Chuong 1100: Bai
Chuong 1100: BaiChuong 1100: Bai
Chuong 1100: Bai
Chỉ là lúc này nếu như thay đổi đối sách, khó tránh khỏi sẽ bị Tư Đồ Kình Phong, và những người khác chế giễu. Gương mặt nam tử mũi Ưng không khỏi tối sam lại, nhưng y cũng biết lúc này không phải là lúc để hối hận.
Chưa qua bao lâu, sau khi Phi Thiên chiến thuyền không tiếc tiêu hao linh thạch để điều chỉnh phương hướng, rất nhanh đã tìm được cơ hội nã pháo.
Sáu khẩu linh pháo ở mạn thuyền đã lập tức khai hỏa. Mấy đạo quang trụ đan xen đánh lên linh tráo phòng ngự của Phi Diên chiến thuyên. Quan mang rung rẩy kịch liệt, nhưng còn chưa triệt để hư hại.
Thừa cơ hội này, Phi Diên chiến thuyền của Linh Tiêu cung lại hung hăng bắn trả lại mấy đợt.
Chỉ là khả năng phòng ngự của chiến thuyền song phương chung quy vẫn có chênh lệch không nhỏ. Dù Lục Tiểu Thiên đã mưu lợi, chiếm trước tiên cơ, bắn ra hơn mười đợt linh pháo, nhưng dưới thực lực tuyệt đối, một chút mưu lợi cũng không thể bù đắp được hiện thực chênh lệch này.
"Rút lui! Tất cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ, che chở tu sĩ Luyện Khí kỳ, nhanh chóng đáp xuống mặt đất rồi lại tính toán sau. Nguyên đạo hữu hãy giúp ta trông chừng bọn họ."
Nhìn thấy lại có mấy luồng linh pháo bắn tới, phòng ngự linh tráo của Phi Diên chiến thuyền lúc này đã bị phá, chí ít phải cần một canh giờ nữa thì pháp trận phòng ngự của Phi Diên chiến thuyên mới có thể khôi phục. Nhưng đám gia hỏa Tinh Nguyệt Ma tông này làm gì cho bọn họ thời gian này. Lại nói ngoại trừ năng lực phòng ngự và lực công kích ra, thì thời gian khôi phục của Phi Thiên chiến thuyền cũng nhanh hơn Phi Diên chiến thuyên nhiều. Từ nhiêu phương diện nhìn lại, khả năng chiến thắng của Phi Diên chiến thuyền hoàn toàn không có.
Lục Tiểu Thiên thâm dự tính một chút. Sợ rằng ít nhất phải có ba chiếc Phi Diên chiến thuyền trở lên, mới có khả năng thắng được Phi Thiên chiến thuyền.
"Lục đạo hữu, vậy còn ngươi?" Nguyên Mẫn nhìn thấy Lục Tiểu Thiên không hề có ý định thoái lui liền vội nói.'Hỏa lực của Phi Thiên chiến thuyền cực kỳ lớn, không có tu vi Nguyên Anh kỳ đừng nên ngạnh kháng với nó. Hay là Lục đạo hữu thừa dịp bây giờ còn có thời gian, nhanh chóng rút lui trước thì hơn. Nếu chậm trễ bị đối phương nhắm vào, thế thì không còn kịp nữa." Nguyên Mẫn kiến nghị như thế. Vì trong mắt nàng, Lục Tiểu Thiên đã hoàn toàn làm hết chức trách của một vị cung chủ. Đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ và Luyện Khí kỳ này, vào thời khắc mấu chốt bị hắn coi như là pháo hôi cũng là chuyện bất đắc dĩ.
Dù sao thì đám người này có cộng lại giá trị cũng kém xa Lục Tiểu Thiên. Lúc này không phải bọn họ không muốn chiến, mà là do Phi Thiên chiến thuyên quá mức lợi hại.
"Không sao, các ngươi cứ rút lui trước, ta tự có chủ ý." Lục Tiểu Thiên lắc đầu nói, sau đó quát lên với các đệ tử "Luil" Toàn bộ tu sĩ Trúc Cơ kỳ đều lần lượt dùng pháp khí đưa các tu sĩ Luyện Khí kỳ nhanh chóng rời khỏi Phi Diên chiến thuyền.
Đúng lúc này, mấy khẩu linh pháo của Phi Thiên chiến thuyền ở cách hơn chục dặm nhắm chuẩn vào Phi Diên chiến thuyền, lần nữa khai hỏa.
Âm! Phi Diên chiến thuyền nổ tung thành mảnh vụn đầy trời trong luồng linh quang chói mắt khó có thể nhìn thẳng. Sau khi phòng ngự linh tráo mất đi tác dụng, lúc này mọi người mới có cảm nhận sâu sắc về uy lực của linh pháo.
Mặc dù Lục Tiểu Thiên đã cảnh báo trước từ sớm, nhưng mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ ở quá gần vấn bị lực xung kích to lớn trên không trung đẩy văng đi xa, trước mắt tối sam trực tiếp hôn mê. Về phần tu sĩ Luyện Khí kỳ càng trực tiếp bị linh quang của linh pháo ép cho chết đi. Lục Tiểu Thiên và Nguyên Mẫn nhất thời cũng không thể nào chiếu cố được tất cả.
Mặt Lục Tiểu Thiên không chịu biểu tình. Nếu như đã sinh ra trong thời loạn thế, gặp phải kiếp nạn này cũng là do trời định. Bản thân một mình hắn, cũng không thể che chở hết được, nhưng chung quy vẫn còn cứu được phần lớn.
Nhìn thấy Phi Thiên chiến thuyền ở đằng xa đang diễu võ giương oai, ánh mắt Lục Tiểu Thiên lóe lên vẻ sắc bén, thân hình không lùi mà còn tiến lên, vượt qua dư chấn của linh quang còn sót lại. Chút ba động này, cho dù Lục Tiểu Thiên không vận chuyển pháp lực, cũng khó mà tổn thương được cơ thể hắn.
"Đám tạp chủng Linh Tiêu cung, linh pháo của bản tông lợi hại không?" Nam tử mũ Ưng lớn tiếng cười nói. Tuy rằng bọn họ cũng tiêu hao không nhỏ, khiến y vô cùng đau lòng. Nhưng chung quy cũng đã tiêu diệt được một chiếc Phi Diên chiến thuyên của đối phương, cũng coi như đã lập đại công.
"Uy lực không tồi, nhưng ngươi đã hủy đi Phi Diên chiến thuyên của ta. Hiện tại ta không còn pháp khí phi hành, miễn cưỡng dùng Phi Thiên chiến thuyền của các ngươi bù vào vậy."
Lục Tiểu Thiên thản nhiên cười nói, sau đó cất bước trong hư không. Nhìn vật thể khổng lồ trước mắt đang dần dần tới gần, nhưng hắn vẫn dửng dưng như không, thậm chí coi các khẩu linh pháo ở hai bên như không tồn tại. Trải qua một phen giao tranh giữa hai chiến thuyền vừa rồi, Lục Tiểu Thiên cũng đã biết rõ uy lực của những linh pháo này. Uy lực của mười hai khẩu linh pháo cùng bắn ra đúng thật không hề tâm thường, ngay cả hắn muốn chống đỡ được, phỏng chừng cũng phải trả giá không nhỏ, nhưng còn chưa tới mức trực tiếp chết đi.
Đổi lại là một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ khác, ngạnh kháng công kích của mấy khẩu linh pháo này thì không chết cũng mất nửa cái mạng. Ngay cả bản thân Lục Tiểu Thiên nếu chống đỡ thêm vài lần, cũng sẽ vô cùng nguy hiểm. Đương nhiên, Lục Tiểu Thiên không ngốc đến mức đứng yên chịu trận, hơn nữa thông qua màn giao chiến vừa rồi, Lục Tiểu Thiên cũng đã dò la ra được, linh thạch dự trữ của đối phương cũng không hề nhiều lắm.
Một màn truy đuổi vừa rồi, khai hỏa linh pháo, mở phòng ngự linh tráo, còn có việc kích phát ra tốc độ cao nhất, có lẽ đã tiêu hao khoảng chừng một trăm mấy chục vạn hạ phẩm linh thạch rồi.