Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1071 - Chương 1071: Thương Nhanh Thật!

Chương 1071: Thương nhanh thật! Chương 1071: Thương nhanh thật!Chương 1071: Thương nhanh thật!

Chương 1071: Thương nhanh thật!

Trạng thái của mộc trâm phụ nhân này trông cũng không còn tốt lắm, phần bụng, phần lưng đã có mấy nơi bị thương, máu tươi nhuộm đỏ y phục. Nhưng mộc trâm phụ nhân đã là tu sĩ Kim Đan kỳ, đối mặt với sự vây công của mấy tên tiểu bối Trúc Cơ kỳ này, cho dù là đã bị thương, nhưng vẫn còn có thể ứng phó được.

Tay mộc trâm phụ nhân thi triển pháp quyết, lam sắc pháp kiếm trong tay lưu lại trên không trung một đạo tàn ảnh kéo dài. Một kiếm đánh bay Xích Diễm cầu. Còn những thanh Phong Hỏa Ly Hợp thương do chiến sĩ Khoa bộ lạc ném ra theo hình chữ phẩm, thì lam sắc pháp kiếm chỉ khẽ rung lên, một đạo kiếm quang trực tiếp ngăn cản công kích của năm sáu thanh Phong Hỏa Ly Hợp thương này.

Phong Hỏa Ly Hợp thương bị ngăn cản vang lên tiếng leng keng không ngừng, sáu tên Phi Ky chiến sĩ, còn có hỏa bào thanh niên kia đều bị chấn động bay ngược ra sau.

Trong mắt mộc trâm phụ nhân lóe qua vẻ sắc bén, lam sắc phi kiếm nhoáng lên, muốn tru diệt đám người này.

Chỉ nghe trên không trung lần nữa vang lên âm thanh sấm chớp rền vang, một đầu phi mã toàn thân trắng như tuyết, vó ngựa như lôi, giang rộng đôi cánh, phía trên đang cõng một vị ngân giáp nữ tử có dáng người thướt tha đi tới.

Một đạo ngân quang giống như thiên ngoại lưu tinh, đột nhiên lao tới, ngân quang đánh lên lam sắc phi kiếm của mộc trâm phụ nhân, sau đó hóa thành một thanh ngân sắc trường thương, bên trên chớp động thanh quang.

Lam sắc phi kiếm đột nhiên bị tập kích, lam quang bên trên lấp lóe không ngừng, mộc trâm phụ nhân lần nữa thổ huyết bay ngược ra sau, rơi xuống mặt đất, đụng ngã mấy gốc linh thụ.

"Đa tạ sư thúc!" Hỏa bào thanh niên kia và mấy Phi Ky chiến sĩ đều vui mừng tiến lên hành lễ.

"Thật hiếm khi gặp được một tên tu sĩ Kim Đan kỳ lẻ loi như vậy, cho các ngươi cơ hội lịch luyện, cũng niếm trải một chút sự mạnh mẽ của tu sĩ Kim Đan kỳ. Trên Công Huân bảng năm nay đừng nên làm mất uy phong của bộ lạc, ngoài ra còn có một đám tiểu quỷ kia, các ngươi cũng đi xử lý đi." Ngân giáp nữ tử nhấc tay triệu hồi ngân thương, liếc nhìn đám người Miêu Nhược Lâm bên dưới nói.

"Dạt" Hỏa bào thanh niên và Phi Ky chiến sĩ đều tỏ ra cung kính, sau đó lần nữa cầm pháp khí giết về phía mộc trâm phụ nhân. Mấy thanh Phong Hỏa Ly Hợp thương lần nữa phóng ra quang mang, một đạo nối tiếp một đạo lao về phía mộc trâm phụ nhân. Có ngân giáp nữ tử ở một bên trợ trận, bọn họ dĩ nhiên sẽ không hề lo lắng gì.

"Hắc hắc, không nghĩ tới nơi này lại gặp phải mấy thứ tôm cá nhãi nhép." Tên hỏa bào thanh niên kia chung quy vẫn có chút kiêng ky mộc trâm phụ nhân. Nhìn thấy các Phi Ky chiến sĩ đã công kích vê hướng đó, Xích Diễm cầu trong tay y khẽ động, huyền phù trên không trung, mấy đầu Diễm xà (rắn lửa) từ bên trong chui ra, sống động như thật, dưới sự khống chế của hỏa bào thanh niên, đám Diễm xà này không ngừng lao về phía đám người Miêu Nhược Lâm bên dưới.

"Lục huynh đệ, ngươi còn không xuất thủ, chúng ta quả thật là xong đời al Tiên bối Kim Đan kỳ kia cũng là tu sĩ Vọng Nguyệt tu tiên giới ta, hiện tại cũng chỉ có Lục huynh đệ đây có thể cứu người." Đám người Lưu Kinh Lôi vô cùng khẩn trương, nhưng Miêu Nhược Lâm thì lại bỗng nhiên truyền âm nói với Lục Tiểu Thiên như vậy.

"Ngươi nhìn ra được tu vi ta sao?" Lục Tiểu Thiên hơi giật mình nói.

"Trước đó khi đối mặt với hắc thủ cổ quái kia, ngoại trừ Lục huynh đệ, ai còn có bản sự này. Lúc đầu khi vô cùng thuận lợi đánh ngã đám chiến sĩ Phi Ky bộ lạc ở Thiên Khung giới kia, ta đã có chút hoài nghi rồi. Với bản sự của Lục huynh đệ, làm sao có khả năng là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ." Miêu Nhược Lâm cười hắc hắc nói.

Tuy rằng trên người hắn có rất nhiều chỗ kỳ quặc, nhưng trong nhóm người này cũng chỉ có Miêu Nhược Lâm nhìn ra được tu vi của hắn. Nữ nhân này lúc thì trông rất thô kệch, hào sảng, nhưng ẩn sâu trong đó lại là sự tinh tế không phải ai cũng có.

Trên thực tế thì Miêu Nhược Lâm cũng không quá khẳng định, nàng cũng không hề nhìn thấy Lục Tiểu Thiên xuất thủ khi nào. Mà là những ngân diệp tử lại khiến cho hắn chú ý, làm cho Miêu Nhược Lâm không khỏi suy đoán trong lòng. Lại thấy sắc mặt của Lục Tiểu Thiên khi đối mặt với đám người Dị tộc đột nhiên xuất hiện này mà không hề đổi sắc, là sự trấn định mà người khác không có, nên thử lên tiếng dò xem hắn như thế nào.

Chỉ là Miêu Nhược Lâm chưa hề nghĩ tới, một màn phát sinh trước mắt lại khiến nàng hoàn toàn ngây người tại chỗ. Chỉ thấy Diễm xà của hỏa bào thanh niên kia thả ra đột nhiên nổ tung, còn mấy thanh Phong Hỏa Ly Hợp thương đang lao về phía mộc trâm phụ nhân, cũng bị cấm cố trên không trung, tựa hồ như bị ghim lên một bức tường vô hình, không thể tiến thêm chút nào.

Trên thực tế thì dù Miêu Nhược Lâm không lên tiếng, Lục Tiểu Thiên cũng đã chuẩn bị xuất thủ rồi. Mộc trâm phụ nhân kia cũng không phải là ai xa lạ, mà là Nguyên Mẫn năm xưa từng cùng hắn đi xuống đáy Tịch Tinh hồ. Nhiêu năm qua đi, Nguyên Mẫn cũng đã trở thành tu sĩ Kim Đan kỳ, nhưng tu vi cũng không cao, chỉ là Kim Đan sơ kỳ đỉnh phong, còn chưa tiến vào cánh cửa Kim Đan trung kỳ.

"Lui Ngân giáp nữ tử vốn có chút lười nhác, chỉ là trong khoảng khắc Lục Tiểu Thiên xuất thủ, đôi phượng nhãn của ngân giáp nữ tử đột nhiên trợn trừng lên, hàn quang nhiếp người nhìn về phía Lục Tiểu Thiên.

Tọa hạ Đạp Lôi phi mã Lư Hồng cảm nhận được hàn ý trong lòng chủ nhân, bốn vó tung lên, không trung vang lên tiếng sấm, đảo mắt đã xuất hiện trước người Lục Tiểu Thiên.

Lục Tiểu Thiên vung tay lên, mấy thanh Phong Hỏa Ly Hợp thương quay ngược lại lao về phía ngân giáp nữ tử. Trường thương trong tay ngân giáp nữ tử lại nhẹ nhàng điểm lên hư không, số Phong Hỏa Ly Hợp thương bị Lục Tiểu Thiên khống chế hoàn toàn trở nên vô lực rơi rụng xuống đất.

Chỉ thấy đầu trương thương kia lại lấp loe hàn qang, trong nháy mắt đã đâm tới gân Lục Tiểu Thiên trong gang tấc.

Thương nhanh thật! Lục Tiểu Thiên không khỏi giật mình.
Bình Luận (0)
Comment