Vương Thủy Sinh suy nghĩ một chút nói: “Nhà họ Vương chúng tôi ở cuối thôn có cái phòng cũ, phòng ở kia có thể cho cô ở.”
Bởi vì cha mẹ ông ta thương yêu nhất Ngũ Đệ, cho nên lúc ban đầu phân gia, cho nhà chú năm phòng ở tốt nhất.
Bây giờ Vương Hâm Sinh đã chết, phòng này vô luận như thế nào không thể cho Phương Tiểu Quyên.
Phương Tiểu Quyên tức giận đến cắn chết: “250, cho tôi 250 đồng, tôi sẽ dọn đi!”
Bà ta thực sự không muốn chuyển, nhưng bà ta sợ Vương Lão Tam trở về sẽ chơi chết mình.
Bà ta hiện tại thật sự là bốn bề thọ địch!
Vương Thủy Sinh nhìn thoáng qua người khác, đám người cắn răng gật đầu.
Mặc dù bọn họ một phân tiền cũng không muốn cho độc phụ này, nhưng bọn họ càng không muốn trở thành người một nhà với bà ta!
Mà bà ta lại rất có thể giày vò!
Nếu bà ta thật không đi, phía sau lại nháo ra cái gì, nói không chừng nhà họ Vương bọn họ sẽ còn bị liên lụy!
Vương Thủy Sinh nói: “250 không, được, ngày mai sẽ cho cô, cầm tiền rồi, cô lập tức cút ra nhà họ Vương chúng tôi!”
Người nhà họ Vương đi rồi, Phương Tiểu Quyên một người ngồi dưới đất, đột nhiên cảm thấy mình là đồ ngốc.
——
Ngày hôm sau, sáng sớm Phương Tiểu Quyên đã bị ép đi dời hộ khẩu.
Hộ khẩu vừa làm xong, người nhà họ Vương lập tức bắt bà ta dọn nhà, tức chết bà ta!
Tức giận hơn bà ta, còn có Tiểu Kiều!
Tiểu Kiều thật không biết mẹ cô ta vì sao lại đáp ứng điều kiện ngu ngốc như thế!
Dùng phòng tốt như vậy, đổi gian nhà tranh rách rưới cuối thôn coi như xong, còn chỉ cần 250 đồng, bà ta thật là một người ngốc!
Vốn để mẹ mình ly hôn gả cho Vương Hâm Sinh, là chạy đến tiền đồ tươi sáng, ai ngờ lại thành tử lộ!
Chỗ tốt không được đến, còn đắc tội người một nhà nhà họ Vương, hiện tại còn bị đuổi ra ngoài!
Tiểu Kiều trong lòng càng thêm hối hận!
Nếu sớm biết cha sẽ khỏe lại, cô ta không nên cùng mẹ rời khỏi nhà họ Kiều!
Phương Tiểu Quyên muốn dọn nhà, hàng xóm không có một người tới hỗ trợ.
Hạnh Hoa ngược lại là muốn đến giúp, nhưng cô ta mới mở miệng nói một câu đã bị mẹ chồng dùng chày cán bột đuổi theo đánh!
Phương Tiểu Quyên đành phải để Tiểu Kiều đi nhà họ Phương gọi mẹ mình tới hỗ trợ.
Tiểu Kiều đen mặt đi được nửa đường, nhìn thấy Đại Kiều đối diện đi tới phía cô ta.
Đại Kiều mặc váy lần trước mẹ nuôi cô mua cho, trên đầu thắt hai cái bím, dưới bím cột hai cái nơ con bướm.
Mấu chốt là cô lại càng thêm dễ nhìn!
Khuôn mặt nhỏ trắng nõn không có tì vết, mi mắt dài cong làm người ta ghen ghét, môi hồng răng trắng, xinh đẹp hơn bất cứ ngôi sao nhỏ nào cô ta từng gặp!
Tiểu Kiều ghen ghét đến cào tâm cào phổi.
Nhưng hiện tại cô ta không dám tìm Đại Kiều gây sự, một là sợ hệ thống khí vận trên người cô, hai là cô ta có ý nghĩ mới.
Vừa rồi trong nháy mắt nhìn thấy Đại Kiều, cô ta đột nhiên quyết định, cô ta muốn về nhà họ Kiều!
Dù bà nội không chào đón cô ta thì thế nào?
Cô ta là con gái ruột Kiều Chấn Quân, ông có nghĩa vụ nuôi dưỡng mình!
Chỉ là cô ta không muốn dùng phương pháp cường ngạnh như vậy trở về, cho nên cô ta nghĩ bước đầu tiên chính là lấy lòng Đại Kiều.
Nghĩ đến cái này, cô ta bày ra một nụ cười tự cho là rất ngọt ngào, chào hỏi: “Chị...”
Đại Kiều đang suy nghĩ chuyện gì, cho nên cũng không nhìn thấy Tiểu Kiều.
Lúc này nghe được tiếng Tiểu Kiều, cô ngẩng đầu ngơ ngác một chút nói: “Là em gái ư, ai nha, chị nhớ chị còn có chuyện không làm xong, em gái tạm biệt!”
Nói xong, cô không cho Tiểu Kiều bất kỳ cơ hội phản ứng nào, quay người chạy như bay!
Tiểu Kiều ăn đầy miệng bụi đất: “...”
A a a, tức chết cô ta!
Đại Kiều nhất định là cố ý!
——
Vương Hâm Sinh vừa mới chết, người nhà họ Vương đã buộc vợ anh ta chuyển ra nhà họ Vương, nhưng trong thôn không ai cảm thấy nhà họ Vương làm không đúng.
“Nhà họ Vương quá xui xẻo, lập tức chết hai người!”
“Đúng vậy, các bà không thấy được, ông cụ Vương từ sau khi bạn già chết, cả người nhất thời không có tinh khí thần, lập tức giống như già đi mười tuổi, nhìn cảm giác thật khó chịu!”
“Đương nhiên rồi, người nói thiếu niên vợ chồng già làm bạn, bên nhau nhiều năm như vậy đến giờ, đột nhiên người nói mất là mất, là tôi cũng chịu không được!”
“Các bà có cảm giác Phương Tiểu Quyên quá tà môn hay không? Cô ta ở nhà họ Kiều, Kiều Lão Nhị tê liệt, Đại Kiều cà lăm, cây lê nhà họ Kiều bảy tám năm đều chưa từng nở hoa! Về sau cô ta vừa đi, nhà họ Kiều lập tức thịnh vượng! Sau đó cô ta đến nhà họ Vương, nhà họ Vương bỗng chốc bị khắc chết hai người!”
“Trước đó không chú ý, bà nói vậy tôi cũng cảm thấy có lý! Trước kia cô ta luôn miệng nói Đại Kiều là tai họa, nhưng hiện tại nhà họ Kiều còn không phải tốt đẹp, người ta còn thành con gái nuôi phó sở trưởng đâu, nếu con bé là tai họa, nào có vận khí đi cứu con trai phó sở trưởng?”
“Còn không phải sao, tôi thấy Phương Tiểu Quyên mới là trời sinh tai họa!”
Chậc chậc chậc, người nói hổ dữ không ăn thịt con, Phương Tiểu Quyên này quá ác độc, rõ ràng mình mới là tai tinh, lại đẩy đến người con gái mình, Đại Kiều có người mẹ như thế, cũng là số đen tám đời!”
Rất nhanh, lời đồn đại Phương Tiểu Quyên mới là tai tinh tai họa truyền khắp toàn bộ thôn Thất Lý.