Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1182 - Chương 1182: Hắc Bào Khô Lâu

Chương 1182: Hắc bào khô lâu Chương 1182: Hắc bào khô lâuChương 1182: Hắc bào khô lâu

Chương 1182: Hắc bào khô lâu

Trước đây Đế Diệu là một tu sĩ có thực lực vượt xa đồng giai trong Chiến Nguyệt minh. Sau khi kết đan, xác thực cũng có ý định muốn phân ra cao thấp với Lục Tiểu Thiên. Chỉ là Lục Tiểu Thiên lại biến mất tăm hơi, cho nên mới đành từ bỏ.

Về sau khi gặp lại lần nữa, chứng kiến thực lực của Lục Tiểu Thiên, Đế Diệu sớm đã dẹp bỏ phần tâm tư này rồi.

"Ngươi thu dọn đồ vật của hai lão quái này một chút." Ngân giáp nữ tử nhớ tới thực lực của Lục Tiểu Thiên, cũng cảm thấy bản thân lo lắng dư thừa. Ánh mắt chuyển dời lên thi cốt và một số đồ vật rơi lung tung khác của Diệt Tuyệt lão quái nói.

"Vì sao lại là ta?" Đế Diệu cười khổ nói.

"Ở đây hôi thối quá, ai kêu ngươi là nam nhân." Ngân giáp nữ tử hừ lạnh nói, rồi bay về hướng ngược lại, căn bản không hề đụng tới những thứ dưới mặt đất.

"Ngươi muốn đi đâu?" Vừa thấy ngân giáp nữ tử phi thân rời đi, Đế Diệu vội vàng đứng dậy hỏi.

"Tìm một địa phương sạch sẽ chút." Giọng ngân giáp nữ tử đáp lại, cũng không bay đi bao xa, trực tiếp dừng chân trên đỉnh một ngọn núi nhỏ cao sáu bảy trượng ở đối diện, ăn vào một viên đan dược, sau đó đả tọa khôi phục pháp lực.

Nhìn thấy Đế Diệu cũng theo tới, ngân giáp nữ tử nhíu mày nói."Ngươi không đi thu dọn những thứ đó sao?"

"Vẫn là nên đợi Lục Tiểu Thiên quay lại rồi nói đi. Hắn không ở đây, ta cũng không tiện động tay vào, tránh cho sau này xảy ra hiểu lầm. Dù sao việc giết chết Diệt Tuyệt lão quái, hai người chúng ta chỉ là phụ thôi, phần lớn đều là Lục Tiểu Thiên xuất lực."

Miệng Đế Diệu tuy nói thế, nhưng thực tế cũng là vì y rất kiêng kị Lục Tiểu Thiên. Hiện tại suy nghĩ lại, Đế Diệu cũng cảm thấy hành động của Lục Tiểu Thiên khi Diệt Tuyệt lão quái đang chiến đấu với Bích Không quỷ vương, có chút đáng ngờ.

Với thực lực của Lục Tiểu Thiên, số lượng huyết tiên mà hắn đối phó được lại không hề nhiêu hơn Đế Diệu y và ngân giáp nữ tử, đặc biệt là còn bị huyết tiên của Bích Không quỷ vương đánh trúng một lần, thật là khả nghi.

Đế Diệu đoán chắc rằng quá nửa là Lục Tiểu Thiên cố ý tỏ ra yếu kém, cũng chính là nói hắn sớm đã tính kế Diệt Tuyệt lão quái. Ngươi có phần tâm cơ như vậy, quả thật là phải cẩn thận ứng phó.

Trong khu Huyết Sắc cấm địa này, có gọi trời không ứng, kêu đất không linh a. Y và ngân giáp nữ tử liên thủ cũng không phải là đối thủ của Lục Tiểu Thiên, hơn nữa còn trong tình huống đã lộ hết nội tình, ngay cả cơ hội trở mình e là cũng không có.

Nếu như tâm cơ của Lục Tiểu Thiên đã sâu như vậy, còn nói rõ là cân những thứ này. Thôi thì bản thân dứt khoát không đụng vào, tránh cho trong lòng đối phương sinh nghi.

Với tâm cơ của hắn, sau khi trở lại nhất định có thể nhìn thấy bản thân và ngân giáp nữ tử không hề động vào số chiến lợi phẩm này, như vậy ngược lại còn an toàn hơn một chút.

Trong lòng Đế Diệu suy nghĩ như thế. Y ở Nam Hoang đã thấy qua nhiều trường hợp đồng bạn bởi vì tranh giành bảo vật mà chém giết lẫn nhau. Hiện tại có hai lão quái vẫn lạc, một người là Quỷ Vương trung kỳ, một người là Nguyên Anh sơ kỳ đỉnh phong, thực lực cũng không chênh lệch bao nhiêu với Nguyên Anh trung kỳ.

Nếu nói Đế Diệu không động tâm với trữ vật giới chỉ của bọn họ thì hoàn toàn là giả dối, chỉ bất quá trong loại tuyệt cảnh như vậy, đạt được nhiều đồ vật cũng vô dụng, ngay cả biện pháp ra ngoài hiện giờ còn chưa có.

Một khi ra được ngoài rồi, y có thể lập tức sử dụng Kết Anh đan đang gửi ở chỗ lão tổ mà kết anh. Cho nên hiện giờ đồ vật trên người hai lão quái này, đối với Đế Diệu y mà nói, cũng không cần thiết phải có được.

Một người tu luyện công pháp Thi đạo, một người là Quỷ tộc, cũng không hề liên quan gì đến công pháp y u luyện. Nếu như bởi vì thế mà khiến cho Lục Tiểu Thiên ngờ vực vô cớ, chẳng khắc nào là mất nhiều hơn được.

Trước đây Đế Diệu rất ít khi quan tâm tới cách nhìn của tu sĩ đồng giai, nhưng hiện tại bản thân lại có suy nghĩ như vậy, khiến Đế Diệu cũng có chút bất đắc dĩ. Lực không bằng người, nhiều chuyện cần phải kiêng ky lắm............

Hắc bào khô lâu bước đi lảo đảo trong bụi cỏ dại rậm rạp, từng bước chân đều run rẩy không ngừng. Nhìn trước mặt lại xuất hiện một hồ nước, hàn khí bốc lên trên đó, khiến hai đoàn bích lục lân hỏa đang ảm đạm trong hốc mắt của hắc bào khô lâu nhảy lên liên hồi. Trên mặt khô lâu này không có huyết nhục, không nhìn ra được biểu tình gì. Chỉ là từ sự nhảy múa của hai đoàn lân hỏa kia có thể nhìn ra tâm tình của nó ba động không nhỏ.

Hắc bào khô lâu nhìn chằm chằm địa phương đã sụp đổ, đã trở thành phế tích kia, còn mọc đầy loại các linh vật um tùm, tựa như có một nỗi mê man.

Dừng lại một hồi lâu, hắc bào khô lâu liền chậm rãi rời đi, lại tiếp tục tiến ve phía trước, xuyên qua các bụi cỏ.

Có lúc hắc bào khô lâu cũng sẽ ngẫu nhiên dừng lại, ngồi xuống nghỉ ngơi một lát, cứ như vậy đi đi dừng dừng, rồi lại đi tới bên cạnh một vùng đầm lầy. Nó ôm gối ngồi xuống, ánh mắt trống rỗng không ngừng nhìn về phía bọt khí sủi lên trên đầm lầy, có một cảm giác lạc lõng vô cùng.

Phía trên đầm lầy, có một cơn gió lạnh thổi qua. Những bông hoa nhỏ màu tím ở xung quanh rơi rụng. Hai tay hắc bào khô lâu ngồi ôm gối, thân thể khẽ run lên. Một cơn gió nhẹ như vậy, không ngờ lại khiến cho hắc bào khô lâu lạnh lão vô cùng, nhưng không biết là lạnh bên trong hay lạnh bên ngoài.

Điều khiến hắc bào khô lâu hư nhược chính là vết thương trên người trước đó, đặc biệt là một đòn cuối cùng bị Diệt Tuyệt lão quái ghim trên thân cây kia.
Bình Luận (0)
Comment