Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 388 - Chương 388. Trù Ẻo

Chương 388. Trù ẻo Chương 388. Trù ẻo

Nhà mẹ đẻ của vợ ông ta cũng từng hoài nghi, nhưng bất đắc dĩ không có chứng cớ, hơn nữa quyền thế của bọn họ không hơn nổi người ta, chỉ có thể nén giận chịu đựng.

Lần này đồn công an tìm được bọn họ, bọn họ liền tỏ vẻ nguyện ý đi ra làm chứng.

Việc này không tra không biết,vừa tra quả thực khiến tất cả mọi người chấn kinh!

Những người phụ nữ mà phó cục trưởng Lương đạp hư từ lúc tuổi còn trẻ đến bây giờ, tổng cộng không dưới mười người, hơn nữa còn có người địa phương khác, có vài người phụ nữ ý chí kiên cường còn sống, nhưng càng nhiều người chính là chịu không nổi tự sát, hoặc là điên rồi!

Địa ngục trống trơn, ác ma ở nhân gian!

Hành vi phạm tội của phó cục trưởng Lương quả thực tội lỗi chồng chất!

Thẩm Thế Khai còn chưa rời đi, phó cục trưởng Lương đã bị bắn chết!

Mà Mạnh Hồng Quang, vì sao ông ta một lần lại một lần đội nón xanh cho mình, chẳng lẽ ông ta có mối tình không thành vì đội nón xanh?

Mạnh Hồng Quang không có mối tình đội nón xanh nào, chẳng qua ông ta là một kẻ độc ác, vì leo lên trên lần lượt hai lần dâng vợ mình cho thủ trưởng.

Kỳ thật nếu ông ta có thể đặt sự kiên quyết này ở trên đường ngay, nhịn thêm mấy năm, chưa hẳn không có đường ra, đáng tiếc ông ta không muốn chờ, một lòng muốn đi đường tắt.

Bị đội nón xanh, thật ra ông ta không quá để ý, bởi vì ông ta không có hứng thú quá lớn với phụ nữ sau khi thành niên, với ông ta mà nói, hấp dẫn ông ta nhất, đó là bé gái như Tiểu Kiều.

Ban đầu ông ta cũng muốn để Phương Tiểu Quyên dẫn con gái lại đây, đến lúc đó một cặp song sinh cùng tiến lên, cảm giác đó sảng khoái cỡ nào, đáng tiếc cuối cùng chỉ có một đứa đến đây!

Một đứa cũng không tệ, sau khi đưa Phương Tiểu Quyên lên giường phó cục trưởng Lương, ông ta liền đưa mẹ và con trai ông ta đến nhà họ hàng, sau đó chuẩn bị xuống tay với Tiểu Kiều.

Nhưng ông ta còn chưa kịp động thủ, Tiểu Kiều đã phát hiện rồi chạy trốn, sau đó công an đến đây, ông ta bị mang đến đồn công an.

Thẩm vấn một hồi, Mạnh Hồng Quang làm tòng phạm, cùng bị phán tử hình.

Trước khi Thẩm Thế Khai rời khỏi thành phố Hộ, từng đến hỏi ông ta có biết tung tích của Tiểu Kiều không, đáng tiếc ông ta cũng không biết.

Thẩm Thế Khai đành phải nhờ công anh thành phố Hộ thị hỗ trợ tìm kiếm, nhưng tìm mấy ngày, Tiểu Kiều giống như bốc hơi khỏi nhân gian, một chút tin tức cũng không có.

Ông không thể mãi ở thành phố Hộ tìm người, chỉ có thể để công an bên này để ý giúp, sau đó liền cùng hai công an khác áp giải Phương Tiểu Quyên rời khỏi thành phố Hộ.

--

Phương Tiểu Quyên là một trong những thủ phạm, cùng bị phán tử hình, trước khi hành hình, bà ta yêu cầu gặp Kiều Tú Chi.

Đúng, không phải Kiều Chấn Quân, cũng không phải con gái Đại Kiều, mà là gặp mẹ chồng trước Kiều Tú Chi.

Sau khi Kiều Tú Chi suy nghĩ, vẫn đi gặp Phương Tiểu Quyên.

Tuy rằng đã chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của Phương Tiểu Quyên, Kiều Tú Chi vẫn nhịn không được sợ ngây người một hồi.

Phương Tiểu Quyên gầy vô cùng, hai gò má hãm vào, tóc tai tán loạn giống như ổ gà, trên mặt đầy các vết ứ xanh đen.

"Mẹ, rốt cục mẹ đến rồi! Con còn nghĩ mẹ sẽ không gặp con đâu!"

Phương Tiểu Quyên kích động muốn đứng lên, lại bị cảnh ngục phía sau ngăn chặn.

Kiều Tú Chi nghe thấy xưng hô của bà ta chỉ muốn trợn trắng mắt: "Mẹ cô ở trong ngục giam, lát nữa cô muốn kêu cứ việc kêu cho đủ, cô tìm tôi lại đây, có gì nói thì nói đi!"

Phương Tiểu Quyên không có tức giận, ngược lại quay đầu nhìn thoáng qua cảnh ngục.

Trước đó cảnh ngục đã được đến phó sở trường dặn dò, cho nên không cần Kiều Tú Chi mở miệng,anh ta đã bước ra ngoài, chẳng qua cũng không có đi xa.

Nếu không đợi lát nữa xảy ra chuyện, thì chính là trách nhiệm của anh ta!

Cảnh ngục vừa đi, Phương Tiểu Quyên liền vội vã nói: "Mẹ… Thím Tú Chi, cháu nói thẳng luôn, cháu muốn làm giao dịch với thím!"

Kiều Tú Chi cười lạnh nói: "Với cái dạng này bây giờ của cô, cô cảm thấy cô có tư cách gì bàn điều kiện với tôi!"

Phương Tiểu Quyên bị nghẹn một chút, cắn răng nói: "Thím Tú Chi, cháu khuyên thím đừng quá tự tin, hôm nay thím từ chối cháu, chắc chắn sẽ hối hận không kịp!"

Kiều Tú Chi nghe thế, càng lười lãng phí võ mồm với bà ta, đứng lên muốn đi.

Phương Tiểu Quyên không nghĩ tới Kiều Tú Chi người này hoàn toàn không ra bài theo lẽ thường, mắt thấy bà muốn rời đi, nhanh chóng hô: "Tháng ba năm tới, chồng thím Tiết Xuyên sẽ bệnh chết!"

Bình Luận (0)
Comment