Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1138 - Chương 1138: Bát Phương Phong Lôi Đãng Ma Trận

Chương 1138: Bát Phương Phong Lôi Đãng Ma trận Chương 1138: Bát Phương Phong Lôi Đãng Ma trậnChương 1138: Bát Phương Phong Lôi Đãng Ma trận

Chương 1138: Bát Phương Phong Lôi Dang Ma trận

Song phương giống như hai dòng nước lũ lao vào nhau, chiêu chiêu đều nhắm vào chỗ yếu hại, quyết ra sinh tử cực nhanh. Số lượng mấy trăm luyện thi chiếm cứ ưu thế hoàn toàn, hủy diệt xong trăm tăng binh này, vẫn còn dư lại hơn hai trăm cỗ luyện thi, vẫn là một chi đại quân khủng bố khiến người khác nhìn vào mà khiếp sợ.

"Để những người kia lên đi, việc đã tới nước này, cũng không còn cách nào khác." Văn Trường Vân thở dài nói.

"Cứ làm hết sức mình, nghe thiên mệnh vậy. Vọng Nguyệt tu tiên giới ta lấy một địch ba, chiến đấu tới gần hai trăm năm, vẫn kiên trì tới ngày hôm nay đã là không dễ dàng gì rồi. Hai....

Sắc mặt hai huynh đệ Trân Hạc Niên cũng vô cùng ảm đạm. Hơn hai trăm luyện thi này, đủ để đột phá trận tuyến vốn đã không còn kiên cố mấy của Vọng Nguyệt tu tiên giới. Cho dù là vận dụng át chủ bài tiếp theo, cũng chỉ có thể kéo dài theo thời gian, một khi đại quân tu sĩ bên dưới bị đánh bại, cho dù Phi Thiên chiến thuyền của bọn họ có chiến thắng, nhưng đại thế cũng đã mất.

Đạo thống của Vọng Nguyệt tu tiên giới có đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ bọn họ tôn tại, tuyệt đối không tới mức sẽ bị gián đoạn. Chỉ là những tu sĩ thế hệ mới gặp phải đả kích nặng nề như vậy, ngày sau nhất định sẽ tạo thành cảnh tượng không có người kế tục. Khi đám xương già bọn họ thọ nguyên hao tận, Vọng Nguyệt tu tiên giới từng đứng hạng đầu của Thanh Vũ đại lục, cũng sẽ không còn tồn tại, thậm chí luân lạc trở thành một thế lực tu tiên nho nhỏ ngay cả Tinh Túc tu tiên giới cũng không bằng, giấy giụa kéo dài hơi tàn ở những vùng đất biên hoang.

"Sau khi chuyện nơi này chấm dứt, cùng lắm chúng ta lại đi tìm Nam Hoang, hoặc là Tinh Túc tu tiên giới gây phiên phức, cũng không tới mức chúng ta bị ép vào tuyệt lộ." Sắc mặt Cuồng Phong đao Khiếu Thiên Nam hung dữ nói.

Một đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ đã chuẩn bị tốt an bài phía sau. Hiện giờ tu sĩ của Vọng Nguyệt tu tiên giới vẫn là dốc hết chút sức lực cuối cùng cho cuộc chiến trước mắt.

Hiện giờ trên chiến thuyền xuất hiện ba mươi hai vị tu sĩ Kim Đan hậu kỳ của các môn phái Cổ Kiếm tông, Linh Tiêu cung, Nguyên Tinh cung. . . tạo thành trận hình nhắm vào đám luyện thi kia. Trên tay mỗi người đều cầm một cây trận kỳ, mỗi bốn người thành một tiểu đội. Số tu sĩ này đa phần đều sắp cạn kiệt thọ nguyên, đã sống hơn năm trăm năm, không còn hy vọng kết anh. Nên đã cùng nhau nghiên cứu trận pháp mấy chục năm, chỉ vì thời khắc mấu chốt có thể mang tới mấy phần hy vọng cho Vọng Nguyệt tu tiên giới. Lúc này sau khi nhìn thấy hơn hai trăm luyện thi ở bên dưới, trên mặt mỗi người không khỏi lộ ra thân sắc đầy quyết tâm.

Nếu không thể ngăn cản hơn hai trăm luyện thi này, chiến tuyến vốn đã yếu ớt của Vọng Nguyệt tu tiên giới, nếu để bọn chúng chạm vào lập tức sẽ lụi bail

"Khởi trận!" Dẫn đầu ba mươi hai người này là phó tông chủ của Cổ Kiếm tông, Viên Cương Liệt. Người này hét lớn một tiếng, sau đó trận kỳ trong tay phóng lớn, cắm thẳng vào hư không, tu sĩ các môn phái khác cũng phóng trận kỳ trong tay lên, tiếng gió thổi phần phật, Phong Lôi chớp động.

"Tụ Phong Lôi ở bát phương, quét sạch quân mai Chư vị đạo hữu, hãy cùng ta đi trừ ma vệ đạo!"

Giọng Viên Cương Liệt giống như tiếng sấm nổ, râu tóc tung bay, một đạo pháp lực cực kỳ tỉnh thuân đánh vào trong trận kỳ, khiến nó run lên bần bật.

Một đạo lôi trụ từ trên cao giáng xuống.

"Bát Phương Phong Lôi Đấng Ma trận!" Xích Thiên Tử, Hoắc Ngọc Minh của Linh Tiêu cung. Phong Kình Sơn của Nguyên Tinh cung, và rất nhiều tu sĩ của Vạn Thú tông đều đồng thời hét lớn.

Một bộ trận kỳ, dẫn động Phong Lôi ở bát phương. Bầu trời vốn đang quang đãng, đột nhiên tối sâm đi, thiên địa biến sắc, lôi vân đột nhiên xuất hiện lao tới.

Trận kỳ như câu thông thiên địa, từng đạo Phong Lôi trụ đánh thẳng vào đám luyện thi.

Trong bầy luyện thi lập tức vang lên tiếng kêu gào kinh thiên, không ngừng có luyện thi bị những phong lôi trụ này đánh thành tro bụi.

Cũng có lượng lớn luyện thi phun ra thi đan. Sát khí bức người của những thi đan cũng lần lượt đánh lên trên trận kỳ, chống cự lại lực lượng đại trận này. Chỉ là Lôi hệ pháp lực vốn có tính trừ tà, nên hơn hai trăm luyện thi này vô cùng chật vật dưới công kích của đại trận.

Bát Phương Phong Lôi Đãng Ma trận, uy lực như tên. Chỉ là toàn bộ tu sĩ của Vọng Nguyệt tu tiên giới cũng không thể nào vui mừng nổi. Mỗi một đạo Phong Lôi trụ này đánh xuống, vẻ hồng hào trên gương mặt của ba mươi hai tu sĩ Kim Đan hậu kỳ chủ trì trận pháp liên giảm bớt đi một ít. Sau khi liên tiếp đánh xuống các Phong Lôi tụ này, sắc mặt bọn họ dần dần xuất hiện tử khí màu xám.

"Hoắc sư bá, Xích sư bá." Trong chúng tu sĩ của Linh Tiêu cung, Chu Linh, Lãnh Xảo Ngọc một kiếm bổ đôi địch nhân trước mắt, nhìn thân hình gây gò, râu tóc tung bay của đám người Xích Thiền Tử và Hoắc Ngọc Minh đang dần mất đi sinh cơ, hai mắt không ngừng rơi lệ.

Những tu sĩ Kim Đan kỳ này, khi các nàng ở còn Luyện Khí kỳ, đã là trụ cột trong tông môn, hiện tại lại nguyện hy sinh đánh đổi tính mạng để thi triển trận pháp này, hòng mang đến thêm một chút thời gian cho Vọng Nguyệt tu tiên giới.

Dưới công kích mãnh liệt của Chiến Nguyệt minh, dù biết rõ là không địch lại, nhưng vẫn không hề ngại ngần, phần hào khí quá mức bi tráng.

Tiếng luyện thi kêu lên ô ô lần nữa vang lên trên mộc thuyền, từng đạo thân ảnh thi Thứu (Kên Kền) to lớn xông lên tận bầu trời, che khuất ánh sáng, khiến không gian xung quanh trở nên đen kịt.

Tu sĩ bên Chiến Nguyệt minh không ngừng reo hò vui mừng, còn tu sĩ bên phía Vọng Nguyệt tu tiên giới thì lại sa sút lại cùng cực.

"Đại thế đã mất rồi!" Nhìn thấy trên mộc thuyền lúc này lại xông ra thêm hơn hai trăm con thi câm, khiến cho đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ Văn Trường Vân không khỏi chán nản ngồi sụp xuống. Các phái bọn họ tuy vẫn còn hậu thủ, nhưng so với hơn hai trăm thi câm cấp Kim Đan kỳ kia, lại giống như là hạt cát trong sa mạc.
Bình Luận (0)
Comment