Chương 1075: Ngân diện La Sát chấn kinh
Chương 1075: Ngân diện La Sát chấn kinhChương 1075: Ngân diện La Sát chấn kinh
Chuong 1075: Ngan dien La Sat chan kinh
Trường thương từ trên không trung lao tới, giống như một thác nước màu bạc kéo dài trút xuống.
Thiên địa tựa hồ cũng vì thế mà biến sắc.
Nguyên Mẫn và đám người Miêu Nhược Lâm càng kinh hoảng thất sắc hơn nữa, thậm chí thương mang hiện ra nơi đó khiến cho đám người Miêu Nhược Lâm không thể nào nhìn thẳng vào được.
Tốc độ của Lư Hồng quá nhanh, đặc biệt là một kích súc thế như vậy, không vận dụng Bức vương pháp dực, ngay cả lực bạo pháp của cửu giai Thể tu, cũng khó mà tránh được.
Cảm nhận được sát cơ cuồng bạo trong đó, ngạo khí trong Lục Tiểu Thiên dâng trào. Hắn ngửa mắt lên thét dài, song quyên liên tiếp đánh ra, kình khí cương mãnh hung bạo nghênh đối thương mang của đối phương.
Trong lúc điện quang hỏa thạch, song phương lại giao thủ tới mấy trăm hiệp. Thương ảnh như cầu vòng, Lục Tiểu Thiên trâm lưng xuống tấn, đón đỡ công kích của ngân giáp nữ tử, không hề mảy may tránh né.
Trong mắt của Nguyên Mẫn, mới chỉ có thời gian một hô hấp, dòng sông bạc đầy cuồng bạo kia đã tiêu tán, tọa hạ Lư Hồng của ngân diện la sát cũng vươn cả hai chân trước lên cao, hí dài không thôi.
Bản thân Lục Tiểu Thiên thì lại bay ngược về sau trăm trượng, y phục trên người hóa thành vô số mảnh vụn, cùng với một số vật chất màu đen.
Khi mọi thứ lắng đọng lại, tên thanh niên mặt đen vừa rồi lúc này đã biến thành một thanh niên nam tử với tượng mạo thanh tú, đầu đầy tóc bạc, làm gì còn có dáng vẻ đen đúa như than trước kia.
Trên người tên thanh niên tóc bạc này phát ra từ chấm sáng nhỏ, không ít máu tươi chảy từ đó ra, nhưng rất nhanh đã khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được, trong nháy mắt, cả người đã không còn chút vết thương nào.
Nguyên Mẫn kinh hãi há to miệng hết cỡ. Điều khiến nàng ngạc nhiên lúc này không phải là thực lực của người thanh niên trước mặt. Mà là nàng và hắn cũng có chút quen biết. Trước kia cả hai từng cùng nhau di tới Tịch Tinh hồ, và còn từng ở lại Phong Diệp cốc của nàng mấy năm.
"Là ngươi, Lục đạo hữu!" Nguyên Mẫn kêu lên thất thanh.
"Nguyên đạo hữu, từ biệt hơn trăm năm, vẫn mạnh khỏe chứt" Mái tóc bạc của Lục Tiểu Thiên tung bay, cười dài nói.
"Thật sự là ngươi sao. Vốn ta cũng không mạnh khỏe lắm, nhưng hiện tại gặp được Lục đạo hữu, thì không thể không khỏe rồi. . Tâm tình Nguyên Mẫn nổi sóng chập trùng. Không ngờ lại gặp được Lục Tiểu Thiên ở đây, sự lo lắng từ nay giờ đã giảm bớt đi không ít. Khi còn ở Trúc Cơ kỳ, chiến lực mà Lục Tiểu Thiên biểu hiện ra đã hoàn toàn vượt xa tưởng tượng của nàng, càng đừng nói chi là hiện tại.
Sợ rằng cũng chỉ có những tên quái thai thiên tư trác tuyệt, mới có khả năng trực tiếp ngạnh kháng công kích cuồng bạo của ngân diện la sát mà không rơi xuống thế hạ phong. Lúc này chiến lực mà cố nhân biểu hiện ra, trong số tu sĩ Kim Đan kỳ của mấy đại tu tiên giới, sợ rằng cũng ít có ai có thể sánh bằng.
Hơn trăm năm nay, bản thân tư chất có hạn, hiện tại vẫn còn dừng lại ở Kim Đan sơ kỳ, nhưng có thêm được mấy trăm năm thọ nguyên. Nguyên Mãn cũng cảm thấy đủ rồi. Còn vị Lục đạo hữu trước mắt này không ngờ đã đạt tới trình độ tu vi kinh người như thế.
Trong lòng Nguyên Mẫn không khỏi thầm than, bản thân cũng đã coi như may mắn, không ngờ ở trong tình huống tất chết này lại gặp được người của Vọng Nguyệt tu tiên giới, hơn nữa người này còn lại cố nhân của mình.
Nhưng so với Nguyên Mẫn thì sự kinh hãi trong lòng ngân giác nữ tử càng khủng khiếp hơn nhiều.
Tên thanh niên tóc bạc trước mắt này trước đây tuy chỉ gặp qua một lần, nhưng phải nói là trong đông đảo tu sĩ cùng thế hệ, người lưu lại ấn tượng sâu sắc nhất cho nàng cũng chỉ có tên thanh niên tóc bạc này. Vào thời kỳ đầu của cuộc hỗn chiến giữa mấy đại tu tiên giới, nữ tu Kim Đan kỳ của Huyền Băng môn bị mấy tu sĩ Kim Đan kỳ của liên minh đánh trọng thương, sau đó chính là được tên thanh niên tóc bạc này cứu đi.
Năm xưa ngân giáp nữ tử cũng là lần đầu tiên xuất sơn sau khi Trúc Cơ đại thành. Một đường quét ngang không ít tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Vọng Nguyệt tu tiên giới. Ngay cả Phi Ky bộ lạc, nhiều chiến sĩ trẻ tuổi trong cùng thế hệ, cùng đều khuất phục dưới ngân thương của nàng. Nhưng chỉ có một trận chiến vây sát tên thanh niên tóc bạc đó, lại khiến nàng cả đời khó quên. Tuy chỉ giao thủ trong thoáng chốc, nhưng hắn đã lưu lại ấn tượng sâu sắc trong lòng nàng hơn xa biết bao nhiêu tuấn kiệt trẻ tuổi mà nàng từng quen biết.
Trong trận chiến đó, chiến sĩ của Phi Ky bộ lạc được điều động tới mấy trăm người, trong đó cũng không thiếu dạng tuyệt đỉnh cường giả trong Trúc Cơ kỳ giống như nàng.
Năm xưa tên thanh niên tóc bạc này cũng bất quá chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng lại một đường quét ngang hết thảy địch nhân, càn quét khắp nơi, giết cho Phi Ky bộ lạc nổi danh hiếu chiến máu chảy thành sông, tử thương thảm trọng. Trận chiến đó cũng là một trong những chiến sự khiến cho Phi Ky bộ lạc tổn thất thảm trọng, mà cả quá trình và kết quả chiến đấu lại khiến Phi Ky bộ lạc xấu hổ không dám hé môi nửa lời.
Dưới sư vây quét của mấy trăm chiến sĩ Phi Ky bộ lạc, hai chân của người thanh niên tóc bạc này còn đang tàn phế, còn phải bảo vệ một nữ tu Kim Đan kỳ không còn chiến lực. Dưới loại tình hình như vậy, hắn một người một đao, đánh đâu thắng đó. Khi ấy ngân giáp nữ tử cũng tự mình xuất thủ, nếu như không phải lúc ấy hắn phải bảo vệ một người nữa, sợ rằng bản thân trong trận chiến đó, cũng chưa hẳn có thể toàn vẹn lui về. Cho đến cuối cùng, hắn một người một ngựa lại xông thẳng vào trong sào huyệt Hỏa Biên Bức vô biên. Mấy trăm Phi Ky chiến sĩ vây quét lại chỉ biết đứng nhìn thân ảnh hắn chìm vào trong biển Hỏa Biên Bức mà không thể làm được gì.