Chương 1152: Cảnh ngộ của Lạc Thanh
Chương 1152: Cảnh ngộ của Lạc ThanhChương 1152: Cảnh ngộ của Lạc Thanh
Chương 1152: Cảnh ngộ của Lạc Thanh
"Đa tạ lão tổ thành toàn." Lục Tiểu Thiên cũng bày ra một bộ dạng vô cùng cảm kích. Trong lòng không khỏi xem thường một tia thần sắc tiếc nuối lóe qua trong mắt Trần Hạc Vũ. Đám lão quái này quả thật vô cùng keo kiệt, nhưng chỉ cần đồ vật tới tay, mặc cho trong lòng hai lão quái này khó chịu cũng được.
Nhiều tu sĩ Nguyên Anh kỳ chứng kiến như vậy, hắn cũng không sợ hai người Trần Hạc Niên giở thủ đoạn gì. Còn Trần Hạc Vũ thì không khỏi quá hẹp hòi đi, nếu như không nhờ mình, Linh Tiêu cung có thể lấy được nhiều lợi ích như vậy sao?
"Tình cờ lão phu cũng mang theo nguyên thân tinh phách của thập nhất giai Hàn Giao trên người, về phần Tuyết Âm Tạo Hóa tinh và trận bàn của Tinh Hà Hộ Nguyên trận, lại nằm trong tay một vị lão tổ khác của Nguyên Tinh cung ta, chốc nữa sẽ đưa tới cho ngươi. Còn nguyên thân tinh phách của Hàn Giao này hiện giờ đưa cho ngươi trước."
Tinh Hà lão quái lo ngại lần giao dịch này sẽ sinh biến, nên nhanh chóng thực hiện trước. Chỉ thấy Tinh Hà lão quái khẽ đưa tay ra, một cái bạch sắc tiểu bình liên bay vê phía Lục Tiểu Thiên.
"Đa tạ tiền bối." Lục Tiểu Thiên đè nén chút kích động trong lòng. Nguyên thần tinh phách của thập nhất giai Hàn Giao, đây là thứ mà trước đây nghĩ hắn cũng không dám nghĩ, không ngờ hiện giờ lại có được bằng phương thức này. So với nó, nguyên thần tinh phách của thập giai yêu thú trên người mình còn kém xa lắm.
Khóe miệng Trân Hạc Vũ không khỏi co giật, y dự định khi quay về Linh Tiêu cung sẽ thương lượng lại với Lục Tiểu Thiên một chút. Nhưng hiện tại Tinh Hà lão quái đã xuất ra món đồ giao dịch, ở trước mặt nhiều người như thế, Trân Hạc Vũ quả thật không thể nuốt lời.
Mọi việc vô cùng thuận lợi, Lục Tiểu Thiên lại có được một khối lớn Không Minh Kiếm thạch từ chỗ Khiếu Thiên Nam. Một khối Không Minh Kiếm thạch này còn nhiêu hơn khối đạt được trong tay Đấu Cuồng Hổ. Xem ra việc luyện chế Phiêu Miểu kiếm trận đã hoàn toàn có hy vọng rồi.
Nhưng muốn thi triển được kiếm trận này nhất định phải đạt tới cấp độ Nguyên Anh kỳ, phỏng chừng sau khi luyện hóa hết khối Không Minh Kiếm thạch này, chắc sẽ được bảy viên kiếm châu. Còn một viên kiếm châu còn lại, tạm thời cũng không cần nóng vội. Chỉ cần có thời gian, sớm muộn gì cũng sẽ thu thập đủ.
Về phần cần phải có Niết Cốt Kiếm U Lan để luyện chế kiếm châu tiến thêm một bước trở thành kiếm thai, vẫn là hy vọng xa vời, tạm thời đi một bước tính một bước vậy.
Lần này có thể trao đổi được nhiều đồ vật như vậy từ chỗ các tu sĩ Nguyên Anh kỳ, Lục Tiểu Thiên đã rất thỏa mãn rồi. Thu hoạch còn lớn hơn trong dự tính của hắn một chút. Xem ra những hoạch định của hắn là hoàn toàn chính xác, cần linh vật gì thì tìm cao giao tu sĩ trao đổi là được. Hiện giờ chỉ cần có được Tuyết Âm Tạo Hóa tinh nữa, bản thân sau đó chỉ cần đợi Huyền Anh Phong Hồn trận pháp trong cơ thể triệt để viên mãn là có thể bắt đầu thử ngưng kết Nguyên Anh rồi.
Nghĩ tới kết anh, trong lòng Lục Tiểu Thiên không khỏi có chút kích động.
"Tiểu hữu, ta có vài lời muốn nói với ngươi, chúng ta hãy đi ra đây một chút." Khi mọi việc xong xuôi, Lục Tiểu Thiên vừa định rời đi, thì Văn Trường Vân lại bảo hắn đi cùng, có chút chuyện cần nói.
"Không biết tiền bối có gì chỉ giáo." Trong lòng Lục Tiểu Thiên cảm thấy kỳ quái. Tuy Văn Trường Vân vừa rồi có tính toán của riêng mình, nhưng những thứ hắn trao đổi được, cũng xác thực có sự giúp đỡ không nhỏ của Văn Trường Vân, chỉ là hiện tại lại cố ý tìm bản thân nói chuyện riêng, rốt cuộc là có mục đích gì?
"Tiểu hữu có phải quen biết đệ tử Lạc Thanh của Cổ Kiếm tông ta?" Ở bên ngoài động phủ, Văn Trường Vân vô cùng hứng thú đánh giá lại Lục Tiểu Thiên một lần nữa.
"Xác thực có quen biết, trước đây khi còn là tán tu, đã từng cùng trải qua một đoạn thời gian ở Vọng Nguyệt thành, không biết ý của tiền bối là?" Lục Tiểu Thiên gật đầu đáp.
Điêu này không cần gì phải che giấu, khi danh tiếng của hắn càng lớn, rất nhiều chuyện trong quá khứ khẳng định sẽ bị người khác điều tra ra hết. Quan hệ giữa hắn và Lạc Thanh cũng không dính dáng tới bí ẩn gì lợi hại, không có gì đáng phải giấu giếm cả.
"Tên nha đầu Lạc Thanh cũng đúng là mệnh khổ. Huynh trưởng Lạc Viễn sớm đã chết do trúng phải kỳ độc của một tên Độc tu của Nam Hoang tu tiên giới vào mấy chục năm trước. Sư phụ ban đầu của Lạc Thanh thì lại chết trong tràng chiến loạn này. Ta có thể thấy Lạc Thanh có cảm tình với ngươi, nhưng đối với người tu tiên chúng ta mà nói. Thời gian mấy trăm năm, trông như rất dài, kỳ thực cũng là rất ngắn.
"Kẻ giết chết Lạc Viễn và sư phụ của Lạc Thanh đều là cùng một người. Việc qua không bao lâu, kẻ này liên đột phá tới Nguyên Anh kỳ. Vì để báo thù, Lạc Thanh đã tu luyện Cửu Thánh Thanh Tâm Nguyệt Tiêu kiếm đạo. Loại kiếm đạo này vô cùng lợi hại, trong lịch sử tông môn Cổ Kiếm tông ta, khi tu luyện đại thành đều đạt tới trình độ đại tu sĩ, thậm chí tấn giai thành Hóa Thần kỳ, cũng không phải không có khả năng."
"Kiếm đạo này nhất định có chỗ độc đáo của riêng nó, nhưng phải thanh tâm tuyệt dục?" Ánh mắt Lục Tiểu Thiên khẽ động.
Nhớ đến biểu tình của Lạc Thanh khi ấy nhìn về phía mình, ngoại trừ vẻ nồng nhiệt đã không còn như trước thì còn có thêm vài phần thần sắc băng lãnh và phức tạp. Lúc đó Lục Tiểu Thiên còn cảm thấy có chút kỳ quái, hiện tại suy nghĩ kỹ lại, cũng khó trách Lạc Thanh vì sao lại như thế.
Chỉ là không ngờ bản thân rời đi hơn một trăm năm, trên người Lạc Thanh lại phát sinh nhiều chuyện như vậy. Sư phụ, cùng với huynh trưởng Lạc Viễn từ nhỏ sống nương tựa vào nhau lại lần lượt vẫn lạc, bản thân lại biến mất lâu như vậy mà không có chút tin tức gì, có thể tưởng tượng tâm trạng của nàng khi đó như thế nào, quả thật khó mà một lời miêu tả được hết.