Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 668 - Chương 668. So Người Với Người Sẽ Tức Chết Mà 1

Chương 668. So người với người sẽ tức chết mà 1 Chương 668. So người với người sẽ tức chết mà 1

Nếu đợi bọn họ từng chút từng chút tích lũy đủ tiền khởi nghiệp thì rất khó, trước kia bọn họ đến gần nhà ga bán đồ ăn, mỗi ngày dãi nắng dầm mưa, không chỉ mệt đến muốn chết, còn phải giao các loại phí bảo hộ, chờ tiền đến trong tay bọn họ, căn bản không còn bao nhiêu!

Đáng giận nhất chính là Hoắc Tài Tuấn vừa lười vừa vô dụng, cô ta thật sự không hiểu đời trước anh ta làm như thế nào mà trở thành nhà giàu số một được!

Hơn nữa bọn họ đã tới Thâm Thành lâu như vậy, vẫn luôn không hề nghe được tin tức có liên quan đến cha ruột của anh ta, cuộc sống áp lực như thế này làm cô ta từng ngày mất đi sự kiên nhẫn!

Đúng lúc này, cửa “kẽo kẹt” một tiếng rồi được đẩy ra, Hoắc Tài Tuấn từ bên ngoài đi vào nhà.

Tiểu Kiều nhìn anh ta một cái rồi lại nằm xuống một lần nữa, sau đó kéo chăn che chính mình đầu lại.

Hoắc Tài Tuấn đi tới ngồi trên mép giường, tay đặt ở trên thân hình yểu điệu của cô ta: “Kiều Kiều, sao thế, em còn đang giận anh sao?”

Tiểu Kiều vươn một bàn tay từ chăn ra, “bốp” một tiếng đánh bay tay của anh ta nói: “Đừng chạm vào tôi!”

Sắc mặt Hoắc Tài Tuấn tức khắc liền trầm xuống: “Kiều Kiều, em làm gì vậy? Bây giờ em đang ghét bỏ Hoắc Tài Tuấn anh đây vô dụng đúng không?”

Bọn họ tới Thâm Thành sắp được hai năm, nhưng thái độ của cô ta đối với anh ta mỗi ngày lại kém hơn hôm trước, anh ta lại không phải thằng ngu, tất nhiên là nhìn ra được.

Anh ta cảm thấy Kiều Kiều vẫn luôn khinh thường anh ta, lấy một loại thái độ bố thí cao cao tại thượng để đối đãi anh, thật giống như năm đó khi anh ta còn ở nông trường, mỗi lần cách một đoạn thời gian cô ta sẽ gửi đồ ăn cho anh ta, khi đó anh ta thực sự vô cùng biết ơn cô ta.

Nhưng hiện tại anh ta đã không còn là phần tử xấu, ai cũng không cao quý hơn ai khác ở chỗ nào, cô ta dựa vào cái gì khinh thường anh ta?

Hơn nữa, cô ta là một người phụ nữ yếu đuối đi vào nơi Thâm Thành này, nếu không có người đàn ông là anh ta đây, cô ta đã sớm bị những người khác ăn rồi!

“Cả ngày anh cứ miên man suy nghĩ cái gì, em không hề có suy nghĩ như vậy, đúng rồi, hôm nay anh đi mở cửa hàng trước đi, thân thể của em có chút không thoải mái, buổi chiều em lại qua đó!”

Tiểu Kiều nghe được giọng của anh ta cảm thấy phiền chán, nhưng lại không muốn cứ như vậy mà từ bỏ anh ta.

Hiện tại Hoắc Tài Tuấn đối cô ta mà nói, thật giống như râu ngô, ăn thì vô vị, bỏ thì đáng tiếc!

Hoắc Tài Tuấn thấy lời nói của cô ta qua loa lấy lệ với chính mình như vậy, lúc nói lời này từ đầu tới đuôi còn không hề liếc nhìn anh ta một cái, sắc mặt càng thêm khó coi.

Đáy mắt anh ta hiện lên một sự âm u khó nói, ngoài miệng lại nói: “Được rồi, vậy anh đi đây, đây là bữa sáng anh mua cho em, sữa đậu nành này còn đang nóng đấy, bây giờ em uống liền đi.”

Tiểu Kiều vốn định nói đặt ở kia đi, chút nữa rồi cô ta sẽ uống, nhưng mấy ngày nay bọn họ đã cãi nhau rất nhiều lần rồi, quan hệ rất căng, hiện tại Hoắc Tài Tuấn chịu cúi đầu, nếu mà cô ta cự tuyệt thì quan hệ giữa hai người chỉ có kém hơn nữa.

Hiện tại cô ta còn chưa muốn từ bỏ mớ râu ngô Hoắc Tài Tuấn này, cho nên cô ta cố gắng nuốt xuống bực bội trong lòng, ngồi dậy uống hết sữa đậu nành.

Hoắc Tài Tuấn thấy cô ta uống hết sữa đậu nành và ăn hết bánh bao, khóe miệng hiện lên một nụ cười kỳ quái.

Tiểu Kiều thấy anh ta như thế này có chút kỳ quái, trong lòng dâng lên một loại cảm giác lạ lẫm, ngay sau đó, đầu cô ta liền bắt đầu choáng.

Sắc mặt cô ta đột nhiên biến đổi, dự cảm về điềm xấu trong lòng càng thêm rõ ràng: “Tại…… Tại sao đầu em lại choáng váng như thế này, anh đã cho cái gì vào trong sữa đậu nành……”

Lời nói còn chưa kịp nói xong, cô ta đã ngay lập tức ngã về phía sau, bất tỉnh nhân sự.

Hoắc Tài Tuấn nhìn cô ta cười một tiếng, sau đó bắt đầu lục tung nhà lên, tìm nửa ngày mới thấy giấy tờ nhà đất của cửa hàng mà cô ta giấu dưới đáy giường.

Thật xảo trá, vậy mà lại dán giấy tờ nhà đất ở mặt trái của giường, trách không được trước kia anh ta vẫn luôn không tìm ra!

Anh ta cầm giấy tờ nhà đất, ánh mắt đảo qua trên dáng người phập phồng quyến rũ của Tiểu Kiều, yết hầu lăn qua lăn lại một chút, nhưng mà cuối cùng vẫn không hề chạm vào cô ta, cúi đầu xông ra ngoài.

Chờ khi Tiểu Kiều tỉnh lại, đã muộn.

Cửa hàng mà cô ta tích cóp hai năm bị Hoắc Tài Tuấn bán qua tay cho người khác, tất cả đồ vật đáng giá trong phòng cũng bị anh ta lấy mất, một cắc bạc cũng không để lại cho cô ta!

Tiểu Kiều tức giận đến thiếu chút nữa hộc máu, thiếu chút nữa đập nát tất cả mọi thứ trong cái phòng đi thuê này!

Bình Luận (0)
Comment