Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 246 - Chương 246. Phế Vật

Chương 246. Phế vật Chương 246. Phế vật

Đời trước bởi vì Tiểu Kiều là đứa ngu, bà ta và Kiều Chấn Quân lại không thể tiếp, bà ta chỉ có thể yêu thương Đại Kiều.

Nhưng bây giờ, bà ta nhìn Đại Kiều trước mắt, chẳng những không cảm thấy thân thiết, ngược lại cảm thấy vô cùng lạ lẫm!

Đại Kiều đang nhìn bà cụ Vương, đột nhiên cảm giác được có người đang nhìn mình, cô nhìn sang, sau đó đụng phải ánh mắt mẹ mình.

Cô cũng ngơ ngác một chút.

Mẹ cô trợn tròn mắt, giống như không biết cô vậy.

Nhưng vì sao mẹ cô lại dùng loại ánh mắt lộ vẻ kỳ quái này nhìn cô?

Mặc dù hai người hơn hai tháng chưa từng gặp mặt, cô cũng cao lên không ít, nhưng bộ dáng vẫn vậy, luôn sẽ không khó nhận ra.

Mà bình thường mẹ cô vừa nhìn thấy cô sẽ lập tức lộ ra biểu lộ ghét bỏ căm hận, giống như cô là rác rưởi.

Đại Kiều lúc này cũng không nhìn thấy những cảm xúc này trên mặt và trong mắt bà ta.

Cô đột nhiên cảm thấy hơi sợ hãi, khi mẹ cô vẫy gọi cô, cô đột nhiên quay người xuyên qua đám người chạy ra ngoài!

Phương Tiểu Quyên hận đến nghiến răng nghiến lợi!

Phế vật!

Trở nên đẹp thì sao, còn không phải nhát gan sợ phiền phức như đời trước!

Đại Kiều một hơi đi ra ngoài thật xa mới dừng lại.

“Đại Kiều, sao cháu chạy nhanh như vậy? Có người bắt nạt cháu sao?”

Kiều Tú Chi hái đồ ăn trở về từ đất phần trăm, nhìn thấy Đại Kiều chạy như bị ma đuổi, bà cho là có người bắt nạt cô, tranh thủ thời gian lao đến bên này.

Đại Kiều quay đầu thấy là bà nội, miệng nhỏ nhếch lên, lộ ra nụ cười ngọt ngào nói: “Bà nội, không ai bắt nạt cháu!”

“Không ai đuổi theo cháu, vậy cháu chạy nhanh như vậy làm gì? Cháu vừa mới từ nhà họ Vương về?”

Kiều Tú Chi đi tới, dùng tay áo xoa xoa mồ hôi trên trán cho cô.

Mặc dù bà không dùng sức, nhưng da Đại Kiều quá non, bị chà xát mấy lần, làn da lập tức đỏ lên.

Đại Kiều cảm thấy bà nội quả thực liệu sự như thần, gật đầu như mổ thóc: “Dạ, vừa rồi cháu thấy thật nhiều người đến nhà họ Vương, cháu liền đi theo, bà nội, bà Vương vẫn sẽ tỉnh lại chứ?”

Kiều Tú Chi cảm thấy nói cho trẻ con chuyện có quan hệ chết chóc có chút tàn nhẫn, nhưng vẫn lắc đầu: “Người đã chết, về sau sẽ không tỉnh nữa!”

Đại Kiều nhìn bà nội, đột nhiên mắt đỏ lên, bổ nhào qua ôm lấy đùi bà nói: “Bà nội, bà về sau đi ngủ nhất định phải nhớ tỉnh lại, nếu không nhìn thấy bà, cháu sẽ thật khó chịu thật khó chịu!”

Hơn nửa năm này, cô ở bên bà nội nhiều nhất, trong lòng cô, địa vị của bà đã sớm vượt qua cha cô!

Cho nên cô không dám tưởng tượng, nếu có một ngày bà nội ngủ rồi không tỉnh lại, cô nhất định sẽ khóc đến sưng cả hai mắt!

Kiều Tú Chi dùng tay không vuốt vuốt tóc cô nói: “Đứa nhỏ ngốc.”

Dù bà có cố gắng, nhất định cũng phải đi trước cô.

Nhưng bà vẫn có thể sống lâu một chút, đợi cô kết hôn sinh con, có ràng buộc khác rồi mới đi, như vậy, đứa nhỏ sẽ không khó chịu như vậy nữa.

“Bà nội, vừa rồi cháu nhìn thấy mẹ, bà ấy thật kỳ quái.” Đại Kiều rúc vào người bà nội, ồm ồm nói.

“Cô ta nói gì với cháu sao?”

Kiều Tú Chi hơi sửng sốt, mới phản ứng được mẹ này không phải chỉ mẹ kế Lâm Tuệ, mà là mẹ ruột Phương Tiểu Quyên.

Đại Kiều lắc đầu, bím tóc nhỏ trên đầu theo động tác của cô lay động: “Bà ấy không nói gì, bà ấy chỉ dùng loại ánh mắt kỳ quái nhìn cháu, sau đó bà ấy còn vẫy gọi cháu, cháu cảm thấy sợ hãi nên chạy!”

Kỳ thật cô nói không rõ vì sao lại đột nhiên sợ hãi mẹ mình.

Trước kia dù bà ta chửi đánh cô, có thể thấy mẹ cô, cô vẫn muốn tới gần.

Dù về sau cô ý thức được bà ta đối với mình không tốt, không còn chờ đợi bà ta yêu thương, thế nhưng cũng không sợ hãi bà ta.

Nhưng lần này cô lại vô thức không muốn tới gần bà ta!

Kiều Tú Chi nhíu mày, trầm mặc một chút nói: “Đã sợ hãi cô ta, về sau thấy cô ta thì đi vòng là được!”

Trước đó bà còn định đợi Phương Tiểu Quyên xuất viện, dẫn Đại Kiều đi qua thăm bà ta, hiện tại xem ra cũng không cần.

Nhà họ Vương liên tiếp chết hai người, mặc dù bà không biết nguyên nhân cụ thể là gì, nhưng hẳn là có liên quan đến Phương Tiểu Quyên.

Nếu thật như thế, nhà họ Vương nhất định dung không được Phương Tiểu Quyên và Tiểu Kiều.

Mặc dù Phương Tiểu Quyên là mẹ Đại Kiều, nhưng bà ta ly hôn thằng hai, cho nên không quá đáng sợ.

Bà tương đối để ý chính là đứa bé Tiểu Kiều kia.

Tiểu Kiều là con gái ruột Lão Nhị, nếu cô ta khăng khăng muốn về nhà họ Kiều, bà cũng không thể cản.

Đến lúc đó chỉ sợ nhà họ Kiều lại có chuyện!

Hai mẹ con kia mới thật sự là tai họa, đi đâu nơi đó gà chó không yên!

Đại Kiều nghe bà nội nói, suy nghĩ một chút gật đầu nói: “Dạ, về sau cháu sẽ đi vòng qua bà ấy!”

Bình Luận (0)
Comment