Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1120 - Chương 1120: Ngăn Chặn Và Tiêu Diệt

Chương 1120: Ngăn chặn và tiêu diệt Chương 1120: Ngăn chặn và tiêu diệtChương 1120: Ngăn chặn và tiêu diệt

Chương 1120: Ngăn chặn và tiêu diệt

Âm ầm, hai mươi mấy đạo quang trụ bắn về phía hai chiếc Phi Diên chiến thuyền của Kim Xiển giáo, sáng rực chói mắt. Hai mắt của tu sĩ bình thường, cơ hồ không thể nào nhìn thẳng vào những luông quang trụ này.

Ánh mắt Lục Tiểu Thiên lóe lên, phát hiện trong các luồng quang trụ có mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ mạo hiểm liều chết lao nhanh về phía Phi Thiên chiến thuyền của Hoàng Phong phái và Âm Minh Ma tông.

Muốn đưa linh thạch tới hai chiếc Phi Thiên chiến thuyền sao? Thật là ngươi si nói mộng.

"Ba chiếc chiến thuyền của Hoàng Phong phái và Âm Minh Ma tông đang thiếu linh thạch. Kim Xiển giáo muốn đưa linh thạch qua đó, không thể để bọn họ gặp nhau được, ta đi ngăn cản hai người trong số đó. Nguyên đạo hữu phụ trách bắn tên cá lọt lưới kia. Miêu Nhược Lâm, ngươi phụ trách chỉ huy chiến thuyền, tiếp tục công kích thuyền của Kim Xiển giáo. Nếu như có người không chịu phục tùng, cứ thẳng tay giết chết. Tình huống nếu như bất ổn, lập tức hướng linh pháo về phía Phi Thiên chiến thuyền của đối phương mà khai hỏa, đừng sợ trúng ta, ta tự lo được”

Nói xong, Lục Tiểu Thiên liếc mắt nhìn Sâm Vũ một cái. Sầm Vũ cũng chỉ là Kim Đan sơ kỳ, lại mới chỉ khôi phục được chút pháp lực, thực lực không còn lại bao nhiêu. Với thực lực của Miêu Nhược Lâm, khống chế đầu bát giai khôi lỗi cấp Kim Đan kỳ, tuy không thể phát huy ra toàn bộ uy lực, nhưng nếu như có biến, muốn áp chế Sầm Vũ cũng không có gì khó.

Hơn nữa cho dù Sầm Vũ không phối hợp, cũng không tới mức sẽ phản chiến. Cho dù là tình huống xấu nhất, dựa vào một chiếc Phi Thiên chiến thuyền của Nguyên Mẫn, áp chế hai chiếc Phi Diên chiến thuyền của Kim Xiển giáo vẫn còn dư lực. Chứ nếu Sầm Vũ thật sự có khả năng uy hiếp đến cục diện hiện giờ, Lục Tiểu Thiên đã không hề do dự mà xuất thủ rồi.

"Lục cung chủ xin yên tâm, thiếp thân tuyệt đối không phải là người không nhìn đại cục."

Sầm Vũ bị Lục Tiểu Thiên liếc nhìn, lập tức trong lòng run lên. Nàng không muốn có kết cục giống như Giang Nguyệt Đình vậy. Hơn nữa Lục Tiểu Thiên trực tiếp chỉ huy chiến thuyền thay đổi phương hướng đến bây giờ, đã đón đầu gặp được mấy chiếc chiến thuyền của địch nhân, chẳng phải quá đủ để chứng minh phán đoán của hắn là chính xác sao?

"Sâm đạo hữu có thể phân rõ phải trái thế thì không có gì tốt hơn." Lời Lục Tiểu Thiên còn chưa dứt, cả người đã lao ra khỏi Phi Thiên chiến thuyền, trực tiếp nhắm về phía hai tu sĩ Kim Đan kỳ đang liều mình lao tới chiến thuyền của Hoàng Phong phái và Âm Minh Ma tông.

"Sâm tiền bối, van bối với người chia ra chỉ huy sáu khẩu linh pháo, bắn về phía những tên tu sĩ đang muốn tiếp cận chiến thuyền của Hoàng Phong phái và Âm Minh Ma tông."

Lúc này linh pháo trên Phi Thiên chiến thuyên tuy không ít, nhưng chỉ có một bên có thể trực tiếp gia nhập vòng chiến. Miêu Nhược Lâm nhìn thấy Lục Tiểu Thiên trực tiếp bay tới phía trước ngăn cản, trong lòng không khỏi run lên, vội vàng hạ lệnh tiếp ứng cho hắn. "Chính là ngươi đã chiến đoạt Phi Thiên chiến thuyền của Tinh Nguyệt Ma tông, san bằng đại doanh của Kiếp Sinh giáo?" Đối diện là một lão giả có khuôn mặt rộng với cái mũi sư tử lớn tiếng quát hỏi. Lão lấy từ trong túi trữ vật ra một cái bát ngọc màu đen. Trên bát ngọc đó có linh văn nhảy múa, tỏa ra uy áp bức người.

"Nếu đã biết đó là ta, mà còn dám tới chịu chết." Lục Tiểu Thiên vừa cười nói, vừa quan sát thấy hai chiếc Phi Diên chiến thuyền của Kim Xiển giáo bay tới chi viện đã bị Phi Thiên chiến thuyền do Nguyên Mẫn chỉ huy nhanh chóng áp chế. Ngoài ra một tu sĩ Kim Xiển giáo khác muốn bay về phía Phi Thiên chiến thuyền của Hoàng Phong phái cũng bị Miêu Nhược Lâm chỉ huy sáu khẩu linh pháo nhắm vào. Người này lấy ra một tấm bia màu xanh ngăn cản, nhưng lại bị Sâm Vũ chỉ huy đợt linh pháo thứ hai bắn thành mảnh vụn.

Nhìn thấy một màn này, trong lòng Lục Tiểu Thiên trở nên yên tâm hơn nhiều. Cho đến lúc này, trên Phi Thiên chiến thuyền của Âm Minh Ma tông cũng có hai tu sĩ Kim Đan kỳ bay ra, muốn tiếp ứng lão giả mũi sư tử đang bay tới tăng viện. Vô luận là Hoàng Phong phái, hay là Âm Minh Ma tông, chỉ cần có một chiếc Phi Thiên chiến thuyền tạm thời khôi phục chiến lực, cục diện của bọn họ sẽ khả quan hơn nhiều.

Lục Tiểu Thiên lao ra như thế, chẳng khác nào cho bọn họ cơ hội tiêu diệt. Nếu như hắn trực tiếp dùng linh pháo oanh kích, sẽ không có ai dám tùy tiện mạo hiểm như vậy. Hiện tại Lục Tiểu Thiên đã lao ra tới đây, chỉ cần song phương quấn lấy nhau một chỗ, tốc độ lại đủ nhanh, những người trên Phi Thiên chiến thuyền của hắn cũng không dám tự tiện khai hỏa, sợ ngộ thương người của mình.

"Các ngươi lao ra thế này thật là tốt a." Lục Tiểu Thiên thì lại lo lắng đối phương trốn mãi ở trên chiến thuyên quấy nhiễu, nên tự mình lao ra hấp dẫn những kẻ tự cho là thực lực không tồi tới, có thể tru diệt bọn họ một lần meat.

Về phần cái bát ngọc màu đen có khí tức cường đại do lão giả mũi sư tử lấy ra, rõ ràng cũng là một kiện thông linh pháp khí đã dùng thủ pháp đặc thù tế luyện qua. Uy lực cũng không tâm thường, nếu không lão giả này cũng sẽ không lấy từ trong túi trữ vật như vậy.

Xem ra, các lão quái Nguyên Anh kỳ của Chiến Nguyệt minh vì tránh cho sự việc lại xảy ra biến hóa khó lường, nên cũng đã bỏ ra không ít tâm huyết a.

"Tên tiểu tử nói khoác không biết ngượng, xem Trấn Hải bát của lão phu!" Đôi mắt lão giả mũi sư tử trợn to lên như chuông đồng, nhìn chằm chằm vào Lục Tiểu Thiên, thể hiện ra uy thế của mình. Bát ngọc màu đen trong tay vung lên, huyền phù trên đỉnh đầu, bên trong có hắc khí lượn lờ, cùng với âm thanh như thủy triêu, tựa hồ như bên trong cái bát to cỡ bàn tay kia đang phong ấn cái một đại dương trong đó, tùy thời phun ra nhấn chìm đối thủ.

Sưu, bát ngọc màu đen nhanh chóng bay tới phía đỉnh đầu Lục Tiểu Thiên.

Mà lúc này, hai nam tử gầy gò của Âm Minh Ma tông đều lấy ra một cái bình nhỏ màu trắng, mở nắp bình ra hướng về phía trước. Hình thể cái bình nhanh chóng biến lớn, miệng bình dốc ngược xuống, bên trong chảy ra lượng lớn cát vàng, phô thiên cái địa, lao về phía Lục Tiểu Thiên.
Bình Luận (0)
Comment