Do You Remember Me???

Chương 19

_ 15 phút sau, tại thế giới giải trí ngoài trời GGO._

- Nhật Hưng, bác sĩ nói em không được chơi những trò chơi mạo hiểm nên chúng ta sẽ đi tham quan vườn bách thú nhé!_ Hoàng Vy.

- Tại sao ạ? Em chỉ muốn chơi Fly Away thôi.

- Vì bệnh của em còn chưa khỏi, chị hứa sẽ cho em chơi thoải mái sau khi em về. Chị hứa đó!_ Hoàng Vy.

- Vậy thì được.

Trong khi Hoàng Vy, Nhật Hưng trò chuyện với nhau thì Hải Phong ở bên cạnh chỉ quan sát hai người. Nếu để ý thì sẽ thấy Nhật Hưng luôn dính chặt lấy Hoàng Vy mà không dám lại gần Hải Phong.

- Hazzi. Thiếu chủ của chúng ta đến con nít cũng sợ._ A. Kiệt.

- Còn phải nói, nhìn thế kia là biết rồi._ A. Vũ.

- Phải nghĩ cách giúp cậu chủ đi thôi._ A. Long.

- Chuẩn, nếu không sẽ không ai thèm rước mất._A. Tuấn.

- Chuyện này cứ để tôi._ Một cô gái tiến đến trước mắt bốn người.

“ Alo, alo. Xin chào tất cả mọi người, hôm nay khu vui chơi chúng tôi tổ chức một cuộc thi để gắn kết tình cảm giữa các thành viên trong gia đình. Có rất nhiều phần thưởng hấp dẫn chờ đón mọi người. Hãy nhanh chân tham gia, đăng ký với chúng tôi nào.”

- Tam tỷ làm thế có ổn không?_ A. Tuấn.

- Cứ chờ thì biết.

Thông báo được phát ra lập tức thu hút được những gia đình xung quanh khu giải trí. Chỉ trong vòng ít phút, đã có rất nhiều người đăng ký.

Nhật Hưng là một đứa trẻ bình thường, có một trò chơi vui vẻ thì chắc chắn sẽ muốn tham gia. Nhìn ánh mắt long lanh của cậu bé mà Hoàng Vy không khỏi bật cười.

- Nhật Hưng, em muốn tham gia không?

- Có ạ! Nhưng…

Ánh mắt lén lút nhìn Hải Phong cùng giọng nói ngập ngừng của cậu nhóc thì Hoàng Vy đã hiểu ra tất cả.

- Hải Phong, anh có muốn làm ba?

-???

Câu nói của Hoàng Vy làm cậu đen mặt lại. Sáng nay đã vậy, giờ cũng thế. Trông nhìn cậu già lắm sao mà đên giờ Hoàng Vy lại nói vậy.

“ Lục Minh Kiệt! Cậu chuẩn bị từ chức đi!” Lúc này, ở một hướng khác,

- Ế, Sao tôi tự nhiên thấy lạnh vậy?_ A. Kiệt.

- Thần kinh. Nay 37* đó cha nội._ A. Vũ.

- Hải Phong, Hải Phong…_ Hoàng Vy gọi cậu.

-???

Hải Phong nhìn nó mong một lời giải thích. Hoàng Vy không nhìn cậu mà cúi xuống nói chuyện với Nhật Hưng.

- Nhật Hưng, từ giờ chúng ta sẽ là một gia đình nhé! Chị là mẹ còn anh đẹp trai kia là ba. Chịu không?

- Dạ!

- Vậy chúng ta đi đăng ký nhé.

Chỉ chờ câu nói này của Hoàng Vy, Nhật Hưng đã thoát ra khỏi vòng tay nó và chạy đến đăng ký.

Khi đến gần hơn với nơi diễn ra trò chơi, nét mặt Hải Phong ngày một tối dần khi thấy một số người quen thuộc.

- Cậu nghĩ Như Hoa có bị sao không?_ A. Long.

- Cái này chúng ta sẽ biết sau năm phút nữa._ A. Tuấn.

- Tại sao?

- Nhìn kìa!

Từ xa, họ nhìn thấy Như Hoa._ Cô gái MC xinh đẹp đang tiến về phía Hải Phong trong khi hai người kia đang đi đăng ký.

- Thiếu chủ?

- Giải thích.

- Nghe tin thiếu chủ hẹn hò, chúng em muốn đến giúp thôi._ TRong bảy an hem thì Như Hoa là người con gái duy nhất không sợ trời, không sợ đất.

- Tốt lắm, Còn thiếu ai không?

- Dạ! A. Nam đang ở sau sân khấu chuẩn bị._ Như Hoa

Lúc này, tâm trạng của Hải Phong không phải ai cũng hiểu được. EQ đang trở về con số 0 và có chiều hướng giảm dần theo thời gian. Có vẻ như toàn thể bang A & D đang đến để “ chỉnh” anh. Chưa kịp nói tiếp thì MC thứ hai vô cùng đẹp trai xuất hiện.

- Xin chào toàn thể mọi người, rất vinh dự được góp vui với mọi người ngày hôm nay.

Cũng đúng lúc này, Hải Phong thấy Hoàng Vy và cậu bé cũng sắp trở lại. Thấy thế, Như Hoa tươi cười nói với cậu.

- Thiếu chủ! Thiếu phu nhân sắp quay lại rồi, có gì chúng ta về bang giải quyết nhé!

- Một tiếng sau đến Châu Phi._ Hải Phong.

Bốn người còn lại đang trong trạng thái bất động tập thể, Họ đứng không gần cũng không xa, đủ để nghe cuộc đối thoại của hai người.

- Ơ…vậy…vậy…_ Trong bảy người, IQ của A. Long là thấp nhất, vẫn chưa tiêu hóa hết được lời nói của ai kia.

- Chúng ta sẽ cùng đi._ Ba người đồng lòng.

- What?? Why?? Where?? Who??_ Phản ứng của A. Long làm mấy người huynh đệ phải cúi đầu chào thua.

- Go train _ A. Vũ.

- Guilty _ A. Tuấn.

- In Africa _ A. Kiệt.

- All!

Tuy nhiên, hai người chung số phận với họ thì đang cười nói rất vui vẻ. Như Hoa và Đức Nam là hai người có chỉ số IQ hai con số nhưng EQ chắc chắn cao hơn bốn người này. Dù trời sập xuống thì họ cũng sống rất tốt.

Nhiệm vụ thiếu chủ giao cho chắc chắn phải thực hiện nhưng trước mắt họ có hình ảnh thú vị hơn.

- Hải Phong, chúng ta số 20 đó._ Hoàng Vy.

- Ừm.

- Chào mừng mọi người đến với thế giới giải trí ngoài trời GGO. Tôi là Đức Nam. Còn tôi là Như Hoa, rất vui vì được làm quen với mọi người.

- Hôm nay, chúng ta có 25 gia đình đã đăng ký tham gia. Mọi người cùng làm quen với họ nhé!

Lần lượt những thành viên trong gia đình giới thiệu bản thân. Đến lượt Hoàng Vy, Như Hoa mỉm cười tinh quái.

- Gia đình bạn này trẻ thật đấy nha. Bố cũng đẹp trai nữa.

- Hi hi.

- Bạn nhỏ này năm nay mấy tuổi rồi?_ Đức Nam.

- Dạ! Em tám tuổi.

- Ohh! Rất nhanh nhẹn, chắc bố em tự hào về em lắm._ Như Hoa nhìn Hải Phong.

- Bố của bạn nhỏ xin cho biết cảm nghĩ của anh lúc này.

Dưới ánh nhìn sát hủ của Hải Phong, Như Hoa chỉ cười nhưng vẫn dám bắt chuyện với cậu. Ở bên cạnh, Hoàng Vy phát hiện ra không khí kỳ lạ giữa hai người nhưng cũng đẩy tay Hải Phong ý nhắc cậu nên trả lời. Giọng nói âm cực độ của cậu vang lên.

- Rất tốt.

- Hì hì. Chúng ta sẽ đến với gia đình số 21._ Như Hoa nhanh chóng chuyển sang đối tượng mới.

“ Sau đây là thể lệ cuộc thi: Để tăng tình yêu thương giữa cha và con, chúng ta sẽ cùng nhau tạo nên một tác phẩm đặc biệt. Mỗi gia đình sẽ có thời gian một tiếng để chuẩn bị những tác phẩm của mình. Đây là bộ dụng cụ vẽ tranh với đầy đủ các màu sắc khác nhau sẽ là công cụ hỗ trợ cho cha con. Mọi người thắc mắc không biết mẹ mình làm gì?”

- Dạ! Những em nhỏ đồng thanh hô vang.

- Khi tác phẩm nghệ thuật của các bé và ba hoàn thành chúng ta sẽ đánh dấu số thứ tự và sắp xếp lại các bài dự thi. Sau đó, mẹ của bé phải tìm ra được đâu là tác phẩm của chồng và con mình.

- Chúng ta sẽ đánh giá theo hai tiêu chí. Sự gắn kết giữa cha và con cùng sự thông minh, hiểu biết của mẹ. Trong khi cha con hợp tác, mẹ của em bé sẽ được nhân viên của chúng tôi đưa đi nói khác. Các bé hiểu hết rồi chứ?

- Vâng ạ.

- Nào! Chúng ta bắt đầu._ Như Hoa.

Sau khi Hoàng Vy cùng những người khác được đưa đi, gia đình các bé khác bắt đầu cùng ba của mình hoàn thành tác phẩm nhưng ở gia đình Hải Phong thì…

- Ba…ba…_ Nhật Hưng sợ sệt nhìn cậu.

Hải PHong cúi xuống nhìn cậu bé, là một tổng giám đốc vô cùng tài giỏi, bang chủ ác ma của A & D nhưng đối với trẻ con thì…sinh vật không đáng yêu chút nào.

Ánh mắt long lanh nhưng cũng có chút sợ hãi với sát khí tỏa ra từ Hải Phong làm cậu không khỏi bối rối. Hải Phong cúi xuống nói với Nhật Hưng bằng giọng nói “ nhẹ nhàng” nhất.

- Cùng cố gắng.

Không phải lời nói gì đặc biệt, đó là câu chúc đặc biệt từ Hải Phong. Nhật Hưng cảm nhận được những gì trong suy nghĩ của cậu khi nhìn thẳng vào đôi mắt của Hải Phong. 60 phút gần trôi qua, tuy Hải Phong và Nhật Hưng không ói chuyện nhiều nhưng hiệu quả ăn ý giữa họ không phải dạng vừa đâu. Nhật Hưng vẽ tranh còn Hải Phong chỉ ở bên cạnh phối màu sắc…

- Hết giờ! Mời các gia đình về vị trí._ Đức Nam.

- Chúng ta cùng đón chờ xem mẹ của mình có biết được tác phẩm của mình không nhé._ Như Hoa.

Những tác phẩm lần lượt được đưa ra, rất nhiều chủ đề được đưa ra. Tài năng không giới hạn với những đứa trẻ này: phong cảnh, chân dung,trang trí,…đều được thực hiện. Vấn đề lúc này phụ thuộc vào người mẹ của bé. Rất nhiều người mẹ đã đoán sai tuy nhiên cũng không ít người dựa vào cảm giác, nét bút mà có thể đoán được tác phẩm của con mình. Hải Phong và Nhật Hưng cùng nhìn về phía Hoàng Vy khi bây giờ đến lượt nó chọn. Khi nhìn một lượt những tác phẩm ở đây, Hoàng Vy dừng lại trước một bức tranh vô cùng lạ. Bức tranh không có quá nhiều màu sắc hầu như đều sử dụng tông màu lạnh. Trong tranh là một hình ảnh một cô gái với mái tóc dài, đang vẫy tay chào ai đó…Khung cảnh là một nơi vô cùng quen thuộc với Nhật Hưng cũng như Hoàng Vy.

- Đây là tác phẩm tôi chọn._ Hoàng Vy.

Nhật Hưng mỉm cười từ xa khi nhìn thấy nó chọn bức tranh ấy. Không sang trọng, cầu kì…Nhật Hưng chỉ vẽ lại lần đầu tiên gặp cô và được cô cứu sống rồi đưa đến cô nhi viện. Bí mật này không cần ai nói, Hoàng Vy cũng biết là Hải Phong chọn.

- Sau một thời gian, cuối cùng chúng ta cũng tìm ra được năm gia đình chiến thắng. Tuy nhiên…

Lời nói của cô MC làm mọi người không khỏi bất ngờ, tiết mục còn nữa sao?

- Chúng ta sẽ cùng chọn ra bức tranh đẹp nhất trong năm gia đình dành chiến thắng để tặng một món quà đặc biệt. Đây là thể lệ mới, để đảm bảo tính công bằng, chúng ta sẽ bình chọn dựa trên phiếu bầu của mọi người. Để bình chọn cho bức tranh mà mọi người thấy là đẹp nhất. Hãy dán miếng logo GGO dưới tác phẩm mà mọi người bình chọn. Thời gian giới hạn là 15 phút, nhân viên của chúng ta đã treo các bức tranh lên. Cùng vote nào!

Trò chơi tiếp theo làm một lần nữa mọi người lại hào hứng. Và sau đó, kết quả thật bất ngờ, bức tranh với STT thứ năm đã giành chiến thắng. Nhưng có một sự việc vô cùng kỳ lạ, bức tranh của Nhật Hưng được treo lên bất ngờ được giật xuống bởi một ông lão kỳ lạ.

- Hi hi.

- Tôi có một yêu cầu hai người thấy thế nào?_ Ông Ji Park.

- Gì vậy ạ?

- Tôi muốn nhận con của hai người là đồ đệ.

- Sao cơ?

Theo những gì mà Hoàng Vy biết được, John Ji Park là một người đàn ông vô cùng kỳ lạ. Xuất hiện ở những nơi không ai ngờ tới. Đặc biệt, ông ấy không bao giờ nhận đệ tử, có rất nhiều những vị thiếu gia, công chúa hay hoàng tử nhỏ nhờ vào thân phận hay địa vị của gia tộc mình để mong được nhận ông làm sư phụ nhưng với tính cách kỳ quái của Ji Park, ông không chấp nhận một ai. Vậy tình huống bây giờ là gì…???

- Được không vậy? Đây là lời khẩn cầu từ một ông lão 70 tuổi._ Ông Ji Park chân thành nhìn hai người.

- Chúng tôi từ chối.

Từ khi bắt đầu đến bây giờ Hải Phong mới nói chuyện. Hoàng Vy, Nhật Hưng đưa mắt nhìn cậu ý muốn nói tại sao? Cơ hội tuyệt vời này chắc sẽ không có lần thứ hai.

- Cho lão một lí do?

- Sức khỏe không tốt.

-???

- Thật ra, ngày kia Nhật Hưng phải sang Mỹ điều trị bệnh nên…_ Hoàng Vy bây giờ mới nhớ ra.

- Bệnh nặng lắm à?

- Dạ…không…không…

Vì Nhật Hưng có mặt ở đây nên Hoàng Vy không muốn nói. Nó đưa ánh mắt nhìn về phía họa sĩ John Ji Park. Là một người trong lĩnh vực nghệ thuật nên ông có thể biết được ý nghĩ của Hoàng Vy qua ánh mắt của cô.

- Tên cậu bé là Nhật Hưng?_ Ông Ji Park.

- Dạ.

- Nhật Hưng, sắp tới cháu sẽ điều trị ở đâu?_ Ji Park cúi xuống nhìn Nhật Hưng.

- Dạ! Ở Mỹ ạ.

- Tốt. Vậy tôi sẽ đi với cháu. Hai người đồng ý chứ?_ Sau khi trò chuyện với cậu bé, ông Ji Park lại quay người hướng về phía “ đôi vợ chồng trẻ”

- Hả???

- Tôi sẽ đi theo chăm sóc đồ đệ của tôi, hai người không phiền chứ? Tôi nghĩ hai người còn có công việc của mình._ Ông Ji Park.

- Nhưng…?_ Hoàng Vy ngập ngừng.

- Điều kiện?_ Hải Phong.

- Cậu rất thông minh. Sau khi khỏi bệnh, hãy cho cậu bé theo lão học hội họa. Được chứ?_ Ông Ji Park.

- Hãy giữ lời hứa của ông.

- Điều này cậu yên tâm! Tôi chắc chắn là khiến Nhật Hưng phát huy tài năng đỉnh cao của mình.

- Hai ngày sau, 8h tại sân bay Quốc Tế RW.

- Ok.

Hải Phong đưa cho ông ấy một tấm card nhỏ kèm theo một vật gì đó. Ông nhìn tấm danh thiếp mà không khỏi ngạc nhiên.

- Cậu…cậu…là…

- Tổng giám đốc của Manchester.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Hải Phong đưa Hoàng Vy và Nhật Hưng đi bỏ lại ai đó với khuôn mặt ngạc nhiên. “ Xem ra Minh Quân đã có chắt rồi, mình phải nhanh lên mới được.”

Trong xe, Hoàng Vy mới bắt đầu hỏi Nhật Hưng.

- Em thấy thế nào?

- Dạ! Đây cũng là một cơ hội tốt. Em cũng muốn thử sức chị ạ!_ Nhật Hưng.

- Vậy…có việc gì khó khăn, hãy gọi về cho chị nhé!

- Vâng ạ.

Cuộc gặp gỡ tình cờ rất nhiều điều mới lạ đồng thời cũng đã phát hiện ra một thiên tài hội họa trong tương lai. Bước đầu dẫn đến thành công đã được Nhật Hưng nắm bắt, hãy cùng theo dõi câu chuyện của cậu bé trong tương lai…
Bình Luận (0)
Comment