Do You Remember Me???

Chương 3

Quay trở lại với Hoàng Vy, nó tiến vào hội trưởng trong những ánh nhìn chăm chú của mọi người. Hôm nay nó vô cùng xinh đẹp chắn hẳn phải hơn cả nhân vật chính của bữa tiệc này.

- “ Toàn là những người giả dối!”

Hoàng Vy lướt qua và nhìn khung cảnh mà cô ghét nhất. Ở đây,trên khuôn mặt mọi người đều đang tươi cười vui vẻ nhưng thật ra toàn đấu đá, tranh giành nhau từng chút một.

“ Cảm ơn quý vị đã đến tham gia bữa tiệc chúc mừng sinh nhật con gái tôi…..”

Tất cả mọi người đang chú ý đến nhân vật chính của ngày hôm nay, Hoàng Vy đang quan sát và nhắm mục tiêu. Đây là cơ hội để xác định đối tượng.

“ CJ, người đàn ông mặc complete đen, bên tay trái đeo chiếc đồng hồ Meteoris, chiếc nhẫn nạm ngọc xanh ở ngón cái. Đang đứng cạnh người phụ nữ mặc váy trắng tết tóc cao.”

Đôi mắt laze của Hoàng Vy bật chế độ tìm kiếm. Đôi môi mỏng khẽ cười.

“Ok”

- “ Đó chẳng phải là Á hậu Quốc Tế Lam Viên sao???”

Sau khi biết chắc chắn đối tượng, cô thầm quan sát và đặt hết sự chú ý vào đó mà không để ý thấy một ánh mắt nhìn Hoàng Vy rất chăm chú.

Bữa tiệc diễn ra trong sự trang trọng của nó.

“ CJ, Sóc đã ra khỏi phạm vi, đang tiến về phía thang máy.”

- Ok

Hoàng Vy đang định tiến về phía thang máy thì chợt phát hiện ra điều gì đó.

- “ Sao anh ta lại ở đây?”

Người mà cô ấy nhìn thấy bây giờ không ai khác chính là Kent_ Tên sát thủ tàn nhẫn nhất của “Hắc Hoa”. Được mệnh danh là sát hủ bất bại. Vì chỉ cần ra tay là không bao giờ bỏ lỡ con mồi. Có lẽ Kent cũng giống cô bây giờ, chắc chắn nhắm vào một trong những ai đó ở đây. Nhìn hành động và dõi theo ánh mắt của Kent, đôi mắt của Hoàng Vy tựa lên một dự cảm không lành.

- “ Không lẽ…???”

Đúng như dự doán, mục tiêu của Kent chính là người đàn ông đã giúp đỡ cô lúc vào cửa_Hoàng Hải Phong. Với tính cách của Hoàng Vy là không thích xem vào chuyện của người khác nhưng…

- “ Anh ta là người đã giúp mình. Đành giúp anh ta một lần vậy! Coi như trả ơn!”

Khó khăn nhất của Hoàng Vy là không thể tiếp cận Hải Phong để báo cho anh biết về nguy hiểm vì sắp đến bên cạnh anh có một nhân vật không tầm thường. Mặt khác, ở Hải Phong im lặng và không quan tâm đến xung quang. Trên tay lắc đều ly rượu….

Hoàng Vy quan sát tình hình và phát hiện ra anh chàng này ghét sự ồn ào và náo nhiệt. Vì thi thoảng, khuôn mặt của cậu sẽ có sự biến đổi nhẹ! Phải là một người tinh tế lắm thì mới có thể nhận ra được. IQ 156 của cô phát huy. Hoàng Vy đến gần một cô nàng vô cùng xinh đẹp với kiểu ngọt ngào, dễ thương như búp bê. Không ai hiểu được cô ấy muốn làm gì?

- Xin chào vị tiểu thư xinh đẹp!

- Cô là….?

- Tôi là thư ký của anh chàng đẹp trai kia.

- Vậy thì sao?

- HÌ! Giám đốc của tôi rất thích cô. Anh ấy hy vọng cô đến gần để làm quen.

- Sao anh ấy không đến đây?

- Giám đốc của tôi ghét chỗ đông người tiểu thư!

Hoàng Vy cười thầm, vị tiểu thư kia đắn đo một hồi mới dám lại gần.

- Chào anh….

Phản ứng đầu tiên của Hải Phong là chán ghét. Ánh mắt cậu nhìn thẳng vào đôi mắt của vị tiểu thư đó ý nói là có chuyện gì???

- Nghe….nghe nói….anh…thích…thích..em…Nên..

Sự sợ hãi của tiểu thư ấy tăng lên một cách nhanh chóng mà chẳng biết lí do là gì! Hải Phong không phản ứng gì mà đột nhiên đứng dậy, lướt qua trong sự ngỡ ngàng của cô gái đó!

Bên này, Hoàng Vy vô cùng thích thú khi sự việc đang diễn ra đúng kế hoạch của cô. Hoàng Vy cảm thấy có lỗi với vị tiểu thư kia nhưng không còn cách nào khác, sau này nó sẽ giúp đỡ lại sau vậy. Nhìn thấy Hải Phong rời khỏi, Hoàng Vy cũng nhanh nhẹn theo sau.

- Ra đi.

Biết được Hải Phong nói mình nên cô tự động bước ra. Giác quan thứ sau của Hải Phong cũng chẳng kém Hoàng Vy. Cậu cảm nhận được có ai đó đang đi theo mình.

- Hi! Anh thông minh hơn tôi tưởng đó.

- Cẩn thận…

Chưa kịp vui mừng, Hoàng vy thấy nguy hiểm nên nhanh chóng đến chỗ Hải Phong. Bằng thân thủ nhanh nhẹn của mình, nó xoay người và kéo Hải Phong tránh khỏi mũi tên tẩm độc của Kent. Trong khi Hoàng Vy vô cùng khẩn trương thì Hải Phong vô cùng bình tĩnh. Có vẻ cậu cũng biết được tình hình đang diễn ra. Hoàng Vy xoay chiếc vòng trên tay để phóng ám khí cho đối phương tất cả chỉ mất 2s. Kent cũng phản xạ phòng thủ một cách tự nhiên. Những chiếc phi tiêu nhỏ như cây kim nhưng độc thì có thể giết chết ai đó trong chớp mắt.

- CJ.

Đặc điểm của Hoàng Vy là khi phóng ám khí đều tỏa ra hương hoa oải hương đặc trưng. Đó cũng chính là ám khi đặc trưng của Hoàng Vy.

- Nhận ra tôi sao? Kent!

- Sao cô lại nhúng tay vào chuyện này? Chúng ta nước sông không phạm nước giếng._ Kent đúng là một sát thủ chuyên nghiệp, rất tự tin cho dù có chuyện gì xảy ra.

- Có ân phải báo.

- Vậy đừng trách tôi.

Hoàng Vy biết mình là một sát thủ nguy hiểm nhưng Kent còn độc ác hơn cô bội phần. Ra chiêu nào thì lấy mạng đối phương chiêu đó! Cô đấu với Kent trước sự “ ngạc nhiên” của Hải Phong. Trong một chút bất cẩn, Kent đã bị cứa một nhát ở mặt do Hoàng Vy mang lại. Mặt khác, Hoàng Vy còn lợi dụng cơ hội đó tẩm độc vào sâu hơn vết thương. Chất độc của Hoàng Vy do chính cô chế tạo ra và cũng chỉ có cô là biết cách hóa giải chúng.

“ Innite”_ Chất độc chỉ cần gặp máu là có thể làm tổn thương đến các cơ quan trong cơ thể nếu không có thuốc giải trong một tiếng. Còn nếu không thì sẽ chết chứ không có khả năng sống sót.

Đang xoay người đến chỗ Hải Phong, Hoàng Vy bất ngờ bị đánh lén bởi Kent. Hắn đã cố gắng vựng dậy, dùng hết sức mạnh của mình để “ trả lại” cô ấy.

- Cẩn thận.

Hải Phong mặc dù rất nhanh nhẹn nhưng trong trường họp này thì- không có tấc dụng khi khoảng cách của cậu với Hoàng Vy khá xa so với Kent. Cũng là sát thủ nên Hoàng Vy có lẽ cũng hiểu dược. “ Núi này cao còn có núi cao hơn”. Độc dực của “ Hắc hoa” là loại độc kỳ bí nhất trên thế giới, có những loại còn có thuốc giải. Cô ngất đi trong vòng tay của ai đó. Một bóng người vừa mơ hồ và quen thuộc….

Khi Hoàng Vy tỉnh lại đã là chuyện của ba ngày sau. Trong không gian xa lạ với gam màu chủ đạo là xám đen đủ để mọi người thấy chủ nhân của nó là một người vô cùng lạnh lùng. Từ chiếc sô pha đến đèn chùm, từ rượu quý ngàn năm và chiếc giường size king rộng lớn…tất cả cùng làm căn phòng trở nên bí ẩn hơn.

- Ưm…ưm….

Thích nghi với ánh sáng là điều đầu tiên khi thức dậy. Có lẽ do ba ngày không vận động nên cơ thể có vẻ phản ứng không kịp thời. Hải Phong đang ngồi trước màn hình máy tính cũng nhận ra cô gái nằm trên giường đã tỉnh. Trong khi còn đang mơ hồ chưa biết điều gì xảy ra thì một giọng nói vang lên:

- Đã tỉnh???

Dấu hiệu mở mắt chính là đáp án rõ rãng nhất cho Hải Phong. Giọng nói của cậu làm Hoàng Vy bắt đầu nhận thức được điều gì! Câu nói đầu tiên khi mọi người đang thức dậy ở một nơi xa lạ là “Đây là đâu? Sao tôi lại ở đây? Nhưng với Hoàng Vy thì điều đó vô cùng vô vị.

- Sao tôi chưa chết??

- Mạng cô còn tốt lắm!

- Là sao! Rõ ràng tôi đã trúng độc của Kent rồi còn gì?

- Tôi cứu.

Đến lúc này thì Hoàng Vy có rất nhiều câu muốn hỏi Hải Phong nhưng nhìn tính cách của con người lạnh lung trước mặt này thì khó có thể cho cô một lời giải thích thích hợp.

- Cốc…cốc…cốc..

- Thiếu gia, tôi đã mang thức ăn lên đây.

Ông Khanh bước vào và vui mừng khi thấy cô gái ấy đã tỉnh. Hôm trước khi thiếu gia ôm cô ấy về làm cả biệt thự xôn xao một thời gian. Lần đầu tiên họ nhìn thấy một người con gái bước vào nơi đây mà còn được thiếu gia yêu thương nữa chứ!

- Tiểu thư! Cô đã tỉnh rồi.

- Ơ.. Chào bác ạ!

- Chút nữa bác sẽ mang súp đến cho cháu! Ngủ ba ngày có lẽ cháu đã đói rồi!_ Bác Khanh dịu dàng nói với Hoàng Vy.

- 3 ngày???

- Tôi sẽ giải thích sau_ Hải Phong.
Bình Luận (0)
Comment