Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 87 - Chương 87. Chuyện Nhà Hồng Hà

Chương 87. Chuyện nhà Hồng Hà Chương 87. Chuyện nhà Hồng Hà

Sắc mặt của Kiều Chấn Dân lập tức trầm xuống: “Chị ba, chuyện gì xảy ra vậy? Cháu ngoại trai sao lại bị như thế này?”

Kiều Hồng Hà vốn dĩ chỉ có nỉ non thút thít, bây giờ nhìn thấy người thân tới, ả đột nhiên khóc rống lên.

Kiều Chấn Quốc là người ngốc nghếch không biết dỗ dành người khác, thấy ả khóc như vậy, ông ta lo lắng như kiến bò trên chảo: “Hông Hà, em đừng khóc, đã xảy ra chuyện em nói đi!”

Vừa dứt lời, phòng bệnh lần nữa bị đẩy ra, Triệu Lão Nhị cùng vợ ông ta bước vào, hai người vừa cười vừa nói.

Nhìn thấy hai anh em Kiều Chấn Quốc, sắc mặt của hai vợ chồng đột nhiên thay đổi.

Chết tiệt, tại sao người nhà họ Kiều lại tới đây?

Không phải hôm qua gã đã nói với họ là Triệu Nhất Minh chỉ bị sốt bình thường thôi sao? Bọn họ còn cố ý tới đây làm gì?

Chị dâu hai của Kiều Hồng Hà cười trừ một cái và nói: “Tại sao hai anh em nhà họ Kiều lại đến đây? Đang tết nhất thế này, đến bệnh viện không phải là điều may mắn!”

Triệu Lão Nhị ngay lập tức gật đầu, phụ họa lời vợ ông ta: “ Đúng, đúng, đúng, hai vị thông gia mau về nhà đi, Triệu Nhất Minh đã có chúng tôi chăm sóc là đủ rồi!”

Vẻ mặt chột dạ!

Vừa nhìn thấy đã muốn đuổi hai anh em họ đi, không có ẩn tình gì bên trong mới là chuyện lạ!

Kiều Chấn Dân trầm mặt nói: "Cháu ngoại trai của tôi sắp chết rồi. Tôi làm cậu mà còn nghĩ đến điềm may vận rủi sao, như vậy có còn là con người không?”

Kiều Hồng Hà nhảy lên khỏi mặt đất, chỉ vào Triệu Lão Nhị mắng: "Bọn họ không bằng súc sinh. Nếu không phải là bọn họ, Nhất Minh làm sao có thể trở thành như bây giờ?"

Triệu Lão Nhị thay đổi vẻ mặt, rụt cổ nói: "Em ba, cô đừng nói bậy! Nhất Minh tự mình rơi xuống sông, liên quan gì tới chúng tôi?”

Chị hai Triệu vỗ đùi: “Ai nói như vậy! Cơm có thể ăn bậy nhưng nói không thể nói bậy! Lúc đó có nhiều con mắt chứng kiến như vậy, cô còn muốn oan uổng cho ai?”

Kiều Hồng Hà nhìn chằm chằm vào họ, mắt bà như muốn nứt ra: "Mấy người là heo chó, không bằng súc sinh, nếu có bằng chứng, tôi đã báo cảnh sát bắt các người lại xử bắn rồi! Nhưng người đang làm thì trời đang nhìn, một ngày nào đó con cái của mấy người sẽ phải chịu quả báo!”

Lúc đó, bà chạy đến đã nhìn thấy cảnh tượng gì?

Chính con trai bà hoảng loạn ngã xuống sông còn anh em họ hàng thì đứng trên bờ vỗ tay một cái!

Lúc đó bà thực sự muốn giết hết bọn họ!

Chị hai Triệu nghe thấy vậy đột nhiên như bị chọc vào phổi, bổ nhào tới túm tóc Kiều Hồng Hà: "Con khốn, tao cho mày nguyền rủa con của tao, tao cho mày nguyền rủa con của tao! Đừng nghĩ tao không thể giết được mày!” Kiều Hồng Hà không ngờ tới bà ta đột nhiên tấn công bất ngờ, bà bị túm tóc lôi xuống đất!

Dù đánh phụ nữ là sai, nhưng để nhìn chị ba mình bị đánh thì Kiều Chấn Dân anh ta không làm được!

Anh ta mặt lạnh chạy vội lên đá một cước vào ngực chị hai Triệu!

Chị hai Triệu “Ôi" một tiếng ngã xuống đất: "Các người được lắm, cả nhà tới khi dễ tôi, Triệu lão nhị, ông chết rồi à? Trơ mắt nhìn vợ mình bị người ta đánh."

Triệu lão nhị lúc này mới phản ứng lại, vung nắm đấm về phía Kiều Chấn Dân!

“Bang!”

Nắm đấm của ông ta còn chưa chạm vào Kiều Chấn Dân đã bị Kiều Chấn Quốc đứng bên cạnh đấm một phát vào mặt, ông ta đau đến hít khí lạnh!

Mẹ kiếp!

Chó cắn người sẽ không sủa, quả không sai chút nào!

Vừa rồi ông ta còn nhìn thấy Kiều Chấn Quốc ngây ngốc đứng đó còn nghĩ là ông ta sẽ không ra tay, giờ ông ta mới biết đó là một sai lầm lớn!

Kiều Chấn Dân tán thưởng nhìn anh cả một cái: "Làm tốt lắm, anh cả!"

Kiều Chấn Quốc ngu ngơ nở nụ cười: "Anh còn chưa ra hết lực, nếu để cho mẹ đến, chắc chắn để cho ông ta đi gặp lão tổ tiên Triệu gia tại chỗ!"

Tức khắc khuôn mặt Triệu lão nhị trắng bệch như tờ giấy!

Một năm trước, cũng vì Triệu Nhất Minh bị rơi xuống sông, nhà họ Kiều đã đánh tới cửa, lúc đó Kiều Tú Chi đã ngoài năm mươi đè anh em họ xuống đất đánh tới tấp. Cái tư vị kia đến bây giờ ông ta vẫn còn nhớ rõ!

Sau khi chị hai Triệu bị đá ngã xuống đất, Kiều Hồng Hà ngay lập tức lao tới và tát cho bà ta một cái tát: "Con khốn, đồ khốn khiếp! Con của tôi làm gì có lỗi với mấy người mà mấy người lại hại nó như vậy?"

Một năm trước, con của bọn họ đẩy Nhất Minh xuống sông khiến Nhất Minh sốt cao đến hỏng não, đứa trẻ bốn tuổi đến bây giờ vẫn không thể nhớ được tên mình!

Khi đó, mẹ bà cùng một vài anh em đi tới cửa cho nhà họ Triệu một bài học nghiêm khắc, người đàn ông của bà là Triệu Giải Phóng đã quỳ xuống đất cầu xin bà tha thứ, cầu xin bà đừng ly hôn. Hơn nữa, mẹ chồng bà còn đồng ý cho gia đình bà dọn ra ở riêng nên bà mềm lòng.

Nhưng bà không ngờ rằng mới chỉ được một năm lại xảy ra chuyện tương tự!

Bình Luận (0)
Comment