Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 103 - Chương 103: Kim Đan Lão Tổ

Chương 103: Kim Đan lão tổ Chương 103: Kim Đan lão tổ

Trong vòng một canh giờ, liên tục lại có hơn mười tên đệ tử chạy đến, Lục Tiểu Thiên đếm lại một chút số lượng, toàn bộ nhân số đệ tử Thanh Liên phong vực tiến vào Huyết Sắc Cấm Địa có hai mươi chín người.

Sau khi nhân số đến đông đủ, hai đạo kiếm quang một lam một hồng từ Thanh Liên trên đỉnh Thanh Liên Phong hạ thẳng xuống, người tới mặc áo màu đen tay áo bồng bềnh, hàng lông mi dài như kiếm, chính là Thanh Liên Phong Vực Trúc Cơ kỳ đệ nhất cao thủ Vu Thừa Tổ. Ngoài ra còn có một vị nữ tử mặc váy ngắn màu đỏ Lục Tiểu Thiên không nhận biết, bất quá có thể đứng ngang hàng với Vu Thừa Tổ, chắc hản cũng là một trong các nhân vật trọng yếu của Thanh Liên Phong Vực.

"Ngươi tới đông đủ chưa?" Vu Thừa Tổ nói.

"Còn thiếu hai người." Nữ tử váy ngắn nói.

"Hoắc sư bá và Lôi Sư bá đã tới đại điện bên trong chủ cung. Ai không đến thì cũng không cần đợi nữa, hiện tại lên đường, đi tới chủ cung." Vu Thừa Tổ gật đầu, ngự kiếm bay lên, "Toàn bộ đệ tử, theo ta tiến về chủ cung đại điện!"

Sau khi hai vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ ngự kiếm bay lên, hai mươi chín vị đệ tử tự mình thả ra Linh Cầm đi theo. Chủ cung Linh Tiêu Cung, lúc bình thường căn bản không thể nào tiến vào được. Chúng đệ tử vẻ mặt đều hưng phấn, Lục Tiểu Thiên đối với tòa tiên cung đại điện này cũng có mấy phần hiếu kỳ. Bất quá lúc hắn cưỡi Linh Hạc bay lên, chủ yếu là suy nghĩ làm sao xử lý việc của Tiền Tự. Một tên Tiền Tự cũng thôi đi, vấn đế là hắn cũng đắc tội với La Tiềm. Một khi hai người này liên hợp với nhau, hắn không hẳn có thể chống lại được. Vốn trong tay hắn đã có hai cây pháp khí, Lục Tiểu Thiên trong lòng ít nhiều cũng có chút tự mãn, cứ tưởng chuyến đi Huyết Sắc Cấm Địa có gian nan hơn nữa, hắn ít nhiều cũng có vài phần bản lĩnh tự bảo vệ. Nhưng trải qua trận chiến với lão giả mũi ưng, phần tự mãn này của Lục Tiểu Thiên đã hoàn toàn biến mất. Tu Tiên giới rộng lớn, kỳ nhân dị sĩ tầng tầng lớp lớp, bất kỳ chút tự mãn nào cũng có thể sẽ lấy đi tính mạng của bản thân.

Chủ điện của Linh Tiêu Cung phong cách vô cùng cổ xưa, hai đầu thạch sư khổng lồ ngồi xổm trên sơn đạo. Bên trên đường núi uốn lượn gập ghềnh là một cổng vòm đá cực lớn, bên trên có ba chữ lớn Linh Tiêu Cung. Lục Tiểu Thiên chỉ mới nhìn thêm hai lần, liền cảm thấy một cổ kiếm ý vô địch tung hoành ngược xuôi bên trong đại não. Hắn giật nảy mình, vội vàng dời ánh mắt đi chỗ khác. Hắn liếc mắt nhìn lại, tu sĩ khác thần sắc cũng hoàn toàn trắng bệch, nhìn bộ dạng cũng bị ảnh hưởng không nhỏ.

Xuyên qua cửa đá, bên trên quảng trường rộng lớn của chủ cung, xuất hiện một chiếc phi thuyền to lớn, dài khoảng chừng năm sáu mươi trượng, rộng khoảng mười trượng. Ở hai bên cạnh phi thuyền có một tấm ván gỗ hình vuông có thể chuyển động được, tựa hồ có vật gì đó đang ngăn lại ở phía sau. Ở mũi thuyền có hai vị lão giả một cao một béo giống như là một người bình thường, trên thân họ không thể cảm nhận được chút pháp lực ba động nào. Bất quá lại không có người nào sẽ xem hai vị lão giả này là người bình thường cả. Sau đó, một loạt hơn ba mươi vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ cung kính đứng ở phía sau, đến thở mạnh cũng không dám.

"Phi Thiên Chiến Thuyền!" Không chỉ những đệ tử như Lục Tiểu Thiên giật mình, liền ngay cả hai vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ Vu Thừa Tổ và nữ tử kia cũng kinh ngạc đến không ngậm được miệng.

"Thế nào, từ trước đến nay Thừa Tổ không sợ trời không sợ đất cũng có bộ dáng này sao?" Lão giả đứng đầu mặt đầy hồng quang cười nói.

"Hoắc sư bá, Lôi Sư bá." Sau khi phục hồi lại tinh thần, hai người Vu Thừa Tổ liền nhao nhao hành lễ.

"Tham kiến Hoắc sư tổ, Lôi sư tổ." Đám người Tiền Tự, Bành Đại Dụng đều run giọng hành lễ, cũng không biết là kích động hay là sợ hãi, tiến vào Linh Tiêu Cung lâu như vậy, Kim Đan lão tổ vẫn luôn là tồn tại trong truyền thuyết, không ngờ hôm nay lại có cơ hội gặp được.

"Lần này Cổ Kiếm Tông, Thanh Đan Cung đều xuất động phi thiên chiến thuyền cỡ lớn, thực lực của Linh Tiêu Cung chúng ta không thể so được với những đại tông môn này, nhưng tốt xấu gì cũng phải giữ chút thể diện, không thể để cho những môn phái kia coi thường được." Thân hình Lôi Vạn Thiên hơi mập khẽ cười rồi thúc giục nói: "Tốt, lên thuyền đi, chờ chút nữa Linh Thiên Phong Vực cũng tới luôn là chúng ta có thể lên đường rồi."

"Vâng, Lôi Sư bá." Vu Thừa Tổ lên tiếng, sau đó truyền âm cho chúng đệ tử của Thanh Liên Phong Vực: "Sau khi lên thuyền, mỗi người đều an phận một chút, bất luận là ai, nếu dám lỗ mãng, trọng phạt không tha!"

"Lên thuyền rồi cũng đâu có quen biết, không an phận thì có thể làm cái gì."

Lục Tiểu Thiên khẽ lẩm bẩm. Thái độ của Vu Thừa Tổ như vậy, đám người Tiền Tự đến thở mạnh cũng không dám, khiến lòng hắn nhịn không được có chút buồn cười, Vu Thừa Tổ là chưởng phong một vực, bình thường đối với những đệ tử Luyện Khí kỳ bọn họ mà nói, đã là tồn tại tòa núi cao khó có thể vượt qua. Không nghĩ tới khi gặp phải Kim Đan lão tổ bên trong cung cũng trở nên ngoan ngoãn lạ thường. Trong tu tiên giới cấp bậc sâm nghiêm, muốn đứng thẳng lưng lên, chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân mình mà thôi.

Một lát sau, đệ tử của Linh Thiên Phong Vực cuối cùng cũng tới, Lục Tiểu Thiên trong lòng run lên, trong hàng đệ tử này quả nhiên là có La Tiềm. Khi hắn đang nhìn La Tiềm, La Tiềm cũng ánh mắt đầy địch ý nhìn lại. Tiền Tự sau khi nhìn thấy ánh mắt hai người giao phong, liền khẽ cười một tiếng.

Xem ra lần đi Huyết Sắc Cấm Địa này chú định sẽ không hề bình tĩnh rồi. So sánh với La Tiềm, Lục Tiểu Thiên trên thực tế lại âm thầm phòng bị Tiền Tự nhiều hơn. Bất quá tình huống trước mắt đã như vậy rồi, có lo lắng cũng vô ích, thừa dịp còn có chút thời gian, Lục Tiểu Thiên thuận tiện tế luyện Vô Ảnh Châm cướp được từ lão phụ nhân một phen, dốc hết khả năng gia tăng thêm mấy phần thực lực.

Phi Thiên Chiến Thuyền tốc độ cực nhanh, những đám mây nhanh chóng lui lại phía sau phi thuyền. Những quần sơn tựa như điểm đen từ từ trở nên nhỏ bé dưới tầm mắt. Bình thường dù là cưỡi Linh Cầm, tu sĩ Luyện Khí kỳ căn bản không dám bay cao như vậy. Một số đệ tử mới đầu nhịn không được nhìn xuống phía dưới phi thuyền bị cảnh tượng đồi núi chập chùng, vạn vật kỳ lạ thu hút. Bất quá chỉ sau hai ba ngày, liền cảm thấy mất hứng, rất là nhàm chán, chỉ là trên thuyền không chỉ có tu sĩ Trúc Cơ kỳ, mà còn có Kim Đan lão tổ, trong lòng cho dù phiền muộn, cũng tuyệt không dám giống bình thường mà tùy ý phát tiết.

"Thừa Tổ a, không ngờ Thanh Liên Phong các ngươi cũng có mấy hạt giống tốt a." Lôi Vạn Thiên nhìn thấy đại đa số đệ tử hoặc là hết nhìn đông lại nhìn tây, hoặc là buồn bực ngán ngẩm, nhưng Thanh Liên Phong Vực lại có đám người Bành Đại Dụng, Lục Tiểu Thiên bốn năm người bình tĩnh ngôi một bên đả tọa tĩnh tu, không khỏi gật đầu nói.

"Mấy tên đệ tử này không ngờ lại chăm chỉ như vậy, chỉ đáng tiếc tư chất kém một chút, nếu không đích xác là có thể đào tạo thành tài được." Vu Thừa Tổ nhíu mày nhìn mấy người Lục Tiểu Thiên một chút rồi nói.

"Ngươi a, kỳ thật tu hành loại chuyện này, vô cùng huyền ảo cao thâm, linh căn, cơ duyên tuy rằng trọng yếu, bất quá phàm là những người có đại thành tựu linh căn ngược lại chỉ là thứ yếu, chân chính có thể thành tài hoàn toàn đều nhờ vào nghị lực của họ cùng với tinh thần kiên cường bất khuất, quên đi thiên phú của bản thân, một lòng hướng đạo. Nếu như ngươi có thể hiểu thấu đáo điểm này, cơ duyên vừa tới, liền có hy vọng Kết Đan thành công. Còn nếu như không thể nhìn thấu, khi cơ duyên đến, ngươi cũng chưa chắc có thể bắt lấy." Lôi Vạn Thiên nói.

"Thừa Tổ thụ giáo." Vu Thừa Tổ gật đầu, thoáng có nét suy nghĩ đăm chiêu.

"Chậm rãi cảm ngộ đi, kỳ thật mấy câu này cũng là những tiền bối khác nói với ta." Lôi Vạn Thiên phất phất tay, ra hiệu Vu Thừa Tổ lui ra.

Phi Thiên Chiến Thuyền liên tục ở trên không trung phi hành mấy ngày, khoảng cách rời xa Linh Tiêu Cung đã có hơn mấy vạn dặm. Đám đệ tử Luyện Khí kỳ, thậm chí đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng không biết Phi Thiên Chiến Thuyền còn phải bay bao lâu nữa, chỉ thấy trên không trung nơi xa đã có mười mấy chiếc chiến thuyền lớn nhỏ cùng dừng lại ở nơi đó.

Trong đó có hai chiếc to lớn nhất, ở giữa một chiếc ước chừng dài hơn một trăm mười trượng, phía trên một cây đại kỳ thanh sắc bay phất phơi trong gió, ở trung ương phi thiên chiến thuyền có một tòa tháp nhiều tầng, chính là đệ nhất tông môn ở Vọng Nguyệt Tu Tiên Giới, chiến thuyền của Cổ Kiếm Tông.

Ngoài ra còn có một chiếc chiến thuyền khác hình thể không kém bao nhiêu chính là phi thiên chiến thuyền của Thanh Đan Cung, phía trên đầy ắp tu sĩ đứng san sát nhau, tỏa ra một cổ khí thế đại tông môn bễ nghễ thiên hạ.
Bình Luận (0)
Comment