Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1200 - Chuong 1200: Thanh Anh

Chuong 1200: Thanh Anh Chuong 1200: Thanh AnhChuong 1200: Thanh Anh

Chuong 1200: Thanh Anh

Nhưng nguy hiểm nhất vẫn là cảnh tượng liệp sát hàng vạn yêu thú cấp Kim Đan kỳ ở vùng biển bên ngoài Đan Vương thành.

Lúc đó xuất hiện vô số oan hồn, cơ hồ như muốn thôn phệ Lục Tiểu Thiên sạch sẽ. Sát ý lúc đó tuy đã tiêu tan, thế nhưng sát nghiệp của hắn quá nặng.

Lục Tiểu Thiên bị vô tận oan hồn bao phủ, cơ hồ như vô lực hoàn thủ.

Cuối cùng hắn dùng một tia linh thức cuối cùng còn sót lại khống chế bảy tòa Trấn Yêu Tháp, quang hoa đại phóng, phân biệt trấn giữ thất phương, trấn áp oán khí thao thiên xuống, mới có thể thoát thân.

Luồng lực lượng của Trấn Yêu Tháp sau khi trải qua lôi kiếp tẩy lễ, đã trở nên cực kỳ tinh thuần.

So với trước kia khi ở Kim Đan kỳ, đã khác nhau một trời một vực, không chỉ là tinh thuân mà còn mênh mồng vô bờ.

Linh lực tan ra chảy xuôi theo kinh mạch trong cơ thể như một dòng sông cuồn cuộn không dứt. Kiếm châu, kiếm thai, Trấn Yêu Tháp, còn có đoàn kim sắc quang ảnh chứa mảnh vỡ Liệt Địa đao đều lần lượt trở lại trong cơ thể, tiếp nhận sự tẩy rửa của pháp lực. Về phần Tử Diệp Chân Ô, trước đó cũng có giúp Lục Tiểu Thiên chống đỡ mấy đạo lôi kiếp, đã hóa thành một hạt giống hình tròn chìm vào trong đan điền. Bề ngoài hạt giống vô cùng nhăn nheo, nhưng tốc độ hấp thu linh lực lại vô cùng kinh người.

Sau khi lực lượng trong cơ thể dung hợp với linh lực của cực phẩm Kim Đan kỳ, liền biến thành một quả cầu linh lực hình tròn, mà Huyền Anh Phong Hồn pháp trận lại trở thành lớp vỏ bên ngoài. Khi quả cầu linh lực hình tròn lần nữa trở lại trong đan điền. Đột nhiên Lục Tiểu Thiên cảm thấy ngột ngạt, giống như bản thân đang bị nhốt trong một không gian chật hẹp, bị hạn chế rất lớn.

Trong tiềm thức, hắn muốn duỗi thẳng tay chân. Dưới tác động của Lục Tiểu Thiên liền kêu lên răng rắc, xuất hiện mấy vết nứt nhỏ.

Tựa hồ như được phóng thích, nguyên thần của Lục Tiểu Thiên giãy giụa càng lúc càng mạnh, khiến lớp vỏ bên ngoài liên tiếp vỡ vụn, nguyên thần lập tức lao ra.

Lúc này nguyên thần đã trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Sau khi thoát khốn, Lục Tiểu Thiên phát hiện bản thân đã không còn là hình cầu như trước, mà đã có tay có chân.

Nguyên thần vừa động liền thoát ly ra khỏi thân thể mới này, Lục Tiểu Thiên nhìn thấy phía đối diện mình có một tiểu nhân cao nửa thước. Khuôn mặt, mắt mũi miệng giống bản thân như đúc, giống như từ một khuôn đúc ra, chỉ là nhỏ hơn rất nhiều.

"Đây chính là Nguyên Anh!" Một niềm vui cực lớn dâng lên từ sâu đáy lòng. Trải qua bao nhiêu kiếp nạn cuối cùng cũng đã thành anh. Nguyên thần Lục Tiểu Thiên lần nữa chui lại vào trong cơ thể nguyên anh, hai mắt nguyên anh mở ra, Lục Tiểu Thiên liền có cảm giác nguyên anh chính là bản thân hắn.

Ý niệm vừa động, nguyên anh liền chui ra từ đỉnh đầu Lục Tiểu Thiên. Thời khắc này, Lục Tiểu Thiên cảm nhận thấy thiên địa đã không còn giống như trước.

Xưa kia khi tu luyện, Lục Tiểu Thiên có thể cảm nhận được linh khí nông đậm hay là mỏng manh. Giờ khắc này thông qua bản thể nguyên anh, Lục Tiểu Thiên thậm chí có thể nhìn thấy sương mù nhàn nhạt giữa thiên địa. Địa phương có linh khí nông đậm thì sương mù càng dày đặc hơn, ngược lại thì sẽ mỏng manh hơn chút.

Trong phương viên mấy trăm trượng, lá cây xào xạc, nước chảy róc rách, mỗi bông mỗi hoa đều bị Lục Tiểu Thiên nhìn thấy rõ ràng từng chuyển động.

Nguyên anh vừa động, đã bay ra ngoài mấy dặm, tốc độ nhanh như thiểm điện.

Một lúc sau, có lẽ bởi vì thời gian nguyên anh ly thể quá dài, lại mới vừa thành Anh, nên trước mắt dần trở nên tối sâm, suýt nữa ngã nhào xuống đất. Nguyên anh Lục Tiểu Thiên giật mình, vội vàng trở lại trong cơ thể, chui vào trong đan điền.

Lớp da bên ngoài bong ra từng mảng, trong nháy mắt, bề ngoài hơi ngâm đen trước kia của Lục Tiểu Thiên đã trở lại, giống hệt như lúc ban đầu.

Hai mắt Lục Tiểu Thiên chậm rãi mở ra. Từ sau khi kết Anh, thiên địa trong mắt hắn đã có chút không giống như trước nữa.

Trước đây đa phần tu luyện là tu bản thân, sau khi thành Anh, tựa hồ lại có thêm một phần quan hệ như có như không với mảnh thiên địa này, huyền diệu dị thường. Một hoa một lá, một trùng một thú, đều trở nên tường tận hơn.

"Hỗ Nguyên Hoa, lập tức phát thiệp mời cho các đại tông môn. Năm ngày sau, Linh Tiêu cung tổ chức đại yến tiếc, thỉnh các tông môn phái đại biểu tới tham dự đại điển tiên nhiệm cung chủ Linh Tiêu cung kết Anh thành công!" Trong lòng Trân Hạc Niên lúc này như nở hoa lập tức lớn tiếng ra lệnh.

Khi Trân Hạc Niên vừa dứt lời, toàn bộ Linh Tiêu cung giống như nổi sóng, rung chuyển dữ dội. Lúc này những tu sĩ có mặt ở Linh Tiêu cung đều tràn đầy vui mừng, tiếng reo hò vang lên khắp nơi.

Trần Hạc Niên nghe vậy cũng nở nụ cười, nếu như là người khác kết Anh thành công, khẳng định sẽ không thể nào gây ra được cảnh tượng như thế này.

Thời gian Lục Tiểu Thiên đảm nhận chức vị cung chủ Linh Tiêu cung tuy là ngắn nhất, nhưng sức ảnh hưởng của hắn thì không có đời cung chủ nào sánh bằng.

Lúc này La Khang cũng đang ở trong Linh Tiêu cung, còn có đám người Chu Linh, Lãnh Xảo Ngọc cùng thế hệ với hắn, tất cả đều ngẩn người, giật mình, sau đó lại vui mừng như điên.

Về phân đám người Nguyên Mẫn, lại vô cùng ngưỡng mộ và thở phào nhẹ nhõm.

"Sư đệ, cung hỷ cung hỷ. Hiện tại đệ đã chính thức bước vào Nguyên Anh đại đạo, trở thành một trong những tu sĩ đỉnh tiêm nhất của Vọng Nguyệt tu tiên giới."

Lục Tiểu Thiên vừa mới đứng dậy, Trần Hạc Niên đã cười lớn bay tới.'Chưa được đệ cho phép mà ta đã tự tiện quyết định ngày khánh điển, hy vọng sư đệ không trách tội."

Lục Tiểu Thiên vừa nghe vậy liền giật mình. Hắn vẫn có chút chưa quen với thái độ của Trần Hạc Niên.

Trước đây Nguyên Anh lão tổ cao cao tại thượng, đột nhiên gọi mình là sư đệ, cảm giác này quả thật khác biệt rất lớn.
Bình Luận (0)
Comment