Chuong 1032: Tranh dau
Chuong 1032: Tranh dauChuong 1032: Tranh dau
Chuong 1032: Tranh dau
Nhìn thấy mặt biển cách mấy chục trượng bên dưới lúc này đang bắt đầu sôi trào lên, khi luông hỏa quang đó càng ngày càng mở rộng, ngay cả bầu trời cũng bị đốt cho đỏ rực.
Trong lòng Lục Tiểu Thiên kinh hãi, cho dù hắn từng thấy Huyền Yểm Quỷ Vương động thủ với đám người Huyết Sư lão tổ, cũng chỉ là từ xa liếc mắt nhìn lại. Bản thân khi ấy đang bỏ chạy, không hề chân chính cảm nhận được. Lúc này khoảng cách lại gân, thần thức của bản thân cũng tăng trưởng không ít, tự nhiên có thể cảm nhận được rõ ràng mức độ đáng sợ của tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
Khi Hỏa hệ tu sĩ Nguyên Anh kỳ này động thủ, hỏa quang nóng rực phô thiên cái địa, có uy năng như phần thiên chử hải (đốt trời nấu biển).
Trong nháy mắt, trên mặt biển đã không ngừng bốc lên từng làn sương trắng.
"Ngươi không ngờ đã bước một chân vào ngưỡng cửa chân ý của Hỏa đạo!" Trì Kiếp lão quái kêu lên quái dị, thân thể bạo lui, kinh nghi bất định nhìn Hạc Âm tán nhân nói.
"Lão phu chìm đắm vào đạo này mấy trăm năm, mãi cho đến hơn mười năm trước, mới ngộ ra được một tia chân ý của đạo này. Hôm nay liền mượn ngươi làm đá mài thử nghiệm uy lực của tia chân ý này, cũng coi như không uổng phí công phu khổ tu nhiều năm của lão phu."
Hạc Âm tán nhân phất ổng tay áo, một thanh tiểu đao cổ xưa dài vài tấc bay ra, bên trên có hư ảnh Viêm Ô, tốc độ giống như lưu quang hỏa ảnh, chém về phía Trì Kiếp lão quái.
"Làm bộ làm tịch, nếu như ngươi thật sự tu ra được tia chân ý của Hỏa đạo, thì ngay cả đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng không thể làm gì được ngươi. Có thực lực thông thiên như vậy, cần gì phải nói nhảm nhiều như thế với lão phu làm gì."
Rất nhanh, Trì Kiếp lão quái đã cười lạnh một tiếng, lời nói vừa rồi chỉ là thăm dò đối phương. Nếu như vào lúc bình thường, cho dù Hạc Âm tán nhân này đang hư trương thanh thế, lão cũng không muốn lưu lại ngạnh kháng với y làm gì, khi không lãng phí pháp lực vô ích. Nhưng tên tiểu tử kia là Luyện Đan đại tông sư hàng thật giá thật, giá trị to lớn của hắn, vượt xa rất nhiều các thiên tài địa bảo. Phá Giai đan mà lão đang cần, cũng đều phải nhờ vào hắn luyện chế.
Cho dù Hạc Âm tán nhân thực lực không tầm thường, lão cũng không thể mặc cho y muốn làm gì thì làm.
U quang lóe lên trong tay Trì Kiếp lão quái, một thanh đoản côn dài vài thước xuất hiện trong tay. U quang lưu chuyển bên trên, tỏa ra khí tức vô cùng âm trầm.
Trì Kiếp lão quái đánh ra một côn, mơ hồ như có âm thanh nước chảy róc rách. Khi lọt vào trong tai, giống như có tuyên thủy u ám ngàn năm chảy vào trong người, thấu lạnh đến tận xương tủy. Chính là Tiết Âm đại pháp của Trì Kiếp.
Dưới sự vận chuyển của đại pháp, côn ảnh âm u trùng điệp, đánh ve phía hỏa quang kia. Âm một tiếng, tia lửa bắn ra tung tóe, thân hình Trì Kiếp lão quái bay ngược về sau một đoạn, lục phủ ngũ tạng cảm thấy khó chịu không thôi.
Thân hình Hạc Âm tán nhân cũng khẽ chao đảo lung lay, đạo hỏa quang kia bay ngược về. Tay trái Hạc Âm tán nhân khẽ chuyển, quán chú pháp lực vào thanh tiểu đao, tiêu trừ đi khí tức âm u trên đó. Ánh mắt tỏ ra kinh ngạc nhìn Trì Kiếp lão quái.
"U Giản côn của ngươi khi nào lại có uy lực lớn như thế?"
Lão và Trì Kiếp này cũng không hề lạ mặt nhau. Thời gian Trì Kiếp ngưng kết Nguyên Anh sớm hơn lão khoảng hai mươi năm. Nhưng sau khi tiến vào Nguyên Anh kỳ, tốc độ tu luyện lại không nhanh, ngược lại còn bị lão qua mặt. Hiện tại Hạc Âm tán nhân đã là Nguyên Anh trung kỳ, mà Trì Kiếp vẫn còn khốn ở bình cảnh Nguyên Anh sơ kỳ đỉnh phong hơn mười năm.
Đơn thuần dựa trên tu vi, Hạc Âm tán nhân đã hoàn toàn áp chế đối phương, cho nên mới có vẻ bình thản ung dung như vừa rồi.
"Lão thất phu, lẽ nào ngươi thật sự cho rằng tu vi hơn lão tử một bậc thì có thể chèn ép ta sao. Tu vi cảnh giới của lão tử tuy yếu hơn ngươi, nhưng cũng không hề để uổng phí thời gian tu luyện bao nhiêu năm qua. Lão tử ta cơ hồ đi khắp hơn nửa cái Lam Ma hải vực, tìm kiếm mấy cái Hàn U đàm, rồi ngâm mình trong đó hơn trăm năm, lại dùng bí pháp tế luyện. Cho dù Dương Hỏa chỉ khí của ngươi có nặng hơn nữa, có năng lực phần thiên chử hải. Một côn của lão tử ta đánh xuống, cũng sẽ tiêu diệt sạch sẽ."
Trì Kiếp lão tổ cười đắc ý nói,'Đừng nói là ngươi vừa mới bước vào Nguyên Anh trung kỳ không lâu, cho dù pháp lực có tinh thâm hơn một chút, lão tử cũng là không sợ. Đương nhiên, nếu như ngươi thật sự ngộ được tia chân ý Hỏa đạo. Lão tử lập tức quay đầu rời đi, cũng tiết kiệm được rất nhiều pháp lực."
"Nếu lão phu thật sự tu luyện ra tia chân ý của Hỏa đạo, sớm đã đốt cho ngươi hình thân câu diệt rồi, làm gì mà nói nhảm với ngươi nhiều như thế."
Trong lòng Hạc Âm tán nhân thầm mắng, Viêm Ô Hắc Vũ (Sợi lông đen của Viêm Ô) trong tay lão xác thực có ẩn chứa một tia chân ý Hỏa đạo, chỉ đáng tiếc đạo bản nguyên của thiên địa làm sao dễ dàng lĩnh ngộ như vậy. Bản thân cũng chỉ là nhờ vào nó mà mượn oai hùm thôi. Tên Trì Kiếp này không ngờ lại tinh mắt như thế, vừa nhìn đã biết là lão đang hư trương thanh thế.
"Được, lần trước động thủ với ngươi đã là chuyện của hơn trăm năm trước. Lão phu liền muốn nhìn xem hơn trăm năm này ngươi rốt cuộc đã tu luyện ra sao." Sắc mặt Hạc Âm tán nhân trầm xuống, hư ảnh Viêm Ô nhỏ cỡ quyền đầu lần nữa xuất hiện, quấn quanh tên hỏa hồng tiểu đao kia. Thanh tiểu đao lập tức vang lên âm thanh ô ô, mơ hồ nhưng có tiếng Viêm Ô đang gáy vang.
Tiểu đao lần nữa hóa thành lưu quang hỏa ảnh, từ trên cao chém xuống nhắm thắng vào mi tâm của Trì Kiếp lão quái. Tốc độ của nó cực nhanh, ngay cả Lục Tiểu Thiên đang ở xa quan chiến cũng chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên. Hạc Âm tán nhân này quả thật là lợi hại. Nếu đổi lại là hắn, cũng không biết có thể tiếp nổi một đao đó hay không.