Đoàn Du Lịch Vô Hạn

Chương 2

Hướng dẫn viên Bính Cửu

"Ha, bà nội cha nó, làm tôi sợ gần chết."

Hành khách cuối cùng lên xe là một người đàn ông mập mạp, cũng bị dấu tay máu trên cửa xe dọa cho nhảy dựng lên, hoảng hồn mắng chửi. Nhưng tính tình gã không tệ, lúc lấy hộp thuốc lá ra đưa cho Vệ Tuân trên gương mặt còn vương nét cười.

"Xin lỗi anh bạn, nhường cho tôi một chỗ với."

Những vị trí khác trong xe đã chật kín, chỉ còn lại chỗ ngồi bên cạnh Vệ Tuân.

Vệ Tuân không cầm lấy điếu thuốc, hắn thu dọn đồ đạc của mình rồi đi ra ngoài, để người đàn ông mập mạp ngồi phía bên trong -- Sau khi hành khách đến đông đủ, Vệ Tuân đã có thể tự do hành động. Thừa dịp lúc đứng lên, ánh mắt hắn đảo qua trong xe.

Hiện tại bầu không khí trong xe ngột ngạt đến cực điểm, các hành khách không ai dám đến gần bên cửa sổ, cũng không ai trò chuyện, giống như một đám nhím đang xù lông. Không thiếu những ánh mắt chằm chằm cảnh giác lướt qua Vệ Tuân, nhưng Vệ Tuân lại đang mặc trang phục "phơi nắng" thường ngày.

Đội mũ, đeo kính râm và khẩu trang, áo khoác mỏng dựng cổ, cúc áo gài đến trên cùng, che khuất yết hầu. Thậm chí trên tay còn mang một đôi găng tay nửa ngón, gần như không để lộ chút da thịt nào.

Không ai biết lai lịch của hắn, đây là cơ hội duy nhất của Vệ Tuân.

Nhất định phải thành công ngay trong một lần.

Khi đang trong tình thế bất lợi, không rõ địch ta, chủ động ra mặt bại lộ chính mình là điều ngu xuẩn nhất.

Vệ Tuân muốn để người khác chủ động ra mặt, vì thế hắn tỉ mỉ chọn mục tiêu -- muốn khiến người ta suy sụp tâm trạng, mục tiêu tốt nhất đương nhiên là người vốn đã không ổn định về mặt cảm xúc.

Đằng sau Vệ Tuân là một người đàn ông sắc mặt trắng bệch, gầy gò đến không bình thường. Trong đôi mắt không giấu được sự điên cuồng và sợ hãi, thân thể không ngừng run rẩy.

Vả lại, không rõ vì sao y vừa lên xe đã thể hiện ra ác ý nồng đậm đối với Vệ Tuân, ánh nhìn chăm chăm tràn đầy chán ghét dừng lại 3 giây trên mặt Vệ Tuân.

Chính là mày.

Vì vậy, sau khi người kia lên xe, đi ngang qua, Vệ Tuân giật ra một góc khẩu trang, cong cong khóe miệng cười khinh miệt với gã.

Quả nhiên, người đàn ông bị kích động, tuy rằng không lập tức hành động, nhưng lại chủ động ngồi xuống sau lưng Vệ Tuân, lúc này Vệ Tuân có thể cảm nhận được ánh mắt hung ác và điên cuồng như muốn đâm xuyên qua sau gáy mình.

Phù hộ ta.

Vệ Tuân cầm lấy mặt dây chuyền trong lòng bàn tay, cúi đầu khẽ hôn, bên trong viên pha lê trong suốt là một mảnh cánh bướm màu xanh tím to bằng ngón tay. Đây là đồ vật duy nhất còn lại sau khi người nhà mất tích, Vệ Tuân luôn mang theo như vật tùy thân, đến tận đây cũng không biến mất.

Vệ Tuân không có tín ngưỡng, cầu nguyện chỉ là một thói quen.

Sau đó Vệ Tuân ấn nút điều chỉnh dưới chỗ ngồi, lưng ghế đột nhiên nghiêng về phía sau. Người đàn ông phía sau lập tức bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, nhìn chằm chằm bóng lưng Vệ Tuân như trúng độc, mưu đồ rục rịch.

Chỉ cần chịu thêm một chút kíƈɦ ŧɦíƈɦ, đối phương chắc chắn sẽ ra tay.

"Em trai này có vẻ hơi lạ mặt, lẽ nào là người mới?"

Người đàn ông mập mạp ngồi bên cạnh Vệ Tuân đột nhiên mở miệng bắt chuyện, hắn cười tủm tỉm, khuôn mặt tròn xoe trông rất hiền hòa:

"Này, để tôi nói cậu nghe, hướng dẫn du lịch Bính Cửu lần này thích nhất là chăm sóc người mới."

Dường như vào lúc tên mập nói "Hướng dẫn du lịch Bính Cửu", người đàn ông sau lưng Vệ Tuân bỗng nhiên hô hấp gấp gáp, quả thật giống một con dã thú. Không còn nghi ngờ gì nữa, từ "Hướng dẫn du lịch Bính Cửu" này càng có thể kíƈɦ ŧɦíƈɦ gã.

Vệ Tuân càng kinh ngạc hơn là tại sao người mập lại mở miệng vào lúc này.

Là cảm giác được ý đồ của hắn?

Hay là chỉ muốn xem trò hay?

Dù sao điều này cũng giúp ích cho kế hoạch của Vệ Tuân.

Vệ Tuân quay đầu nhìn về phía gã mập, làm bộ hứng thú. Tên béo quả nhiên càng cao hứng, trên gương mặt núc ních lộ ra nụ cười mà người đàn ông nào cũng biết, nhỏ giọng nói:

"Bính Cửu ấy mà, thích nhất là chăm sóc người trẻ tuổi, nhưng hắn chỉ chọn người đẹp mắt nhất. Về phần những người khác... Haha."

"Bởi vậy mới nói, như hai anh em mình không dựa vào mặt kiếm cơm, vẫn nên dựa vào thực lực."

Anh béo này không biết hắn.

Vệ Tuân khẳng định gã mập không biết nguyên nhắn hắn che khuất gương mặt. Gã chủ động lên tiếng cũng không phải có ý tốt, đây là đang khuyến khích người khác đi thăm dò lai lịch của Vệ Tuân.

Quả nhiên, có người ngay lập tức cắn câu.

"Người mới? Hờ hờ hờ, ha ha ha, đồ ngốc, ngớ ngẩn, trong hành trình cấp nguy hiểm làm sao lại có thể xuất hiện người mới!"

Tiếng cười khàn khàn sau lưng Vệ Tuân truyền đến, bén nhọn lại điên cuồng. Người đàn ông kia quả thật cũng được xem là đẹp trai, nhưng khuôn mặt vì vặn vẹo mà có vẻ đáng sợ.

Giờ phút này gã điên cuồng cười to, tùy ý trút đi ngột ngạt và sợ hãi trong lòng: "Làm sao nơi này lại có người mới được, chúng ta đều sắp đi chịu chết, bị khách sạn ném ra ngoài như con rệp, hiểu không!"

Âm thanh của người đàn ông dẫn tới náo động trong xe buýt. Trong tích tắc, tiếng chửi thề, văng tục như một đợt nắng nóng nhanh chóng tràn ngập toàn bộ xe.

"Mẹ nó thằng ngu này, im ngay!"

"Lâm Hi anh điên rồi!"

Lâm Hi đứng lên giữa những âm thanh sôi sục, Vệ Tuân luôn cảm thấy gã có tố chất thần kinh. Ánh mắt chăm chú đầy ác ý từ trên cao nhìn xuống, không chút che giấu vẻ trịch thượng, giọng gã khắc nghiệt:

"Không ai có thể sống sót đến cùng ở hệ liệt "Say đắm vẻ đẹp của Tương Tây", không ai! Những người gặp phải hành trình này lần trước đều chết cả rồi, tất cả đều chết rồi!"

"Bính Cửu hắn sẽ đồ sát cả đội, hắn sẽ gϊếŧ hết mấy người, tất cả các người đều phải chết!"

Lúc cái tên Bính Cửu này bị Lâm Hi lớn tiếng hét lên, trong xe buýt đột nhiên lâm vào yên tĩnh kỳ dị, các hành khách như một đám thiên nga bất ngờ bị bóp cổ.

Bầu không khí ngưng trọng bao trùm trong xe, ngay cả anh béo cũng cúi mặt nhíu mày, thở dài lộ vẻ lo lắng.

Tất cả mọi người đều sợ hãi sâu sắc đối với hướng dẫn du lịch Bính Cửu.

"Người mới, hửm? Người mới?"

Lưỡi dao sắc bén cắt qua khẩu trang của Vệ Tuân, để lộ làn da nhợt nhạt đến gần như trong suốt. Bàn tay cầm dao găm của Lâm Hi run lên, khi gã nhìn thấy làn da tái nhợt hoàn mỹ của Vệ Tuân, ác ý trong mắt càng tăng lên. Khuôn mặt gần như vặn vẹo.

"Anh Cửu thích nhất là gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo."

Lâm Hi bỗng thấp giọng:

"Nhưng tôi ghét."

Hai tay Lâm Hi run lên, dao găm đung đưa trước mặt Vệ Tuân, giọng điệu vừa căm hận vừa sợ hãi, còn có dấu vết của sự ghen ghét:

"Hành trình cấp nguy hiểm, ngay cả anh Cửu cũng chỉ có thể bảo vệ một người, anh ấy sẽ chọn tôi, anh ấy sẽ chọn tôi, chỉ cần cậu hủy hoại khuôn mặt của mình... Tôi muốn sống sót, tôi muốn -"

Giây tiếp theo, đao của gã không cách nào di chuyển.

Vì Vệ Tuân cầm lưỡi đao.

Dao găm xuyên qua găng tay, máu nhỏ xuống đầu ngón tay tái nhợt, giống như một đóa hồng nở rộ, khiến người ta thấy mà giật mình. Vệ Tuân lại bình tĩnh lạ thường, không có một chút dao động. Loại bình tĩnh này không phải giả vờ không đau đớn, mà là thật sự thờ ơ.

Nhìn thấy Vệ Tuân như vậy, Lâm Hi đột nhiên rùng mình, nhìn chằm chằm ngón tay Vệ Tuân, choáng váng không cách nào động đậy, thậm chí còn không kịp phản ứng để Vệ Tuân dễ dàng nắm lấy dao găm, dễ dàng đến bản thân Vệ Tuân cũng kinh ngạc.

Gã có thật là người cũ không thế?

Nhưng đây quả thật là một con dao găm tốt, là hàng quân sự, có rãnh dọc, lưỡi kiếm dữ tợn lại lạnh buốt. Dao găm khéo léo xoay chuyển giữa các ngón tay của hắn, Vệ Tuân nhẹ nhàng trở tay ấn lưỡi dao sắc bén vào động mạch cổ của Lâm Hi. Hắn có nhiều kinh nghiệm theo đuổi sự kích khích, thông thuộc tất cả các bộ phận trên cơ thể con người.

Nếu muốn mang lại cảm giác áp bức cho người khác, thì đây chính là điểm mấu chốt.

Lời đe dọa về cái chết mới dễ làm cho người ta sụp đổ nhất.

Dao găm ấn xuống, Vệ Tuân nhìn chằm chằm vào mắt Lâm Hi, không lên tiếng.

Không ngôn ngữ nào có tính áp bách hơn sự im lặng lạnh lùng. Cho dù không có ý định gϊếŧ gã, Vệ Tuân cũng vẫn muốn uy hϊếp, đe dọa gã --

Nhưng ngoài dự đoán, mặc dù Lâm Hi toàn thân run rẩy, hai mắt đăm đăm, nhưng gã lại không chú ý đến dao găm, thậm chí gã còn không để ý đến việc cổ dao găm vạch ra vết máu.

Ánh mắt kinh hãi e ngại của Lâm Hi dán vào bàn tay đang chảy máu của Vệ Tuân, gã càng lúc càng run lên, giống như rất muốn trốn tránh nhưng lại không dám thoát ra.

Gã sợ máu à?

Không, không đúng.

Không chỉ Lâm Hi, ánh mắt của tên mập cũng thay đổi, Vệ Tuân cảm giác được ánh mắt kinh hãi và khϊếp sợ của Béo, hắn cũng bị thương không nhẹ, nhưng vẫn vô cùng vững vàng.

Điều mà họ sợ là Vệ Tuân không biểu hiện ra chút cảm giác đau đớn nào.

【Đếm ngược nhiệm vụ 00:05:15】

Mặc dù không biết nguyện nhân, nhưng --

Vệ Tuân di chuyển ngón cái về phía trước, đặt trên mũi nhọn sắc bén. Ấn xuống ngón cái, đẩy dao găm về phía trước, đến gần cổ Lâm Hi. Cùng lúc đó, ngón tay cái của Vệ Tuân bị dao găm cắt ra, máu đỏ chảy xuống, dính vào làn da xanh xao tái nhợt của Lâm Hi khiến người ta giật mình.

Vệ Tuân không đau, cũng không có cảm giác gì, thậm chí còn cười một tiếng. Khẩu trang bị dao găm cắt làm đôi, để lộ khóe miệng hơi nhếch lên.

Điều này làm cho Lâm Hi cuối cùng cũng bị đánh đổ bởi sự sợ hãi.

"Van cầu ngài, van cầu ngài đừng tức giận, là tôi có mắt như mù, có mắt như mù -- "

Lâm Hi phủ phục quỳ rạp xuống đất, khóc đến mặt mũi tràn đầy nước mắt nước mũi, như một con chó bị thương gào khóc, liều mạng dập đầu với Vệ Tuân, tinh thần hoàn toàn sụp đổ.

"Van cầu ngài tha thứ cho tôi, van cầu ngài, van cầu ngài -- "

【 Tích, nhiệm vụ tân thủ hướng dẫn du lịch hoàn thành 】

【 Phần thưởng nhiệm vụ được phát -- 】

【 Ngài đạt được 10 điểm tích phân 】

【 Ngài đã kích hoạt thân phận đặc thù của hành khách đặc biệt loại X: Hướng dẫn du lịch dự bị 】

【 Chúc mừng ngài đạt được vật phẩm ẩn đặc biệt: Mặt nạ hướng dẫn du lịch (Đồng) 】

【 Mặt nạ hướng dẫn du lịch (Đồng): Hướng dẫn viên du lịch là quý ông lịch thiệp, ưu nhã và thần bí ẩn trong bóng tối, mỗi hướng dẫn du lịch nên có một chiếc mặt nạ của riêng mình. Chỉ tiếc, mặt nạ của hướng dẫn viên du lịch sẽ chỉ được sở hữu bởi những kẻ mạnh. 】

【 Đeo mặt nạ vào, bạn sẽ có thể che giấu ngoại hình và danh tính, không bị người dưới cấp bậc của bạn hai bậc thăm dò 】

Trong tay mát lạnh, vật phẩm lạnh băng lại nặng nề rơi vào lòng bàn tay, kim loại lạnh lẽo theo đầu ngón tay truyền vào lòng bàn tay, nhiệm vụ hoàn thành. Vệ Tuân nhẹ nhàng thở ra, vừa dùng tích phân kéo dài thời gian tử vong, vừa tò mò nhìn về phía Lâm Hi khóc đến lấm lem mặt mũi.

Không phải vì hắn mà Lâm Hi sợ hãi đến tâm trạng sụp đổ không phải bởi vì hắn, tên mập cũng không phải vì hắn mà sửng sốt kiêng dè.

Bọn họ nhận lầm Vệ Tuân thành một người khác, người kia cũng không có cảm giác đau, còn để lại cho bọn họ bóng ma tâm lý sâu sắc.

Hắn là ai, có phải là tên điên đồ sát cả đội - hướng dẫn viên du lịch Bính Cửu không?

Vệ Tuân ngược lại rất tò mò, tên hướng dẫn du lịch Bính Cửu này thật sự điên đến đâu -- hửm?

Vệ Tuân đột nhiên cau mày, sự thay đổi tâm trạng của hắn khiến Lâm Hi - người đang quỳ trên mặt đất, lại run lên, nghẹn ngào nhịn xuống không dám khóc lớn tiếng, nhưng Vệ Tuân lại không lại để ý đến gã.

【 Tích, công kích vào khách sạn đã được giải trừ, phục vụ khách hàng tân thủ Tủng Tủng ở đây để phục vụ ngài. 】

【 Để tỏ lòng áy náy, sẽ bồi thường cho ngài một túi quà lớn -- 】

Khách sạn bị công kích?

Vệ Tuân kinh ngạc, có thể tùy ý kiểm soát sinh mạng, khách sạn lớn mạnh thần bí, còn có thể lọt vào công kích?

Đối phương sẽ là ai đây? Thật sự, thật sự là...

Thật sự là quá kích thích!

Vệ Tuân cũng có chút ngứa ngáy khó nhịn trong lòng, đáng tiếc hắn bây giờ vẫn là người mới, phải dựa vào nhiệm vụ người mới tích lũy điểm để giữ mạng.

【 Bao, bao bao, bao bao bao -- 】

Tủng Tủng sao lại bị lag rồi?

Vệ Tuân lo lắng, khách sạn lại bị công kích? Cho hắn chút thời gian vui vẻ đã chứ?

Vù vù!

Vệ Tuân đột nhiên choáng váng, gần như hôn mê, hàng loạt tin nhắn đỏ tươi đập vào mặt, khiến Vệ Tuân bị trói buộc không tài nào khống chế cơ thể, chỉ có thể nhìn thấy tin nhắn hệ thống liên tục hiện lên trước mặt.

【 Cảnh báo! Cảnh báo! Hành khách sơ cấp Vệ Tuân xuất hiện sai sót khi đang ở hành trình cấp nguy hiểm, hành trình đã khởi động, sai sót được loại bỏ, đếm ngược 5, 4, 3 -- 】

【 Tích -- Kiểm tra đến thông tin mới nhất, hành khách sơ cấp Vệ Tuân thay đổi thân phận: Hướng dẫn viên du lịch dự bị, giải trừ cảnh báo 】

【 Cảnh báo! Cảnh báo! Hành trình đã xác định hướng dẫn viên du lịch là Bính Cửu, hành trình lần nay không thể cùng tồn tại hai người hướng dẫn du lịch! Hướng dẫn du lịch dự bị Vệ Tuân sắp bị loại bỏ, đếm ngược 5, 4, 3 -- 】

【 Cảnh báo! Cảnh báo! Lấy được thông tin hướng dẫn du lịch hành trình lần này - Bính Cửu bất ngờ mất tích, lần nữa kiểm tra... 24%... 47%... 】

Ánh sáng đỏ rực phản chiếu trong mắt Vệ Tuân, cảm giác sắp đột tử lại ập đến, nhịp tim Vệ Tuân ngày càng nhanh, gần như không thở nổi. Con số đếm ngược đến cái chết đang giảm nhanh chóng, nhưng Vệ Tuân lại không thể ngăn cản nó, hắn thậm chí không thể đổi số điểm mà hắn vừa nhận được vào thời điểm đó.

Có phải hắn sắp chết không? Lẽ nào tất cả nỗ lực lúc nãy đều là công cốc?

Không, hắn không muốn chết, hắn không muốn chết!

Cho dù cơ thể không cách nào động đậy, ý thức của Vệ Tuân vẫn còn liều mạng giãy giụa, đến cuối cùng cũng không chịu bỏ cuộc.

Đến gần bên bờ vực của cái chết trong bóng tối, âm thanh báo động chói tai biến thành một tiếng động điên cuồng vô nghĩa bên tai hắn, tinh thần của hắn ngưng tụ đến cực hạn. Vệ Tuân gần như ngất đi, lại mơ hồ nhìn thấy một tia sáng xanh tím mờ nhạt.

Đó là...

Chiếc cánh không trọn vẹn của một con bướm...

【 Tích, đã phát hiện ra mảnh vỡ bướm Maria (1/4) * * * vì ngài phục vụ 】

Thông tin đang nhảy đột nhiên chuyển sang màu xanh lục, Vệ Tuân như bừng tỉnh từ cơn ác mộng. Khi tỉnh dậy, hắn há miệng thở d0c, một lần nữa trở về từ bờ vực của cái chết, hắn có chút quen thuộc loại cảm giác này.

Vệ Tuân phản xạ có điều kiện liếc mắt nhìn đếm ngược thời gian tử vong.

【 Đếm ngược thời gian tử vong: 00:02:01 】

Hừm, may mắn là nó không về số không.

Nhưng âm thanh vang lên sau đó lập tức khiến hắn choáng váng.

【 Hướng dẫn du lịch dự bị Vệ Tuân, hành khách loại X đặc biệt, có danh hiệu xanh lá "Không đau đớn", có vật phẩm đặc biệt: Mặt nạ hướng dẫn viên du lịch (Đồng) 】

Không phải âm thanh trẻ con máy móc của Tủng Tủng, mà là một giọng nam trầm thấp nhã nhặn, mượt mà thần bí. Nếu nói âm thanh của Tủng Tủng như trí tuệ nhân tạo AI thì giọng nam vang lên bây giờ càng giống như một người thật sự tồn tại.

Mạnh mẽ, thần bí, nguy hiểm, sự thờ ơ tự nhiên lộ ra trong giọng điệu của anh ta, giống như một người trời sinh đã có khả năng khống chế tất thảy.

【 Trải qua so sánh, Vệ Tuân và hướng dẫn viên du lịch Bính Cửu có độ tương tự 51% 】

【 Hành trình đã bắt đầu, không thể dừng lại. Để đảm bảo hành trình diễn ra suôn sẻ, một phương án đặc biệt sẽ được thực hiện 】

Giọng nam nhã nhặn mỉm cười, như lời mời của ác ma, vang vọng ở đáy lòng Vệ Tuân.

【 Hướng dẫn viên du lịch Bính Cửu, xếp hạng thứ chín, có danh hiệu màu tím "Kẻ máu lạnh", có vật phẩm đặc biệt: Mặt nạ hướng dẫn du lịch (Sắt đen). 】

【 Dưới lớp mặt nạ đen bằng sắt, không ai biết Bính Cửu thật sự trông như thế nào, cũng không ai biết tên thật của Bính Cửu. Là một hướng dẫn viên du lịch mang đến nỗi sợ hãi và cái chết cho hành khách, mọi người đều căm hận và sợ hãi hắn, vô số khách du lịch muốn ám sát Bính Cửu -- Mà bây giờ, Bính Cửu đã biến mất. 】

【 Hành trình đã bắt đầu, khách sạn không cho phép hướng dẫn du lịch Bính Cửu vắng mặt. 】

【 Hướng dẫn du lịch dự bị Vệ Tuân, Khách sạn toàn cầu Kinh hoàng đã đưa ra lời mời đặc biệt cho bạn, bạn có đồng ý tạm thời hướng dẫn du lịch cho hành trình này? 】

【 Bạn sẽ trở thành Bính Cửu, hưởng thụ cảm giác làm hướng dẫn viên du lịch Bính Cửu uy nghiêm, cũng gánh chịu tất cả nguy hiểm. 】

【 Có / Không 】

Tác giả có lời muốn nói:

Hôm nay cũng ngẫu nhiên phát một trăm bao lì xì, nào hôn một cái!

Vệ Tuân: Ta ngược lại muốn xem Bính Cửu điên đến cỡ nào... A cái này?

Vãi chưởng! Bính Cửu lại chính là ta!
Bình Luận (0)
Comment