Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1154 - Chương 1154: Thân Ảnh Buồn Bã

Chương 1154: Thân ảnh buồn bã Chương 1154: Thân ảnh buồn bãChương 1154: Thân ảnh buồn bã

Chương 1154: Thân ảnh buồn ba

Lục Tiểu Thiên trực tiếp truyền âm hồi đáp Trần Hạc Niên. Mục đích lớn nhất của bản thân đã đạt được rồi. Về phần giữ hay buông bỏ Phi Thiên chiến thuyền, Lục Tiểu Thiên thật sự không quan tâm lắm. Hai lão quái Trân Hạc Niên và Trân Hạc Vũ này tuy là đang xem trọng mình, nhưng ít nhiều gì cũng muốn dốc hết sức giúp Linh Tiêu cung có thêm một hai vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ, không có khả năng đổ hết toàn bộ tài nguyên lên một mình hắn.

Sau khi có được hồi đáp từ Lục Tiểu Thiên, Trân Hạc Niên và Trân Hạc Vũ mới vừa ý gật đầu. Thâm nghĩ tên tiểu tử Lục Tiểu Thiên này vẫn còn biết tiến thoái, tuy thu hoạch của hắn khiến cho hai lão tổ bọn họ nhìn thấy cũng đỏ mắt. Nhưng thu hoạch hiện tại của Linh Tiêu cung cũng không phải là nhỏ, hai lão tổ bọn họ dĩ nhiên không thể không biết xấu hổ mà còn vươn tay về phía Lục Tiểu Thiên.

Nơi này dính dáng tới quá nhiều lợi ích thật là mệt mỏi. Lục Tiểu Thiên lắc lắc đầu rôi ngự kiếm bay về phía doanh trại của Linh Tiêu cung. Một thân ảnh xinh đẹp động lòng người phá không bay tới, ngăn ở trước mặt Lục Tiểu Thiên, chính là Lạc Thanh.

"Lục đại ca, mấy năm nay huynh đi đâu?" Bàn tay Lạc Thanh nắm chặt, ngón tay đâm cả vào da thịt, ánh mắt nhìn Lục Tiểu Thiên có mấy phần mê man.

"Lúc trước sau khi rời khỏi Chiến Nguyệt đài, huynh bị một tu sĩ Kim Đan kỳ truy sát, cơ duyên xảo hợp trốn vào một cái truyền tống trận, bị truyền tống ra khỏi Vọng Nguyệt tu tiên giới. Huynh cũng không ngờ rằng bản thân có một ngày trở vê được." Lục Tiểu Thiên cười khổ nói.

Có lẽ trong mắt Lạc Thanh, nếu như bản thân còn ở lại Vọng Nguyệt tu tiên giới, hoặc có một số việc có thể cứu vãn được. Chỉ là bản thân Lục Tiểu Thiên lại rất rõ ràng, nếu như không đi tới Lam Ma hải vực, không vào Phiêu Miểu Điện, chỉ ở lại Vọng Nguyệt tu tiên giới, mọi việc quá thuận lợi, bản thân tuyệt đối không có khả năng đạt tới trình độ tu vi như bây giờ.

Thân hình Lạc Thanh khẽ run lên, không nghĩ rằng lại là nguyên nhân này. Khó trách nàng một mực không tìm được hắn, hoàn toàn không chút tin tức, thì ra là rời khỏi phiến đại lục này.

"Thế sự khó lường, những năm nay hẳn Lục sư huynh đã gặp phải không ít chuyện."

"Cũng coi như may mắn sống sót tới hiện tại, lúc nãy ta có nghe qua chuyện của muội, thật sự đáng tiếc cho Lạc huynh, người cũng đã đi rồi, hy vọng có một ngày nhìn thấy muội tự tay giết chết địch nhân báo thù cho Lạc huynh." Lục Tiểu Thiên nói.

"Muội biết rồi." Hốc mắt Lạc Thanh ngập nước, lặng lẽ xoay người rời đi.

Thù nhân của Lạc Thanh đã là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, Lục Tiểu Thiên nói hy vọng nhìn thấy nàng tự tay giết chết người này, chẳng khác nào nói hy vọng nhìn thấy Lạc Thanh kết anh, ý tứ trong đó không cần nói ra cũng hiểu.

Nhìn thấy Lạc Thanh quay đi với vẻ mặt buồn bã, từ cách thay đổi xưng hô của Lạc Thanh, Lục Tiểu Thiên có thể nhìn ra tâm ý của nàng. Chỉ là lúc này nếu hắn mềm lòng sẽ khiến cho Lạc Thanh có khả năng kết anh thất bại.

Nhìn thấy bộ dạng yếu ớt của nàng, Lục Tiểu Thiên rất muốn mở miệng gọi nàng lại. Nhưng lời vừa ra tới khóe miệng, lại dừng lại, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài, rồi tiếp tục bay về phía doanh trại Linh Tiêu cung.

"Cung chủ!" Khi các tu sĩ trong Linh Tiêu cung nhìn thấy Lục Tiểu Thiên trở ve doanh trại, mỗi người đều buông công việc trên tay xuống, ánh mắt cung kính hành lễ với Lục Tiểu Thiên.

"Mọi người cứ làm việc của mình đi." Lục Tiểu Thiên mỉm cười nói, sau đó trực tiếp quay trở về chiếc Phi Thiên chiến thuyền đầu tiên mà hắn cướp được.

"Cung chủ, trong cung còn có rất nhiều việc cần phải xử lý, đây là lệnh bài của cung chủ." Lúc này, trên người Lôi Vạn Thiên vẫn còn bị thương, nhìn thấy Lục Tiểu Thiên quay lại, liền lập tức đi tới. Nhiều năm qua đi như vậy, khi Lôi Vạn Thiên lần nữa gặp lại Lục Tiểu Thiên, trong lòng cảm khái không thôi.

"Tốt nhất là mọi người nên chọn ra thêm một phó cung chủ. Nếu muốn ta bổ nhiệm, thế thì trực tiếp chọn ngươi là người phụ trách. Ngoại trừ chiến sự ra, mọi việc dù lớn hay nhỏ cũng đừng đến tìm ta. Về phần lệnh bài của cung chủ sẽ do phó cung chủ trực tiếp quản lý." Lục Tiểu Thiên xua tay nói. Hắn không có ý định đi quản lý cả một tông môn nào cả.

Lôi Vạn Thiên nhất thời sửng sốt tại chỗ, đây là lân đầu tiên lão nhìn thấy một cung chủ hành sự khác thường như vậy. Với đại quyền của cả một tông môn trong tay, cho dù là hành sự hay là tài nguyên tu luyện, đều chiếm dụng được nhiều hơn tu sĩ bình thường rất nhiều. Chỉ là khi Lôi Vạn Thiên còn đang ngây người thì bóng dáng Lục Tiểu Thiên đã biến mất.

"Nếu cung chủ đã một lòng hướng đạo, thì đừng có quấy rầy cung chủ với những việc nhỏ nhặt trong cung. Cung chủ đã trả giá rất nhiều cho Linh Tiêu cung chúng ta rồi." Trân Cận Sơn sải bước tới khuyên nhủ.

"Mặc dù phó cung chủ đang bị thương, nhưng nếu cung chủ đã truyền lệnh cho phó cung chủ phụ trách sự vụ, vậy thì xin phó cung chủ hãy ra quyết định."

Lôi Vạn Thiên liếc nhìn Trần Cận Sơn này. Dựa vào việc có chút quan hệ với Nguyên Anh lão tổ nên tay Trân Cận Sơn không khỏi vươn ra quá dài rồi. Cung chủ vừa mới buông bỏ quyền lực, y đã nóng lòng tiến tới đây, dù thế nào cũng không thể để quyên lực rơi vào trong tay cái tên gia hỏa ích kỷ tư lợi này được.

Lôi Vạn Thiên tiếc nuối liếc nhìn về nơi Lục Tiểu Thiên đang nghỉ ngơi, đáng tiếc là cung chủ không nguyện ý xử lý những chuyện này, bằng không lấy uy danh cung chủ của Lục Tiểu Thiên, tên Trân Cận Sơn này làm sao mà dám nhảy ra hô tô gọi nhỏ.

Khoảng khắc khi bay trở về Phi Thiên chiến thuyền, bóng lưng buồn bã khi rời đi của Lạc Thanh vẫn không ngừng hiện lên trong đầu, Lục Tiểu Thiên hít vào một hơi thật sâu, bắt đầu vận chuyển Phạm Âm Thanh Tâm chú, để giúp đầu óc dần dần bình tĩnh lại.

Sau khi bình tĩnh lại, Lục Tiểu Thiên hơi suy nghĩ một chút, liền bắt đầu tế luyện nguyên thần tỉnh phách của thập nhất giai Hàn Giao mà bản thân mới lấy được. Độ khó khi tế luyện nguyên thần tinh phách này còn khó hơn trong tưởng tượng của Lục Tiểu Thiên một chút, mấy lần nó muốn lao ra khỏi cấm chế mà hắn bố trí. Nhưng dù sao thì hiện giờ nguyên thân Hàn Giao này đã trở thành một cái cây không có rễ, Lục Tiểu Thiên lại có rất nhiều phương pháp độc đáo để bắt lấy, sau nhiều giờ giằng co, cuối cùng hắn cũng tế luyện thành công.
Bình Luận (0)
Comment