnh kinh, thu nhận bốn đồ đệ một đường đến khi sắc phong Phật vị không khác biệt nhiều so với nguyên tác.
Chỉ có điều mấy chi tiết Thiên giới phái thần tiên trợ giúp Ngộ Không đều là không chính xác, người đứng sau trợ giúp lại chính là Tiêu Dao Tử.
- Lão Tôn, mấy tên cẩu nô Thiên giới này thật đê tiện - Đỗ đại phu tức giận vỗ bàn mắng.
- Đúng là một lũ khốn kiếp a - Thiên Phàm, Vô Lệ mấy người đều ăn không ít trái đắng tại Thiên giới, nhao nhao chửi mắng.
Ngộ Không cùng Dĩnh Ly nhìn mấy vị huynh đệ, tỷ muội này nộ khí xung thiên thì lấy làm kinh ngạc, trong thâm tâm âm thầm hiện lên mấy chữ “huynh đệ thật là nghĩa khí a”.
- Sau đó, câu chuyện như thế nào hẳn là Dĩnh nhi nói các ngươi biết hết rồi - Ngộ Không ý tứ nhấp một ngụm trà lẩm bẩm, mắt liếc liếc Dĩnh Ly dè chừng.
- Hắc hắc, đã biết đã biết - Đỗ đại phu cười đểu nhìn Ngộ Không.
Không khí vui vẻ cũng bừng lên liền đó, mọi người phân biệt chủ khách chuyện phiếm một hồi. Tiệc tan Dĩnh Ly sai mấy hầu tử phân phó mấy căn mộc thất cho mọi người nghỉ ngơi. Ngộ Không cũng cáo từ đi tìm Thông Tí Viên Hầu liên lạc.