Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1037 - Chuong 1037: Nhan Nhin

Chuong 1037: Nhan nhin Chuong 1037: Nhan nhinChuong 1037: Nhan nhin

Chương 1037: Nhẫn nhịn

"Muốn chết!" Trình Thiên Phong lập tức nổi giận, há miệng phun ra một cây u thanh (xanh sãm) trường thương, khẽ run lên trên không trung, như muốn đâm thẳng về phía Lục Tiểu Thiên.

"Trì đạo hữu, ngươi muốn làm gì đó? Ngươi quên lời dặn dò của phụ thân ngươi thì cũng phải để ý đến mặt mũi của sư phụ ta. Hai vị này là khách quý của sư phụ và lệnh tôn đồng thời mời đến, không phải ngươi muốn làm gì thì làm đâu." Lúc này bên phía đệ tử của Hạc Âm tán nhân, một nữ tử có vải đen che mặt ngăn ở giữa hai người nói.

Lập tức tu sĩ Kim Đan kỳ hai phe lâm vào thế giằng co, không bên nào chịu nhường bên nào.

"Tự mình mà soi gương đi, bằng vào ngươi mà dám động vào ta. Lần này chỉ là chút trừng phạt nhỏ, lần sau sẽ không chỉ có thế thôi đâu." Lục Tiểu Thiên bình thản lên tiếng. Hai lão quái Nguyên Anh kỳ kia còn phải dựa vào hắn luyện đan cho. Tên Trì Thiên Phong này chỉ là Kim Đan kỳ thôi lại dám đắc tội hắn, một tát vừa rồi vẫn còn quá nhẹ. Nói xong, Lục Tiểu Thiên nắm lấy tay La Bình Nhi tiến vào trong động phủ mới vừa được mở.

Trì Thiên Phong nuốt vào một viên đan dược chữa thương, gương mặt sưng vù nhanh chóng khôi phục lại. Nhưng việc bị người khác tát thẳng vào mặt trước mắt nhiều người như thế, sự sỉ nhục này khiến cho hai mắt Trì Thiên Phong như muốn phun ra lửa. Trước mặt mọi người bị bạt tai, nhưng lại không thể nào trả đũa đối phương, còn phải bảo hộ sự an toàn của hắn. Khiến cho Trì Thiên Phong trở nên tức giận vô cùng. Còn đệ tử của Hạc Âm tán nhân lại thích thú ở một bên xem náo nhiệt.

Mà lúc này sau khi tiến vào trong động phủ, sắc mặt Lục Tiểu Thiên trở nên tối sâm.

"Phu quân, tiếp theo chúng ta nên làm gì?" Vẻ mặt La Bình Nhi buồn bã lên tiếng.

"Đi một bước tính một bước, tạm thời còn chưa có biện pháp gì." Lục Tiểu Thiên thành thật nói. Vừa tiến vào trong động phủ, Lục Tiểu Thiên liên phát giác được cấm chế ở trong động phủ. Tuy rằng hắn muốn phá giải không khó, nhưng loại cấm chế này ngoại trừ tác dụng vây khốn ra, thì một khi bị phá hủy, Trì Kiếp và Hạc Âm kia khẳng định sẽ bị kinh động, muốn thần không biết quỷ không hay trốn khỏi động phủ này là chuyện không thực tế chút nào.

"Đành vậy, chúng ta cứ lặng yên ở lại rồi tính, tạm thời cũng chưa có nguy hiểm gì." La Bình Nhi có chút bất đắc dĩ nói.'Không dễ dàng gì mới có được tung tích của Xích Âm tinh ngọc, chúng ta bị khốn như thế này chỉ sợ sẽ bị người khác đoạt đi rồi."

Lục Tiểu Thiên nghe vậy cũng chỉ có thể im lặng. Bản thân hiện tại cũng khó bảo toàn, làm sao có thể quan tâm được Xích Âm tinh ngọc.

Liên tiếp mấy tháng, Lục Tiểu Thiên đều bị vây khốn trên hòn đảo không tên này. Mấy ngày sau khi lên đảo, Hạc Âm tán nhân đã đưa cho Lục Tiểu Thiên một cái đan lô sáng bóng giống như bạch ngọc, xét ve phẩm chất thì tốt hơn cái của Lục Tiểu Thiên rất nhiều.

Trì Kiếp và Hạc Âm đều bảo người của mình đưa tới một số linh vật, đa phần đều là Anh Can đan sử dụng cho Nguyên Anh sơ kỳ và Anh Nguyệt đan dùng cho Nguyên Anh trung kỳ. Ngoài ra còn có thập giai Linh Thú hoàn dành cho đầu linh Hạc kia.

Sau khi có được đan lô bạch ngọc này, quá trình luyện đan của Lục Tiểu Thiên càng trở nên dễ dàng hơn. Đan dược mà Luyện Đan tông sư mới có thể luyện chế ra, tỉ lệ thành đan cũng cực cao, có khả năng liên quan tới lần đột phá trước kia.

Lục Tiểu Thiên lợi dụng việc luyện đan này chiếm dụng không ít linh vật, đồng thời thôi luyện bên trong kết giới một ít, và âm thâm giữ lại hai viên thượng phẩm, thu hoạch cũng coi như tương đối dồi dào. Ngoài ra bản thân Lục Tiểu Thiên cũng luyện chế mấy lò Kết Anh đan, quả nhiên không hề luyện ra được cực phẩm Kết Anh đan giống như trước đó, ngay cả thượng phẩm cũng chỉ có một viên, trung phẩm Kết Anh đan thì có tận mấy viên.

Tỉ lệ luyện thành Kết Anh đan cũng đạt tới con số kinh người, hơn năm thành, lại cộng với phẩm chất đan dược như thế, Lục Tiểu Thiên lúc này cũng có chút phán đoán nhất định về trình độ luyện đan của bản thân. Xác thật lúc này hắn đã vượt qua Luyện Đan tông sư một khoảng, đạt tới trình độ đại tông sư rồi.

Hạc Âm và Trì Kiếp cũng coi như hào phóng, không hề đoạt đi túi trữ vật của Lục Tiểu Thiên và La Bình Nhi. Một là vì cảm thấy không cần thiết, hai cũng là muốn biểu hiện chút thành ý của bọn họ.

Theo suy nghĩ của hai Nguyên Anh lão quái này, cho dù trên tay Lục Tiểu Thiên và La Bình Nhi có Kết Anh đan thì sao. Bọn họ cũng tuyệt đối không cho phép hai người họ độ Nguyên Anh đại kiếp. Chí ít là hiện tại không được, nếu hai người họ cưỡng ép độ kiếp, một khi lôi kiếp vượt quá khả năng thừa nhận của hai người, cho dù không chết trong lôi kiếp, cũng sẽ bị Trì Kiếp và Hạc Âm liên thủ diệt sát.

Luyện đan liên tục trong mấy tháng qua, vốn Lục Tiểu Thiên cũng không nhìn thấy một tia hy vọng thoát khốn nào, nhưng gần đây tựa hồ lại có chút cơ hội nho nhỏ. Mỗi cách mấy ngày, Lục Tiểu Thiên đều sẽ ra ngoài hít thở khí trời, phong cảnh trên hòn đảo này cũng rất thích hợp để tản bộ giải khuây.

Đối với việc này, Trì Kiếp và Hạc Âm cũng nhìn quen thấy quen, không hề cảm thấy kinh ngạc. Người có bản lĩnh, tính khí cũng sẽ không quá hẹp hòi, càng huống chỉ Lục Tiểu Thiên là một Luyện Đan đại tông sư.

Đối với bất kỳ một thế lực nào mà nói, địa vị của Luyện Đan đại tông sự còn cao hơn cả Nguyên Anh đại tu sĩ. Trong lòng sẽ luôn luôn có chút ngạo khí, làm sao có thể hoàn toàn cam lòng bị nhốt giống như là gia súc.
Bình Luận (0)
Comment