Chương 1086: Thà người khác chết còn hơn là bản thân mình chết
Chương 1086: Thà người khác chết còn hơn là bản thân mình chếtChương 1086: Thà người khác chết còn hơn là bản thân mình chết
Chương 1086: Tha người khác chết còn hơn là bản thân mình chết
Khi kim ảnh đánh xuyên vào tiễn trận, trong nháy mắt đã có mấy chục tu sĩ Trúc Cơ kỳ trực tiếp hình thần câu diệt.
Tiễn trận vừa bị phá, còn chưa đợi bọn họ hoàn hồn, kiếm vũ đầy trời kia cũng đã ap đến.
Tiếng kêu la thê lương lại lần nữa vang lên liên hồi, kiếm vũ tới quá nhanh, số tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn lại căn bản không thể nào kết lại trận hình lân nữa để phòng ngự, từng thành tiểu kiếm trong suốt cứ như thế liên tục gặt hái sinh mạng.
Các thanh tiểu kiếm trong suốt phiêu dật bất định trên không trung, có khi rõ ràng còn đang ở cách hơn mười trượng, nhưng trong chớp mắt lại gần trong gang tấc.
Có lẽ khi đối mặt với những tu sĩ Kim Đan kỳ khác, có đám người A Mộc Tang ở bên cạnh giúp đỡ, cho dù là tiễn trận bị phá, đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ bọn họ vẫn còn có đủ thời gian kết trận lân nữa. Nhưng đối với một Lục Tiểu Thiên lúc này đang vận dụng Huyền Vũ Lạc Kiếm thức mà nói, kiếm vũ gống như thác nước tuông xuống. Với khả năng nắm bắt thời cơ của hắn, một đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ, làm sao có khả năng may mắn sống sót được trong tay Lục Tiểu Thiên.
Mất đi trận pháp bảo hộ, đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ này trở nên yếu ớt như một đứa bé sơ sinh dưới công kích của kiếm vũ. Tiếng kêu la đau đớn liên tục vang lên, tất cả đều bị kiếm vũ bảo phủ, ngay cả năng lực chạy trốn cũng không có.
"Hỗn đản!" A Mộc Tang không khỏi mắng lên thành tiếng, bản thân y cũng tế ra một thanh Lang Nha bổng không ngừng ngăn cản kiếm vũ. Nhìn thấy mấy trăm tiểu bối Trúc Cơ kỳ do bản thân dẫn đến bị đồ sát, bản thân lại không thể làm được gì, tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang vọng bên tai, càng khiến trong lòng y thêm hoảng loạn.
Tên tráng hán đen Kim Đan trung kỳ kia nhìn thấy người bên phe mình không ngừng chết đi, trong lòng không khỏi run rẩy. Nhiêu người như thế, nhưng lại bị một tên thanh niên tóc bạc đồ diệt như là gà đất chó sành.
Hơn nữa trong số sáu tên tu sĩ Kim Đan kỳ bọn họ, cũng đã vẫn lạc mất một người. Tiễn trận thì bị phá, sợi kim tiên trong tay tên thanh niên tóc bạc này cơ hồ không thể nào ngăn cản quả thật khiến mọi người sợ vỡ gan vỡ mật. Trước tình thế hoàn toàn nghiêng vê một phía như vậy, trong lòng tráng hán đen lập tức sinh ra thoái ý. Y vừa mới tiến vào Kim Đan trung kỳ không bao lâu, thọ nguyên vẫn còn rất nhiều, nếu như vẫn lạc tại đây thì thật là quá đáng tiếc. Càng huống chỉ tình thế trước mắt hiện tại không phải là y không muốn chiến, mà ngay cả A Mộc Tang với thực lực mạnh mẽ nhất trong sáu người họ, bình thường mắt chỉ nhìn lên trời, nhưng lúc này cũng đành bất lực nhìn bên mình bị đồ sát.
Thà người khác chết còn hơn là bản thân mình chết. Cái Linh Tiêu cung chết tiệt này, khi nào lại xuất hiện một tên tu sĩ Kim Đan kỳ đáng sợ như vậy! Ánh mắt tráng hán đen không ngừng liếc qua liếc lại, thân thể bất tri bất giác lui ve sau mấy trượng, vừa ngăn cản kiếm vũ công kích, vừa định thoát khỏi phạm vi bao phủ của nó. Nhưng tráng hán đen lại quên mất một điều rằng, năm tu sĩ Kim Đan kỳ bọn họ tu hợp lại một chỗ thì còn có thể kiên trì được dưới công kích của Lục Tiểu Thiên. Một khi có ai ý định thoái lui, vòng phòng ngự sẽ lập tức bị phá vỡ, lâm vào cục diện thập tử vô sinh. Hoặc có lẽ tráng hán đen biết rõ đạo lý này, nhưng lại không muốn bị tiêu hao đến chết như vậy.
Nếu như bản thân không kịp thời chạy vê, sợ rằng lân này sơn môn của Linh Tiêu cung đã bị san thành bình địa. Lục Tiểu Thiên đang vô cùng phan nộ, làm sao có thể để ai chạy thoát được dưới mi mắt hắn.
Nhưng Lục Tiểu Thiên chung quy vẫn còn là tu sĩ Kim Đan kỳ, Huyễn Vũ Lạc Kiếm thức tuy rằng lợi hại, nhưng đồng thời công kích trên phạm vi lớn như thế, lực công kích không khỏi bị đại giảm nên nhất thời vẫn chưa thể hoàn toàn tiêu diệt địch nhân. Chỉ là hắn vốn có năm đạo nguyên thần, nên dù đang khu sử kiếm vũ bao phủ đám tu sĩ Kim Đan kỳ này, thì vẫn còn có thể sử dụng thêm các thủ đoạn khác, giống như trước đó vận dụng kim tiên vậy.
Tay Lục Tiểu Thiên khẽ đưa lên, Hỏa Giao cung liền xuất hiện trên đó. Hắn nhanh chóng bắn tên, một tiễn phá không, trực tiếp bắn tới phía sau lưng tráng hán đen, tốc độ như thiên mã lưu tinh. Tráng hán đen chưa từng nghĩ rằng, bản thân bỏ chạy càng nhanh, công kích của đối phương cũng tới nhanh hơn nữa. Trong lúc hốt hoảng, y vội vàng đánh một chùy về sau, nhưng cự chùy của y vừa vung lên liền bị kiếm vũ bên trên đánh văng đi. Hiện tại một đòn tiện tay của Lục Tiểu Thiên cũng đã bằng một kích toàn lực của Kim Đan hậu kỳ, càng huống chỉ sau khi hắn phục dụng nguyên thần tinh phách của cửu giai yêu thú, uy lực gia tăng gấp bội, làm sao một Kim Đan trung kỳ như tráng hán đen này có thể ngăn cản nổi.
Một tiễn lập tức bắn xuyên qua người từ phía sau ra đằng trước, tráng hán đen hét thảm ngã từ trên không trung xuống. Linh hỏa trên đầu mũi tên phát ra cũng thiêu đốt nguyên thần y sạch sẽ.
"Cái tên ngu ngốc này!" Đám người A Mộc Tang không khỏi mắng lớn. Tên tráng hán đen này chết không sao, nhưng thực lực của tên thanh niên tóc bạc này thật là quá mức đáng sợ, căn bản không phải một hai người có thể ngăn cản được. Vừa rồi năm người bọn họ liên thủ với nhau, mới miễn cưỡng ngăn cản được kiếm vũ đáng sợ kia. Hiện tại lộ ra một lỗ hỏng, kiếm khí sắc bén phiêu dật kia thừa dịp công tới, khiến cho vòng phòng ngự của mọi người triệt để bị phá hủy.
Chỉ là cũng không ai ngờ rằng, tên thanh niên tóc bạc trước mắt này vừa thi triển kiếm vũ, mà lại vẫn còn dư lực bắn ra một tiễn đáng sợ như vậy. Lực công kích của mũi tên này khiến da đầu mọi người tê dại, tên tráng hán đen đó ngay cả một mũi tên cũng không ngăn cản nổi, trực tiếp bị bắn chết tại chỗ, nguyên thần cũng bị thiêu đốt không còn.