Chương 1096: Lập khế ước
Chương 1096: Lập khế ướcChương 1096: Lập khế ước
Chương 1096: Lập khế ước
"Trân lão quái, ván cược này của người đúng là có chút ý tứ. Hai viên Kết Anh đan mà nói, Kim Xiển giáo ta tự nhiên là bỏ ra nổi. Chỉ bất quá ta có lời nói trước, kẻ xuất chiến nhất định phải là đệ tử Linh Tiêu cung ngươi, không được quay về chiêu mộ thêm tiểu bối Kim Đan kỳ gia nhập Linh Tiêu cung. Nếu không, trận chiến này xem như hủy bỏ. Ngoài ra, không được vận dụng thông linh pháp khí, các loại linh phù kỳ dị... Nếu không cuộc tỉ thí cũng không có ý nghĩa. Hoàn toàn dựa vào thực lực của bản thân đám tiểu bối. Nếu như ngươi còn có phần đảm lượng này, ta cược hai viên Kết Anh đan với ngươi thì đã sao."
"Tự nhiên là dựa vào thủ đoạn của bản thân tiểu bối, nếu như có người khác được chiêu mộ vào, làm sao có thể trở thành tân cung chủ được? Linh Tiêu cung ta tuy chưa phải là tông môn đỉnh tiêm ở Vọng Nguyệt tu tiên giới, nhưng chút mặt mũi này vẫn không thể mất đi được. Tên tiểu bối này chắc chắn các người đều biết. Không tiếp tục nói nhảm nữa, nếu đã có nhiều người ở đây như vậy. Chúng ta liền trực tiếp lập ra một khế ước, tránh tới lúc đó lại đổi ý, thua không chịu nhận." Trân Hạc Niên nói.
"Ha ha, được, vừa đúng ý ta." Giải Binh lão quái vừa nghe rằng bọn họ cũng biết tên tiểu bối này, thì không còn gì lo lắng nữa. Hơn nữa lời Trân Hạc Niên cũng có lý, lẽ nào Linh Tiêu cung lại đi mời một ngoại nhân tới làm cung chủ của mình sao?
"Trân đạo hữu, ngươi đã giở trò gì vậy? Đám tiểu bối Linh Tiêu cung sợ rằng không có nhân vật nào có thể thắng được Giải Ly Han đâu.' Sau khi lập xong khe ước, Văn Trường Vân không nhịn được hỏi.
"Văn đạo hữu, tiểu tử kia cũng coi như có chút cơ duyên. Năm xưa đã từng lập ra công lớn cho Linh Tiêu cung ta. Với thực lực của hắn, muốn chiến thắng tên Giải Ly Hận kia, chắc hẳn không có vấn đề."
Nhìn thấy trên mặt đám lão quái tràn đầy thần sắc kinh ngạc, Trân Hạc Niên không khỏi đắc ý. Thủ đoạn của tên Giải Ly Hận kia lão đã chứng kiến qua, nhưng trận chiến của Lục Tiểu Thiên ở bên ngoài cửa tông môn, Trần Hạc Niên thông qua lệnh bài màu đen, cũng nhìn thấy rất rõ ràng. So sánh giữa hai người, Trần Hạc Niên thân là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, làm sao không thể nhìn ra được sư chênh lệch giữa hai bên. Đối với cái tên quái tài Lục Tiểu Thiên này, Trân Hạc Niên cũng có lòng tin phân nào.
"Thật là kỳ lạ, không hiểu đạo hữu đang có dự tính gì, nhưng thủ đoạn của tên tiểu bối Giải Ly Hận đã tới mức đăng phong tạo cực, được xếp vào vị trí trước mười trong bảng xếp tu sĩ Kim Đan kỳ của liên minh tam đại tu tiên giới. Nhưng dù chỉ là trước mười, thì chênh lệch với ba vị trí đầu cũng không lớn, tuy phần thắng thua có chênh lệch một chút, nhưng nếu thật sự liều mạng, cũng không dám khẳng định là ai thắng chắc ai. Còn về phía chúng ta thì. .., Trần lão quái, không phải ta xem thường Linh Tiêu cung của ngươi. Mà là chúng ta thật sự không biết trong đám tiểu bối Kim Đan kỳ còn sống sót hiện tại, còn có ai có thể là đối thủ của Giải Ly Hận. Ngay cả Nguyên Tinh cung ta, cũng tìm không ra một người nào." Tinh Hà lão quái giọng oang oang nói.
"Điều này xin thứ lỗi cho ta tạm thời giữ kín. Nếu như để lộ phong thanh, chỉ sợ có chút bất lợi cho đệ tử của Linh Tiêu cung ta. Dù gì cũng chỉ là thời gian mấy ngày sau, tới lúc đó mọi người nếu có hứng thú, thì xin mời tới quan chiến." Trân Hạc Niên cười nói.
"Càng nói càng lạ, nhưng nhìn bộ dạng Trần lão quái không phải như giả vờ, lẽ nào Linh Tiêu cung thật sự có che giấu một nhân vật rất khó lường sao?"
Tinh Hà lão quái không khỏi nhường mày suy nghĩ. Bọn họ đều là tu sĩ Nguyên Anh kỳ đã tu luyện mấy trăm năm, tất cả đều đã thành tinh, dĩ nhiên là không hề hoài nghi Trần Hạc Niên chỉ vì mặt mũi nhất thời mà bị Giải Binh lão quái kích động làm ra ván cược không thấy tia hy vọng chiến thắng nào như thế này, khẳng định đã có điều gì đó khác lạ.
"Có thể khiến Trân đạo hữu tự tin như vậy, quả thật là khiến cho lão phu đây cũng ngứa ngáy không thôi. Cũng được, tới ngày ước chiến, lão phu nhất định sẽ tới quan chiến. Cũng để nhìn xem Vọng Nguyệt tu tiên giới chúng ta, có phải đã xuất hiện một nhân vật xuất chúng nào không." Cơ Thiên Thủy ha ha cười lớn nói. Mọi người thấy không thể hỏi được gì, nên cũng không tiếp tục dây dưa nữa......
Lúc này Lục Tiểu Thiên tự nhiên là không biết bản thân đã bị Trân Hạc Niên đem đi đánh Cược.
Hắn đang im lặng ngồi đả tọa bên trong gian phòng, tham ngộ Phật đạo thần thông Phạm Âm Thanh Tâm chú. Lục Tiểu Thiên nhắm chặt hai mắt niệm khẩu quyết bên trong công pháp. Một đạo huyền âm trang nghiêm túc mục từ trong gian phòng Lục Tiểu Thiên chậm rãi tỏa ra bên ngoài.
Đám Miêu Nhược Lâm, đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ, Luyện Khí kỳ ở trên thuyền. Khi nghe thấy Phạm âm này đều kinh hãi. Sắc mặt không khỏi giật giật, biến trở thành bộ dạng trang nghiêm thành kính. Cũng chính bởi vì thế mà khiến cho tâm trạng khẩn trương lúc bấy giờ khi sắp tới chiến trường ở Thiên Kiếm sơn, tựa hồ trở nên tường hòa và an nhiên hơn nhiều.
Một lúc lâu sau, Lục Tiểu Thiên đình chỉ vận chuyển pháp lực. Đạo Phạm âm này mới biến mất. Chúng tu sĩ trên thuyền thì mất thêm một lúc nữa mới hồi phục lại tinh thần. Ánh mắt nhìn về phía gian phòng nơi Lục Tiểu Thiên đang ở, không khỏi mang theo vài phần sùng kính.
Lục Tiểu Thiên chống cằm suy nghĩ. Tuy rằng loại thân thông này không có tác dụng bao nhiêu với việc chiến đấu, nhưng đối với bản thân mà nói, ngưng thần tĩnh khí, lại có lợi ích to lớn.
Trong Nguyên Anh đại kiếp có nhất trọng Tâm Ma kiếp, không hề tâm thường. Phạm Âm Thanh Tâm chú này có hiệu quả khắc chế tâm ma cực tốt. Từ góc độ này mà nói, hắn ban cho Miêu Nhược Lâm bốn viên Ngưng Kim đan quả thật cũng không nhiều.
ebookshop.vn